Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1012: Cái hộp trong trái tim (1)



Nhưng lần này cũng có chỗ không giống như trong Quỷ Động!

Ban đầu ở bên trong Quỷ Động, Hứa Thanh nhìn thấy Thần Linh chân

chính, sau khi đối phương mở mắt ra liền hình thành một cỗ lực lượng xâm

nhập, ảnh hưởng tới hết thảy tồn tại bên trong Quỷ Động.

Cái loại uy lực đó là không thể chống cự, không thể thừa nhận, không thể

nắm lấy.

Thậm chí thứ phân giải cũng không phải chỉ có thân thể, ngay cả pháp lực

trong cơ thể cùng với ý niệm hiện ra trong đầu tựa hồ cũng bị phân giải và hoạt

hoá tự thành thân thể.

Một khắc đó hắn có cảm giác là hết thảy mọi thứ đều muốn tan vỡ, chia năm

xẻ bảy.

Nếu không phải nữ Ngô Công kia xuất hiện, sợ là lúc đó hắn đã gặp phải

nguy cơ không cách nào tưởng tượng được rồi, nhưng cho dù dựa vào bản thân

miễn cưỡng đợi đến lúc căn nhà gỗ ngũ giác truyền ra tiếng ca trấn an Thần

Linh, khoảng thời gian trì hoãn lúc giữa, cũng đã khiến cho Hứa Thanh nhận

lãnh thương tổn cực lớn.

Dù là không chết, cũng sẽ dị hoá trở thành những sinh mệnh giống như dị

quỷ bên trong Quỷ Động.

Nhưng hôm nay đối mặt với Sở Thiên Quần, mặc dù phương thức cùng loại,

nhưng chênh lệch giữa cả hai lại tựa như trời và vực vậy.

Sở Thiên Quần lẩm bẩm, tuy là lấy Thần thể của bản thân làm chất môi giới,

mô phỏng tiếng lẩm bẩm của Thần Linh, nhưng sự thật thì đây cũng không phải

là Thần Linh chân chính phủ xuống, cuối cùng cũng chỉ là mô phỏng mà thôi.

Dù là phía sau xuất hiện hư ảnh Thần Linh, nhưng từ bản chất thì vẫn không

cùng một dạng với tất cả những gì Hứa Thanh trải qua ở bên trong Quỷ Động,

vả lại bây giờ Hứa Thanh cũng đã không giống với khi ở trong Quỷ Động lúc

trước.

Hứa Thanh chợt ngẩng đầu, trong đôi mắt tràn ngập tơ máu lóe lên ánh sáng

kỳ dị.

Hắn nhìn chằm chằm Sở Thiên Quần đang khoanh chân đả tọa phía trước,

toàn thân gã tràn ra kim quang rực rỡ, giờ phút này hắn không quan tâm tới thân

thể trong lúc thiên địa vặn vẹo mọc ra vô số thịt lồi, mặc kệ những thứ thịt lồi

không ngừng hình thành, sau đó kéo dài ra.

Hắn biết rõ, muốn đối kháng loại Thần lực này của Sở Thiên Quần, không

phải là không có phương pháp.

Vô luận là Thiên Đạo Thương Long hay là Quỷ Đế Sơn, hoặc chính cái Bắt

m Bình ẩn chứa tiếng hí khúc nữ tử mà hắn mua được từ bên trong quỷ phường,

cũng có thể thử sử dụng, về phần lực lượng độc cấm và Tử Nguyệt, cũng có thể

sử dụng lên bản thân để đối kháng loại lực lượng lẩm bẩm này.

Nhưng trong mắt Hứa Thanh lóe lên sát cơ, thứ hắn muốn không phải là đối

kháng, mà là trấn áp!

Lấy Thần lực, trấn áp Thần lực!

Hứa Thanh muốn nếm thử một chút.

Bởi vì cách vận dụng lực lượng Thần Linh của Sở Thiên Quần, đã khiến hắn

có một linh cảm.

"Hình như ta cũng có thể làm được?"

Hứa Thanh thì thào trong lòng.

Thân ở trong mảnh vỡ thế giới của Yên Miểu Tộc, nhìn như nguy cơ nhưng

cũng là một loại cơ duyên, ít nhất nơi đây tương đối bí ẩn.

Mặc dù lúc trước có lực lượng của Hồng Nguyệt cố ý tìm kiếm, nhưng Hứa

Thanh hiểu rõ, nếu như là ở bên ngoài, sợ là chớp mắt khi lấy Tử Nguyệt ra

ngoài, hắn cũng sẽ lập tức bị Hồng Nguyệt phát hiện.

"Như vậy, nếu ta không vận dụng quá nhiều, phối hợp thêm độc cấm che

đậy, thêm mảnh vỡ thế giới của Yên Miểu Tộc....." Trong mắt Hứa Thanh

hiện lên quyết đoán, khó khăn ngẩng đầu, liếc mắt nhìn khe hở trên bầu trời.

