Quang Âm Chi Ngoại
"Hứa Thanh, chỉnh lý kiểm tra lại danh sách Chấp Kiếm Giả trở về, tìm ra
người nào chưa trở về, tra ra nguyên nhân cùng với an bài thời gian hội nghị tối
nay, có vấn đề gì không?"
Cung chủ trầm giọng mở miệng.
"Tuân pháp chỉ." Hứa Thanh nghiêm mắt nói.
Cung chủ gật đầu, không để ý tới Hứa Thanh nữa, y có quá nhiều chuyện
phải đi xử lý, bây giờ Phong Hải Quận loạn trong giặc ngoài, một khắc Quận
Trưởng vẫn lạc, hết thảy trọng trách đều đặt ở trên người của y.
Hứa Thanh cũng rất đúng mực, cúi đầu rời đi, sau khi đi ra đại điện hắn lấy
ra Kiếm Lệnh, dựa theo Cung chủ căn dặn, bắt đầu lu bù xử lý công việc.
Vào thời khắc này, thân phận thư lệnh đi theo đã danh xứng với thực, hắn có
quyền hạn điều tra bất luận ghi chép gì, toàn bộ Chấp Kiếm Giả cũng cần phải
phối hợp cùng hắn, nhưng một mình hắn có chút không đủ sức lực, cho nên sau
khi trầm ngâm, Hứa Thanh liền truyền âm cho Khổng Tường Long.
Rất nhanh, Khổng Tường Long, Sơn Hà Tử cùng với Vương Thần còn có
Dạ Linh cùng nhau đi tới vị trí của Hứa Thanh, dưới sự phối hợp của bọn họ,
Hứa Thanh rất nhanh liền sửa sang lại danh sách người tham dự cùng với
nguyên nhân những người chưa về mà Cung chủ cần.
Cuối cùng định ra hội nghị vào giờ Tý và chuẩn bị sân bãi, trước giờ hội
nghị một canh giờ, lấy quyền hạn của bản thân thông báo cho toàn thể Chấp
Kiếm Giả.
"Tiếp nhận mệnh lệnh Cung chủ, thông báo cho toàn bộ Chấp Kiếm Giả
biết, tối nay giờ Tý, tại quảng trường số 1 ở khu Đông của Chấp Kiếm Cung,
tham gia hội nghị!" Vào thời khắc này, giọng nói của Hứa Thanh vang vọng bên
trong toàn bộ Kiếm Lệnh của Chấp Kiếm Giả.
Đây là lần đầu tiên hắn chân chính truyền ra giọng nói từ khi có thân phận
thư lệnh đi theo.
Rất nhanh, giờ Tý tới gần.
Trên quảng trường số 1 ở khu Đông, toàn thể Chấp Kiếm Giả nhanh chóng
bay đến, không cần tổ chức trật tự, Chấp Kiếm Cung vốn đã có kỷ luật sâm
nghiêm, giờ phút này gần mười vạn Chấp Kiếm Giả đứng ở nơi đó, rập rạp vô
số, đồng thời cũng rất ngay ngắn trật tự, dựa theo tu vi nhóm ra từng đội, tự có
trưởng của đội.
Không có người nói chuyện, chỉ có sự nghiêm túc bốc lên trong tim của mỗi
người, trong mắt của bọn họ phần lớn ẩn chứa tức giận, còn có cố chấp.
Quận Trưởng vẫn lạc, Hình Ngục Ti sụp đổ, chiến tranh hàng lâm, một loạt
sự tình sẽ không khiến cho Chấp Kiếm Giả sợ hãi, sẽ chỉ làm sát ý của bọn họ
càng mạnh hơn.
Giờ phút này khí tức hội tụ cùng một chỗ, tràn ngập bát phương, dưới sự
dẫn dắt, bầu trời xuất hiện vòng xoáy, ầm ầm chuyển động lên.
Khí thế kinh người, lúc bốn đại chấp sự cùng với phó Cung chủ nhao nhao
phủ xuống, cuối cùng xuất hiện ở phía trước toàn bộ Chấp Kiếm Giả, là Cung
chủ thần sắc nghiêm túc, không giận mà uy.
Mà Hứa Thanh, đi theo sau lưng Cung chủ.
Theo toàn thể ánh mắt Chấp Kiếm Giả hội tụ tới, thân ảnh Hứa Thanh cũng
chiếu vào trong mắt mọi người, mặt hắn không cảm xúc, dừng lại ngoài ba
trượng sau Cung chủ, lặng lẽ đứng ở nơi đó, nhìn về phía Cung chủ.
Ánh mắt Cung chủ đảo qua mọi người phía dưới, sau một lát liền truyền ra
giọng nói trầm thấp, vang vọng khắp bát phương.
"Các Chấp Kiếm Giả, chiến tranh, đã đến rồi."
