Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1006: Phản ứng mạnh mẽ (1)



Hầu như nháy mắt khi lời nói của tên tu sĩ đội mũ rơm truyền ra, Hứa Thanh

phản ứng nhanh đến cực hạn.

Hắn không chút do dự, giống như bản thân đã muốn làm như thế từ trước rồi

vậy, thân thể cấp tốc rút lui, đồng thời chợt bóp Vô Tự Truyện Tống Phù nắm ở

trong tay đã chuẩn bị sẵn từ sáu ngày trước đến tận bây giờ.

Nhưng một bóp xuống dưới, lại không có bất kỳ chấn động truyền tống nào

tràn ra, vào thời khắc này thiên địa bốn phía dường như trở nên vô cùng ngưng

kết, khiến cho hết thảy lực lượng truyền tống đều bị ngăn cấm!

Mà phẩm giai Vô Tự Truyện Tống Phù của Hứa Thanh cũng khá cao, dưới

tình huống bình thường còn có thể bỏ qua ngăn cấm bình thường, trừ phi... Đối

phương vì phòng ngừa hắn truyền tống, đã chuyên môn sưu tập tình báo, sau đó

cố ý nhằm vào và thiết kế chuẩn bị từ hồi lâu, dùng vật trấn áp có phẩm giai cao

hơn.

Nhưng mà trong lòng Hứa Thanh cũng không hề dâng lên chút gợn sóng

nào, không bị việc không truyền tống được làm ảnh hưởng tới suy nghĩ, động

tác chưa từng dừng lại chút nào, tiếp tục rút lui.

Trong lúc lui ra phía sau, tám tòa Thiên Cung trong cơ thể hắn ầm ầm bộc

phát, trên đỉnh đầu hiển lộ ra ba cái ô, cái ô bảy màu thủ hộ thân thể, cái ô màu

đen đen bảo vệ thần hồn, Minh Linh Huyết Sí thì gia trì tốc độ.

Hết thảy tất cả, khiến cho tốc độ lui ra phía sau của hắn toàn diện tăng vọt,

nhất là hai con ngươi còn hiện ra hư ảnh Tử Nguyệt, toàn thân cao thấp bộc phát

ra độc cấm, sau lưng biến ảo hiện ra hư ảnh Quỷ Đế Sơn, tràn ra uy thế ngập

trời.

Còn có Thương Long Thiên Đạo xuất hiện trên bầu trời, du tẩu bốn phương

sau đó gào thét với bầu trời.

Sau một rống của nó, lực lượng thiên đạo khuếch tán, khiến cho lực lượng

giam cầm của phiến khu vực này xuất hiện dấu hiệu buông lỏng nghiêm trọng.

Hứa Thanh phản ứng cực nhanh, từ khi phát hiện địch nhân xuất hiện cho

đến giờ phút này, tất cả đều phát sinh với tốc độ ánh sáng, liền sử dụng ra hết

thủ đoạn của mình.

Giờ phút này thân thể của hắn khẽ nhoáng một cái, nháy mắt bay lên trên

không, muốn tranh thủ nhờ lực lượng của Thương Long Thiên Đạo khiến phong

ấn của khu vực này buông lỏng, chạy ra bên ngoài.

Một màn này, khiến cho sắc mặt của tên tu sĩ mặc áo tơi đội mũ rơm lập tức

biến hóa, gã hừ lạnh một tiếng, thân thể chợt bước ra, đi thẳng đến trên bầu trời,

tay phải bấm niệm pháp quyết, nhấn một cái lên bầu trời.

Vô số ấn ký lập tức hiện ra ở bốn phía, lạc ấn trên bầu trời, cắt ngang đường

chạy trốn của Hứa Thanh.

Sắc mặt Hứa Thanh khó coi, thân thể lay động để cải biến phương hướng,

thử cưỡng ép truyền tống.

Nhưng tên tu sĩ đội mũ rơm lấy ra một nắm cát, ném ra bốn phía, bên trong

khu vực giam cầm vang lên tiếng nổ, sau đó liền được gia trì, trở nên càng thêm

ngưng kết, ngăn cản Hứa Thanh truyền tống.

Vẫn không kết thúc, tên tu sĩ đội mũ rơm này hiển nhiên đã chuẩn bị thật

lâu, sát cơ cực kỳ mãnh liệt, để đề phòng ngừa có ngoài ý muốn xuất hiện, giờ

phút này gã trực tiếp cắn vào chót lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi màu vàng.

Ngụm máu tươi kia lập tức bay lên trên không, hóa thành một mảnh màu

vàng che trên bầu trời, bỗng nhiên phủ xuống phía dưới.

Tất cả thứ này khiến cho bầu trời nổ vang, mà giam cầm vốn dĩ bị Thương

Long Thiên Đạo làm cho buông lỏng nghiêm trọng cũng lập tức ổn định lại,

giống như chưa từng tan vỡ.

