Quang Âm Chi Ngoại
Tiếng cười của bọn họ, khiến cho đám tán tu xâm phạm bốn phía cảm thấy
vô cùng chói tai, từng người tràn ngập hung ác, đang muốn đánh tới.
Mắt thấy tình cảnh đã lâm vào vô vọng, nhưng vào lúc này... Bên phía uyên
hải bỗng nhiên truyền đến một tiếng chim gáy kinh thiên động địa.
Theo sương mù uyên hải cuộn mình, một con Kim Ô mấy trăm trượng dấy
lên một biển lửa vô cùng to lớn, mang theo khí tức kinh người, bay thẳng đến
Triêu Hà Sơn.
Toàn thân Kim Ô tràn ra ánh sáng màu đen chói lọi, bốn phía còn có biển
lửa vô cùng lớn, 100 cái đuôi tản ra phía sau, tràn ra chấn động kinh khủng.
Mà phía trên đỉnh đầu của nó, còn có một tiểu nhân đội Đế quan, mặc trên
người Đế bào, đang khoanh chân ngồi.
Trong mắt người này tràn ra cảm xúc lạnh như băng, không giận mà uy,
đồng thời trên người cũng ẩn chứa sát ý ngập trời, tản ra chấn động Nguyên
Anh, mang theo biển lửa phô thiên cái địa bay đến.
Theo Kim Ô gào thét, theo người nọ đứng dậy, một cỗ khí thế thôn sơn nuốt
hà vang tận mây xanh truyền tới!
Sự xuất hiện của người này, lập tức khiến cho thần sắc của những tu sĩ ngoại
tộc trên Triêu Hà Sơn biến đổi, nhất là ba tên phạm nhân tu vi Nguyên Anh kia,
trong mắt càng là co rút lại.
Vị nữ tử trung niên tu vi Nguyên Anh trung kỳ kia lập tức nheo mắt lại, hàn
mang lóe lên, lạnh giọng mở miệng.
"Giao Lâm, ngươi đi lên chém con Kim Ô kia!"
Theo lời ả truyền ra, trong mắt tên dị tộc tu vi Nguyên Anh có lân phiến trên
mặt ở bên phải lóe lên sát cơ, triệu hoán một đám tu sĩ lao ra, phóng thẳng đến
phía Kim Ô.
Lúc này toàn bộ thần sắc của Chấp Kiếm Giả trên Triêu Hà Sơn đều biến
đổi, nhất là vị Chấp Kiếm Giả tu vi Nguyên Anh kia, càng lo lắng rống to lên.
"Không được qua đây cứu viện, bất kể ngươi là ai, mau rời đi!"
Nhưng trong lúc y lo lắng mở miệng, khi đám ngoại tộc xâm phạm tàn phá
bừa bãi nơi đây lập tức phân ra một chút ngăn cản Kim Ô, mặt đất đột nhiên tối
sầm lại.
Giờ khắc này, ánh nắng chiều trên bầu trời bỗng nhiên bị che lấp!
Toàn bộ bầu trời lập tức trở nên đen nhánh, dường như hóa thành một hải
dương màu đen vậy, có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong có một con Thương Long
đang di chuyển, gào thét về khắp bốn phương, thân hình cực lớn kéo dài rủ
xuống, theo thân ảnh của nó uốn lượn bay nhanh, từng trận khí thế kinh thiên
động địa cũng theo đó truyền ra.
Nó tràn ra uy áp kinh thiên động địa, lấy khí thế vô cùng dồi dào, ầm ầm
phun ra nuốt vào về phía vô số tán tu xâm phạm bên dưới, nghiền nát mà qua.
Trong thời gian ngắn, toàn bộ Triêu Hà Sơn rung động lắc lư mãnh liệt, bên
trong những tán tu xâm phạm, những tên tu vi hơi yếu, chỉ trong một tích tắc
thân thể liền lập tức tan vỡ, theo tiếng kêu thảm thiết thê lương, hình thần câu
diệt.
Mà do màn trời trở thành đen nhánh, trên khắp mặt đất âm u bỗng mọc ra vô
số con mắt, vô cùng quỷ dị, mỗi một lần chớp động đều khiến cho tâm thần tu sĩ
dị tộc nơi đây run lên, mất đi cảm giác.
Còn có một đạo tia chớp màu đỏ lóe lên ở bên trong, di chuyển với tốc độ
cao, lập tức xuyên thấu từng tên dị tộc đang mất đi cảm giác kia.
Trong lúc tâm thần của chúng tu vô cùng hoảng sợ, bên trong uyên hải bỗng
xuất hiện một đạo ánh sáng.
Một đạo Triêu Hà Quang …Nhanh chóng bay tới gần phía này, dấy lên tiếng
xé gió bén nhọn!
Bên trong ánh sáng bảy màu tồn tại một thân ảnh.
Thân ảnh này không còn mặc quần áo tầm thường, mà là đạo bào Chấp
Kiếm Giả màu trắng, trong mắt là vô tận băng hàn cùng với sát ý xuyên suốt
trời cao.
