Quang Âm Chi Ngoại
Bầu trời u ám, mây mù bốc lên, uy áp đến từ Thần Linh như từng luồng
sóng, giống như ngọn núi đè trên người Hứa Thanh.
Trong đầu liên tục nổ vang, thân thể Hứa Thanh không cách nào áp chế rung
động lắc lư, đã mất đi khả năng phi hành, rơi xuống vùng đất hư thối.
Một khắc hạ xuống, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể hắn trở nên cuồn cuộn,
lập tức phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Còn có cả những dòng huyết dịch từ bên trong thất khiếu của hắn chảy
xuống, thậm chí thân thể vào thời khắc này cũng bởi vì không cách nào thừa
nhận, xuất hiện từng đạo khe hở.
Máu thịt bắt đầu sụp đổ.
Trong chớp mắt, một thân đạo bào Chấp Kiếm Giả màu trắng bị nhuộm
thành màu máu từ trong tới ngoài.
Đau đớn kịch liệt truyền khắp toàn thân, Hứa Thanh khó khăn ngẩng đầu,
ngưng trọng nhìn qua nơi chân trời xa.
Nơi cuối cùng của ánh mắt, ở giữa thiên địa ngoại trừ mấy trăm linh hồn
giống như tế phẩm, còn có hơn 10 đầu sương mù màu xanh như ẩn như hiện
chạy khắp bát phương, tựa như từng con long xà, truyền ra trận trận vang vọng,
gào thét khắp bốn phương.
Theo Hứa Thanh nhìn thấy, tất cả thật giống như là một cái nghi thức.
"Tế tự Thần Linh...."
Đây không phải là lần đầu hắn trông thấy Thần Linh, thế nhưng loại cảm
giác không cách nào rung chuyển cùng với run rẩy đến từ cấp độ sinh mệnh,
vẫn không ngừng dâng lên trên người hắn.
Cuối cùng hóa thành ý chí vô thượng không thể chống cự, tạo thành Thần
uy.
Trấn áp trong đầu Hứa Thanh, khiến cho linh hồn hắn cũng đều xuất hiện xé
rách đau khổ.
Dù là độc cấm bao phủ toàn thân, cũng không cách nào ngăn cản hết thảy.
Lần này không giống với lần hắn thấy con mắt Thần Linh bên trong Quỷ
Động, cũng bất đồng với Thần lực trên người Sở Thiên Quần.
Uy áp của bọn họ là khiến thế giới bốn phía vặn vẹo lẫn lộn, khiến cho máu
thịt tất cả mọi người hoạt hoá, tựa như chia làm vô số thân thể, sau đó sụp đổ,
nhưng con mắt trên bầu trời hôm nay này, lực lượng nó toả ra lại khiến cho
người ta sinh ra đau nhức vô cùng mãnh liệt cùng với thân hồn xé rách kịch liệt.
"Giống như Thần Linh, lại không quá giống Thần Linh....."
Cùng lúc đó theo Thần uy bao phủ, đám máu thịt trong hoàng cung dưới núi
truyền ra vô số tiếng gào thét thê lương vang vọng khắp thiên địa, dường như
yêu quái đang gầm thét.
Sau khi khuếch tán ra bát phương, vô số ác quỷ mang theo khí tức đáng sợ,
từ trong hoàng cung lao ra.
Chúng nó dữ tợn vô cùng, từng con khổng lồ đến mấy trăm trượng, nhỏ nhất
cũng phải tầm hơn mười trượng.
Có thân rắn, có thân người, chấn động của bất kỳ một con nào cũng đều
vượt qua con Phượng lúc trước Hứa Thanh gặp phải.
Hiển nhiên hạng người có tư cách vào trong hoàng cung tế bái Thần Linh, tự
nhiên đều là những người có tu vi kinh khủng khi còn sống.
Mà trong lúc đại địa nhúc nhích, vô số cỗ hài cốt nanh ác tràn ngập Thần
Tính cũng bò ra bên ngoài.
Số lượng rất nhiều, vô biên vô hạn!
Dù sao nơi đây cũng là đại thế giới của Cổ Linh Hoàng, là chỗ táng thân của
một bộ tộc, thậm chí trong cảm giác của Hứa Thanh, phiến thế giới này cũng
không phải chỉ có một tòa hoàng cung dạng này, mà còn nhiều chỗ nữa.
Mắt thấy vô số ác hồn và thi hài từ bát phương hội tụ, bao trùm mặt đất,
nhanh chóng tiếp cận về phía mình, trong mắt Hứa Thanh lộ ra điên cuồng.