Làm xong những thứ này, gã quay đầu nhìn về phía Hứa Thanh, trong miệng

truyền ra giọng nói khàn khàn.

"Hứa Thanh, đã lâu không gặp."

"Hiện giờ, ngươi trốn không thoát, trong một thời gian ngắn sẽ không có ai

tới quấy rầy chúng ta."

Trong lúc nói chuyện, người này tháo cái mũ rơm trên đầu xuống, lộ ra một

gương mặt trung niên tang thương, mà thứ làm cho người ta chú ý nhất chính là

con mắt của gã, vô luận là con ngươi hay là tròng mắt, toàn bộ đều hóa thành

màu vàng nhạt.

Hai mắt màu vàng, làm cho người ta có một loại cảm giác thần thánh, mà

một cái chớp mắt này, trên người của gã cũng tương tự có khí tức Thần Tính

khuếch tán ra.

Chính là phụ thân của Thánh Quân Tử, Sở Thiên Quần!

Cũng chính là một cỗ thân thể thử nghiệm Thần Linh* sau cùng mà Tử

Thanh Thái Tử để lại bên trong Nghênh Hoàng Châu!

(*thân thể thử nghiệm Thần Linh = Thần Linh Thí Thể)

Lúc một đoàn người Hứa Thanh rời khỏi Liên Minh Bát Tông, Sở Thiên

Quần đã hạ lời thề trước mộ ái tử, muốn chém giết Hứa Thanh để tế tự Thánh

Quân Tử.

Chỉ là sau đó Hứa Thanh thủy chung ở trong Quận Đô không ra bên ngoài,

gã không tìm được cơ hội, mà lẻn vào bên trong Chấp Kiếm Cung thì lại mạo

hiểm cực lớn.

Cho nên gã một mực chờ đợi trong phạm vi khu vực Quận Đô, trong đó lần

Hứa Thanh và Khổng Tường Long ra ngoài kia, gã vốn định ra tay, nhưng

chẳng biết tại sao con đại điểu Thanh Cầm kinh khủng của Phong Hải Quận lại

đột nhiên xuất hiện, lại không hiểu sao đi tới tấn công gã trọng thương.

Mặc dù gã chạy trốn được, nhưng thương thế cũng cực kỳ nghiêm trọng,

cho đến bây giờ vẫn chưa khỏi hẳn.

Từ đó về sau gã không cam lòng, bí mật hao phí không ít đại giới, mật thiết

chú ý tới hành tung của Hứa Thanh, cho đến khi gần đây khi dò xét thấy Hứa

Thanh đã ra ngoài, vì vậy gã không tiếc tiêu hao Thần Tính của bản thân, triển

khai Thần Thuật, dùng tên Hứa Thanh cùng với huyết dịch, sợi tóc và các vật tư

mà gã đã từng sưu tập được để làm chất môi giới riêng, từ đó tính toán phương

hướng của Hứa Thanh.

Gã kiên trì tính toán liên tục, trừ phi Hứa Thanh thủy chung dùng thủ đoạn

ẩn nấp che đậy, nếu không chung quy sẽ bị gã trong vô số lần xem bói tìm được

phương hướng.

Giờ phút này nhìn qua Hứa Thanh, trong mắt Sở Thiên Quần mang theo

nồng đậm căm hận, sát cơ mãnh liệt vô cùng, gã cảm thấy sở dĩ Thánh Quân Tử

thê thảm như thế, trừ nguyên nhân là do phụ thân gã ra, thì tên Hứa Thanh này

cũng chiếm cứ không ít trách nhiệm.

Quan trọng nhất là, Hứa Thanh chính là người giết ái tử của gã.

Loại cừu hận vô cùng mãnh liệt này, ngày đêm dày vò nội tâm của gã, khiến

cho giờ phút này gã chỉ nhìn qua Hứa Thanh liền cười lên dữ tợn.

Nghĩ đến việc mình sắp báo thù cho ái tử, nghĩ tới Hứa Thanh chết tiệt sắp

sửa bị chính mình tàn nhẫn hành hạ đến chết, trong lòng của gã liền dâng lên

một cảm giác thoải mái.

Sắc mặt Hứa Thanh biến hóa, nhìn chằm chằm Sở Thiên Quần phía trước,

liếc mắt liền nhận ra thân phận của gã, cũng nhìn thấy con mắt màu vàng cùng

với khí tức Thần Tính ở bốn phía.

Lúc trước Thánh Quân Tử cũng là một cỗ thân thể thử nghiệm Thần Linh,

thể hiện ra lực lượng vô cùng cường hãn, tới giờ Hứa Thanh cũng không có

quên, giờ phút này hắn không chần chờ chút nào, thân thể lần nữa rút lui, hai tay

bấm niệm pháp quyết, toàn bộ Thiên Cung trong cơ thể đều bộc phát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.