Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1048: Hồn Thiên lão tổ và Trấn Hải Thạch Ma (2)



Hứa Thanh vốn muốn bóp chết nó, nhưng sau khi nghe xong lời tiểu nhân

màu đen nói, trong mắt hắn liền lộ ra một tia sáng kỳ dị, ném cho lão tổ Kim

Cương Tông bên cạnh.

"Tra hỏi ra địa điểm." Hứa Thanh nhàn nhạt mở miệng.

Lão tổ Kim Cương Tông vội vàng hô vâng, nhìn tiểu nhân run rẩy, nhìn qua

màu sắc tương tự cùng Ảnh Tử, lão tổ nhe răng lộ ra nụ cười, chậm rãi nhích tới

gần.

Rất nhanh, từng trận kêu gào càng thêm thảm thiết thê lương truyền khắp

bốn phương.

Mà sau khi tiếng kêu thảm thiết này không kéo dài bao lâu, cũng chính là

trong thời gian nửa nén hương, trong khi lão tổ Kim Cương Tông cảm thấy vẫn

chưa thỏa mãn, tên tiểu nhân đã nói ra hết toàn bộ.

Sau khi biết được phương hướng, thân thể Hứa Thanh nhoáng một cái, bay

thẳng đến vị trí kia.

Sau nửa canh giờ, một ngọn núi hư ảo do sương mù màu đen hình thành

chiếu vào trong mắt Hứa Thanh.

Núi này tràn ngập sương mù màu đen, khuếch tán khắp bát phương, đồng

thời cũng toát ra từng trận tà ác, hạng người bình thường sau khi nhìn thấy, đáy

lòng sẽ không khỏi dâng lên kiêng kị, không dám tới gần.

"Chủ tử, dựa theo tiểu hắc vừa nãy nói rõ, trên núi này tồn tại không ít quỷ

dị, đều bị hai người lão đại trong miệng nó, sau khi Chấp Kiếm Giả đi đến chiến

trường, mời chào đến trong thời gian gần đây."

Lão tổ Kim Cương Tông cầm lấy tiểu nhân màu đen hấp hối trong tay, cung

kính mở miệng về phía Hứa Thanh.

"Không bằng để ta và tiểu hắc... Ảnh, hai ta đi trước, đợi lão đại đối phương

ra ngoài, chúng ta lại....."

"Không cần như thế." Hứa Thanh không đủ thời gian để lãng phí, nhanh

chóng bay tới gần ngọn núi sương mù kia.

Mà dưới tác dụng của ẩn nấp phù, chẳng những khí tức của hắn không cách

nào bị cảm giác ra, ngay cả tu vi cũng đều được ẩn nấp.

Giờ phút này, trong lúc xông vào bên trong sương mù, Hứa Thanh liền phất

tay tản ra lực lượng độc cấm, khuếch tán về bốn phía.

Rất nhanh, bên trong ngọn núi sương mù này truyền ra trận trận gào thét, tất

cả quỷ ảnh biến ảo, nhưng không đợi chúng cảm giác đến Hứa Thanh, từng cái

liền lập tức truyền ra âm thanh thê lương, trực tiếp độc phát tan vỡ.

Nhìn qua những thứ này, vẻ hoảng sợ trong mắt tiểu hắc trong tay lão tổ

Kim Cương Tông càng lúc càng đậm.

Hứa Thanh không có bất kỳ dừng lại nào, không ngừng đi về phía trước, đi

vào bên trong ngọn núi sương mù, những nơi đi qua, hễ là quỷ dị tồn tại, toàn

bộ đều ở bên ngoài hơn mười trượng, tự động kêu gào vô cùng thê thảm xong

biến mất.

Cứ như vậy, thân ảnh Hứa Thanh cách đỉnh núi càng lúc càng gần.

Mà đúng lúc này, sau khi phát hiện nhà mình xuất hiện dị thường, một âm

thanh bén nhọn mang theo cuồng ngạo từ trên đỉnh núi truyền ra.

"Cẩu vật đui mù nào dám đến địa bàn của lão tử giương oai!"