Theo tâm niệm của hắn vừa động, trên bầu trời, Thương Long Thiên Đạo

cũng bị Sở Thiên Quần lẩm bẩm ảnh hưởng, nhưng nó rõ ràng vẫn còn có thể

hoạt động tự nhiên, lập tức bỗng nhiên hất cái đuôi lên, vỗ vào trên khe hở.

Oanh một tiếng, cái khe hở bị Hứa Thanh xé mở lúc trước lập tức mơ hồ,

khép kín lại, khôi phục trạng thái giam cầm như cũ.

Ngay sau đó Hứa Thanh chú ý đến trên người Sở Thiên Quần phía trước, tòa

Thiên Cung thứ ba và Thiên Cung thứ tư trong cơ thể, đồng thời bộc phát.

Độc cấm thần bí khó lường đến từ Thần Vực lập tức khuếch tán trong cơ thể

Hứa Thanh, tràn ngập toàn bộ máu thịt, đồng thời những cái thịt lồi ra trên thân

thể hắn cũng đều lập tức hư thối, hóa thành máu đen tung bay bốn phương.

Tương tự bị độc sát còn có những âm thanh chui vào bên trong máu thịt của

hắn, chúng nó không cách nào bỏ chạy, trực tiếp tiêu tán, hết thảy phản kháng,

đều bị hóa giải, hết thảy tách rời, đều bị xóa đi.

Sau đó độc cấm từ trong thân thể liền lan tràn ra bên ngoài, dung nhập hư vô

bốn phía, khiến cho không gian hỗn loạn vặn vẹo cùng mơ hồ chung quanh hắn

càng mãnh liệt hơn, đồng thời lực lượng độc cấm tạo thành dị chất thuộc về hắn

cũng vào thời khắc này sinh sôi xuất hiện, lấy Hứa Thanh làm trung tâm, không

ngừng vờn quanh, dường như trong một cái nháy mắt này, Hứa Thanh đã trở

thành sinh mệnh có đủ đặc tính của Thần Linh.

Vẫn không kết thúc, sau một khắc Tử Nguyệt trong cơ thể Hứa Thanh bỗng

nhiên lan tràn, những nơi đi qua huyết nhục của hắn liền biến thành màu tím,

cuối cùng toàn bộ thân hình cũng giống như vậy, đã trở thành một người màu

tím.

Toàn thân tràn ra ánh sáng tím, ảnh hưởng tới bên ngoài, khiến cho phạm vi

chung quanh trong chốc lát tràn ra ánh sáng màu tím rực rỡ.

Bên trong tia sáng màu tím bao phủ xuống, một loại dị chất khác thuộc về

Hứa Thanh sinh sôi ra từ trong hư vô.

Đó là dị chất do Tử Nguyệt tạo thành, sau khi xâm nhập vạn vật, tất cả đều

sẽ lấy Hứa Thanh làm đầu nguồn.

Giờ phút này, chúng nó cùng dị chất độc cấm nhanh chóng quấn quanh cùng

một chỗ, cùng nhau vờn quanh bên người Hứa Thanh, không ngừng xoay tròn,

trong chớp mắt liền tạo thành phong bạo kết nối cùng bầu trời, ầm ầm quét

ngang bát phương.

Trong gió lốc, có thể thấy được trên bầu trời mơ hồ có một hình Tử Nguyệt

hư ảo.

Đó là quyền hành Thần Linh biến thành, là lực lượng của Thần chân chính.

Mà sau Tử Nguyệt, là một đôi mắt màu đen không thể bị xâm nhập nhuộm

màu trong thế giới màu tím này.

Bên trong ánh mắt này ẩn chứa vô cùng vô tận độc cấm.

Hai loại thần quyền khác biệt, cùng bộc phát trên người Hứa Thanh, không

hề giao hòa lẫn nhau và cũng không trùng lặp, mà đối kháng lẫn nhau, đồng thời

cũng cùng tồn tại với nhau.

Bây giờ, tản mát ra toàn bộ thần uy thuộc về Thần của bọn chúng!

Giờ khắc này Hứa Thanh tràn ngập thần uy, biểu cảm xuất hiện vẻ lạnh

lùng, trên người tản mát ra một cỗ khí chất tôn quý vô thượng, mà trong khi

thiên địa nổ vang, hư vô run rẩy, vị cách lại càng mãnh liệt kéo lên!

Cuối cùng dưới hai loại thần quyền cùng lúc gia trì, đạt đến một cái trình độ

kinh người, tựa như đã trở thành một hình thức ban đầu nhưng chưa hoàn chỉnh

của tân Thần.

Ảnh Tử run rẩy, lão tổ Kim Cương Tông run động kịch liệt, bọn họ không

chần chờ chút nào mà lập tức liền huyễn hóa ra ngoài, quỳ bái trước mặt Hứa

Thanh, so với việc lão tổ Kim Cương Tông kính sợ, Ảnh Tử bên đó lại tràn ra

cuồng nhiệt và thành kính không gì sánh kịp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.