"Trong vô số năm thắng, dã tâm của Thánh Lan tộc đối với Phong Hải Quận
nhân tộc chúng ta không hề giảm bớt chút nào, bây giờ cũng không phải là lần
đầu tiên khởi xướng chiến tranh, nhưng không ngoài dự tính, toàn bộ bọn họ
đều sẽ thất bại!"
"Mà 1000 năm gần đây, ta cùng với Quận Trưởng vừa vẫn lạc, bao gồm toàn
bộ Chấp Chính Giả, đã làm xong chuẩn bị đối mặt với một trận chiến này từ
lâu."
"Cho dù bây giờ nhóm quân địch đầu tiên của Thánh Lan tộc do Hồng Linh
vương triều cùng với Nguyệt Vụ vương triều tạo thành đã tiến vào Phong Hải
Quận, nhưng bản thân ta vẫn tràn đầy tin tưởng."
"Nếu như tất cả mọi người tận trung với cương vị công tác, không xảy ra
chỗ sơ suất, mọi việc đều an bài tỉ mỉ cẩn thận, chúng ta có thể giống như tiên
liệt Phong Hải Quận các thời kỳ, chứng minh rằng chúng ta cũng có thể thủ hộ
Phong Hải Quận, có thể giành được chiến thắng trong góp lốc chiến tranh, sống
sót trong uy hiếp của Thánh Lan tộc."
"Vả lại dưới Phụng Hành Cung phụ trợ, bao hàm cả Thánh Ma tộc ở bên
trong, cả 379 minh tộc cũng sẽ cùng nhau tham dự vào trận chiến tranh này, còn
Cận Tiên tộc vào sáng hôm nay ta đã đích thân câu thông, bọn họ đã lựa chọn
phong tỏa Tổ Địa, toàn tộc không ra ngoài nửa bước."
"Cho nên trận chiến tranh ngày, trên thực tế chúng ta không hề yếu ớt."
Cung chủ bình tĩnh mở miệng, không có ngữ điệu sục sôi gì cả, mà chỉ chậm rãi
kể rõ.
"Nhưng mà có một ít chuyện, các ngươi cần biết được."
"Hôm nay, tại nơi cách Phong Hải Quận cực kỳ xa xôi, trong Hoàng vực tộc
ta, đã xảy ra hai chuyện."
"Một, Nhân Hoàng bổ nhiệm tân Quận Trưởng cùng với viện quân, lấy
phương thức truyền tống vực giới, vốn ngài mai sẽ đến, nhưng vào buổi trưa
hôm nay đã bị Hắc Thiên tộc chặn ở trên đường, sinh tử không biết."
"Hai, đại quân Hắc Thiên tộc tới gần Hoàng vực nhân tộc, mưa gió phủ
xuống, cho nên trong thời gian ngắn, Phong Hải Quận cần tự mình đối mặt với
kẻ thù xâm lấn bên ngoài."
"Thế nên đây có thể sẽ là một trận đánh lâu dài."
"Thế nên đây có thể sẽ là một trận chiến đấu anh dũng một mình."
"Vô luận như thế nào, đây chính là tình huống chúng ta cần phải đối mặt,
nhưng việc này cũng không ảnh hưởng tới quyết tâm thề sống chết bảo vệ của
chúng ta, bởi vì chúng ta không thể lui được nữa."
"Giờ phút này, 13 Châu đã bị đại quân Thánh Lan tộc chiếm cứ ba Châu,
nhưng pháp bảo Cấm Kỵ của Phong Hải Quận toàn diện mở ra lực lượng ngăn
cản, hình thành cục diện giằng co, tranh thủ đến một ít thời gian."
"Trong khoảng thời gian này, chúng ta phải giải quyết mấy vấn đề."
"Thi Cấm cùng với Y Cấm, hai địa phương đang làm loạn, phân tán bộ phận
lực lượng các Châu, đây là mục đích của Thánh Lan tộc."
"Hình Ngục Ti tan vỡ, phạm nhân vượt ngục, tất cả đều để làm loạn Phong
Hải Quận, khiến cho chúng ta rơi vào tình trạng loạn trong giặc ngoài, đây cũng
là mục đích của Thánh Lan tộc."
Tiếng hít thở ồ ồ từ trong miệng mười vạn Chấp Kiếm Giả truyền ra, lời nói
của Cung chủ khiến cho tất cả mọi người, bao gồm Hứa Thanh, chân chính ý
thức được bây giờ Phong Hải Quận nguy cấp giống như sóng dữ phong bạo vậy.
Nhưng giọng nói bình tĩnh của Cung chủ tựa như định hải thần châm, khiến
cho tâm của tất cả mọi người lại từ từ bình tĩnh dần lại, chỉ có nghiêm túc và
quyết tâm, không ngừng bốc lên.
Nhìn qua mọi người, giọng nói của Cung chủ dừng lại một chút, nhàn nhạt
mở miệng.
"Không phải sợ, trời có sập, ta tới gánh!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.