Tay phải hắn nháy mắt biến thành hơi mờ, không chần chờ chút nào, trực
tiếp xuyên thấu ngực, xâm nhập vào tòa Thiên Cung thứ tư, một phát bắt được
Thần nguyên của Tử Nguyệt ở bên trong.
Hung hăng kéo ra bên ngoài!
Ánh sáng tím từ ngực Hứa Thanh bộc phát ra, như lần đối kháng Sở Thiên
Quần lúc trước, Hứa Thanh cầm lấy Thần nguyên của Tử Nguyệt, giơ tay lên
cao và khẽ quát một tiếng.
"Lui ra!!"
Lần này hắn không phải muốn lấy lực lượng Tử Nguyệt đối kháng Thần uy,
ngay một khắc giơ lên thì hắn cũng không chút giữ lại, toàn lực thôi phát, khiến
cho Thần nguyên của Tử Nguyệt triệt để bộc phát ra.
Vào thời khắc này, thiên địa biến sắc, phong vân cuốn động, ánh sáng tím
rực rỡ chói mắt từ trong khe hở của tay phải Hứa Thanh chảy ra rồi hội tụ phía
dưới, sau đó phóng lên trên trời hình thành một cái cột sáng màu tím, một khắc
bay thẳng đến bầu trời, từ trong mây mù kích động ra một vòng tròn gợn sóng.
Như gợn sóng tràn ra bốn phía, lộ ra Tử Nguyệt treo ở trên cao.
Trong một cái chớp mắt liền sinh ra tia sáng tương hợp với nhau!
Vô tận sương mù màu tím ở chung quanh Hứa Thanh tạo thành vòi rồng,
vờn quanh cột sáng màu tím, kết nối thiên địa.
Nếu như nói ngày bình thường Hứa Thanh vận dụng lực lượng Tử Nguyệt,
bởi sự cẩn thận nên chỉ tràn ra chấn động là một.
Lúc trước đánh một trận cùng Sở Thiên Quần, hắn tràn ra chấn động là 10.
Như vậy thì bây giờ, là 100!
Toàn lực phóng thích như thế, tự nhiên liền tạo thành một cái tín hiệu mãnh
liệt!
Tác dụng của nó chỉ có một, thu hút Hồng Nguyệt!
Trong thời gian ngắn, một cỗ Thần uy vô thượng rung trời hám địa từ bên
ngoài đại thế giới này ầm ầm bộc phát, quét ngang hư vô, dường như đang tìm
kiếm gì đó.
Những nơi đi qua, hư vô tan vỡ, từng cái tiểu thế giới run rẩy xuất hiện vỡ
vụn.
Mà đại thế giới Cổ Linh Hoàng này cũng tương tự rung động, thậm chí còn
hơn thế, giờ khắc này bầu trời cũng nổi lên màu đỏ kinh tâm động phách.
Một cỗ ý chí cao cao tại thượng, vô cùng lạnh lùng đối với sinh mệnh, hình
như tùy thời có thể tìm được nơi đây, giáng lâm.
Một màn này khiến cho những bộ thi hài ác quỷ vọt tới bốn phía Hứa Thanh
dừng lại trong nháy mắt.
Vẻ mặt dữ tợn bị sự hoảng sợ vô tận thay thế!
Nơi xa, hoàng cung cùng với ngọn núi máu thịt cũng ở trong một cái chớp
mắt lay động, khe hở trên bầu trời thậm chí chợt co rụt lại.
Nhìn qua hết thảy, trong mắt Hứa Thanh dâng lên điên cuồng trước đó chưa
từng có, hắn giơ Tử Nguyệt lên cao, nhìn khe hở trên bầu trời xa xa, chậm rãi
mở miệng, truyền ra âm thanh trầm thấp.
"Ta không biết ngươi có phải là Cổ Linh Hoàng hay không, ta cứ coi đúng là
như vậy đi."
"Nếu như ngươi có thể tiếp nhận tế phẩm, có thể làm cho những linh hồn vô
trật tự ở nơi này tế tự mình, ta không tin ngươi không có bất kỳ ý thức nào,
ngươi cũng nên biết, trong tay của ta là cái gì!"
Lời Hứa Thanh vừa ra, giữa thiên địa liên tiếp truyền đến tiếng sấm sét, âm
thanh cực lớn nổ vang bát phương, càng có từng đạo tia chớp đảo qua chiếu rọi
mặt đất.
Thần uy so với lúc trước còn nồng đậm hơn nhiều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.