Theo giọng nói quen thuộc truyền ra, một cái đầu lâu trên đỉnh núi trực tiếp

bay lên trên không, dưới thân nó là một con thạch sư uy vũ bất phàm cực lớn.

Thoạt nhìn song phương mặc dù rất không cân đối, nhưng uy áp tràn ra có

phần không tầm thường, bao phủ bốn phương, vẻ hung hăng tràn ngập bầu trời.

Hứa Thanh mặt không cảm xúc, ngẩng đầu nhìn sang.

Giờ phút này tiểu nhân màu đen trong tay lão tổ Kim Cương Tông bỗng

kích động lên, cấp tốc phát ra tiếng cầu cứu.

"Lão đại, lão đại cứu ta!!"

Cái đầu người giữa không trung kia tràn ra ánh mắt hung hăng, thần sắc

mang theo dữ tợn, hất lên nhìn xuống phía dưới, trong miệng truyền ra tiếng

gầm nhẹ.

"Ai dám động đến người dưới trướng của ta, tìm..... Hả?"

Đầu người hung dữ mở miệng, nhưng không đợi lời nói xong hết, nó thấy

được Hứa Thanh mặt không cảm xúc đứng ở nơi đó.

"Hả? Hả?"

Chỉ là liếc mắt, đôi mắt của cái đầu người này lập tức trợn to, con ngươi

trong đó nháy mắt co rút lại, đầu người kịch liệt run rẩy lên.

Nó hình như cảm thấy có chút không cách nào tin, ánh mắt còn nhanh chóng

nhấp nháy bảy tám lần để xác định sự chân thật.

Mà lúc này tiểu nhân trong tay lão tổ Kim Cương Tông vẫn còn đang hô to.

"Lão đại, chính là cái cái tên này, giết chết hắn!"

Lời của tiểu nhân màu đen vừa truyền ra, đầu người giữa không trung liền

phát ra một tiếng thét sợ hãi đến cực hạn, âm thanh kinh thiên động địa, vang

tận mây xanh.

"Vãi lìn!!"

Trong đầu nó lập tức vang lên tiếng vù vù, dấy lên sóng lớn ngập trời, thần

sắc hoàn toàn đại biến, quay đầu bỏ chạy.

Mà tốc độ của con sư tử bằng đá còn nhanh hơn cả nó, giờ phút này bốn cái

chân liều mạng dùng toàn lực, ngay cả cái đuôi cũng đều cấp tốc lay động, điên

cuồng bỏ chạy, đánh rơi cái đầu người ở trên người xuống, liều mạng chạy như

điên.

Sau khi cái đầu người bị bỏ rơi, lăn lộn vài vòng, cũng bất chấp chật vật, cấp

tốc bỏ chạy, trong miệng càng là không nhịn được liên tục kêu thảm thiết.

"Ngươi ngươi ngươi, tại sao lại là ngươi, không phải ngươi đã đi đến chiến

trường rồi sao, không phải tất cả Chấp Kiếm Giả đều đã đi đến chiến trường rồi

sao! Trời đánh, tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây!!"

Hứa Thanh bình tĩnh, bước ra một bước, trực tiếp bay đến không trung, đuổi

theo bọn họ.

Lão tổ Kim Cương Tông nhanh chóng bay theo phía sau, về phần tiểu nhân

màu đen trong tay lão bây giờ đã hoàn toàn há hốc mồm, ngơ ngác nhìn hai vị

lão đại hiển hách uy phong lẫm lẫm trong ấn tượng của mình, thế mà hôm nay

lại điên cuồng bỏ chạy.

"Lão đại..... Các ngươi....."

"Câm miệng, hắn mới là lão đại, hắn cmn chính là người trấn thủ nhà tù 132

khu Đinh đấy!"

Cái đầu người nơi xa cũng muốn khóc rồi, nếu lúc này nó không phải đang

sốt ruột chạy trốn để khỏi chết, nó thậm chí còn muốn quay lại nuốt cái tên tiểu

nhân màu đen kia một cái.

"Ta vừa mới được tự do... Tên chết tiệt này thế mà lại mang tên đáng chém

ngàn đao qua đây! Hắn đã giết chết ta không biết bao nhiêu lần rồi đấy!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.