Chính là Hứa Thanh.
Lúc Hứa Thanh từ rất xa nhìn thấy Triêu Hà Sơn, một khắc tận mắt nhìn
thấy trận pháp Triêu Hà Sơn tan vỡ, nghe được tiếng nổ vang cực lớn kia.
Vô luận là chức trách bản thân, hay là sự trọng yếu của Triêu Hà Sơn đối
với mình, Hứa Thanh đều không cho phép nơi đây bị vấy bẩn và khinh nhờn.
Cho nên, hắn lao ra.
Giờ phút này, Kim Ô trên bầu trời va chạm cùng với tên Nguyên Anh dị tộc
có lân phiến trên mặt, biển lửa lập tức bộc phát, âm thanh nổ vang chấn động
thiên địa, chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Hứa Thanh nhìn lướt qua, liền không có quan tâm quá nhiều nữa, sau khi
Kim Ô của hắn tấn thăng lên đệ tam giai, bản thân nó đã có chiến lực Nguyên
Anh, không cần hắn điều khiển, lấy linh tính của bản thân công pháp Hoàng
cấp, Kim Ô đủ để ứng đối.
Vì vậy hắn dùng tốc độ nhanh hơn, dưới thân hình gần như Thần Linh gia
trì, một khắc trước bóng người của hắn còn ở phía xa, nhưng trong nháy mắt
tiếp theo hắn đã nhảy vào bên trong Triêu Hà Sơn, trực tiếp đâm vào trên người
một tu sĩ Kim Đan ngoại tộc.
Tốc độ cực hạn mang đến trùng kích cực kỳ kinh khủng, cho dù bản thân tên
tu sĩ Kim Đan ngoại tộc này không tầm thường, nhưng ngay cả tiếng kêu thảm
thiết cũng không kịp truyền ra, thân thể oanh một tiếng liền tan vỡ nổ tung.
Hóa thành huyết vụ, đồng thời bóng dáng của Hứa Thanh cũng xông ra từ
trong mưa máu.
Trong chớp mắt tiếp theo, Hứa Thanh đã đến trước mặt của một tu sĩ Kim
Đan ngoại tộc khác, không đợi tu sĩ này kịp phản ứng, Hứa Thanh mặt không
cảm xúc, cầm dao găm trong tay, vẽ một đường qua trên cổ của gã.
Một đao kia cực kỳ dùng sức, đầu người lập tức chia lìa, một cột máu tươi
phóng thẳng lên cao.
Một màn quen thuộc khiến cho trong mắt Hứa Thanh vô cùng lạnh lẽo, thân
thể của hắn lao thẳng lên trên không trung, bấm niệm pháp quyết chỉ một ngón
tay, Triêu Hà Quang ở trên người hắn lập tức tràn ra một chút, bay về phía
những Chấp Kiếm Giả đang trợn mắt há hốc mồm xa xa.
Nháy mắt tới gần, liền bao phủ bảo hộ bọn họ vào bên trong, sau đó Hứa
Thanh không đủ thời gian để mở miệng, độc cấm trong tòa Thiên Cung thứ ba
bỗng nhiên tản ra, ầm ầm khuếch tán về bát phương.
Toàn lực vận dụng!
Đối với Hứa Thanh mà nói, tình cảnh nơi đây đã không để cho hắn có thời
gian lo lắng có bị bại lộ hay không.
Theo khói độc tản ra, những nơi đi qua, phàm là tu sĩ ngoại tộc bị bao phủ,
lập tức liền phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, toàn thân nhao nhao hư thối,
hóa thành máu màu đen, hóa thành vũng nước.
Nhìn thấy mà giật mình.
Lúc Hứa Thanh khuếch tán độc trong phạm vi lớn, Ảnh Tử bên đó cũng trở
nên điên cuồng.
Vì lập công, vì chứng minh cho sự trung thành của mình, nó cũng toàn diện
bộc phát, mượn nhờ bóng tối bốn phía, bắt đầu ký sinh trên phạm vi lớn.
Sau đó điều khiển từng tu sĩ dị tộc, trong khi các tu sĩ ngoại tộc hoảng sợ,
thân hình của bọn họ không tự chủ được mà gào thét phóng về phía đồng bạn
của mình, dùng lực lượng tự bạo, đồng quy vu tận.
Lão tổ Kim Cương Tông cũng giết tới điên rồi, vì tăng lên giá trị của mình,
vì lấy được nhiều cảm giác tồn tại hơn, lão cũng đã liều mạng hết thảy, bộc phát
ra tia chớp màu đỏ xuyên thẳng qua bốn phương, không ngừng truyền ra những
tiếng nổ vang.
Còn có Thiên Đạo Thương Long, giờ phút này nó há miệng phun về khắp
bốn phía, lực lượng pháp bảo đến từ đại tộc trên Triêu Hà Sơn lập tức bị nó ảnh
hưởng, xuất hiện vặn vẹo, đồng thời pháp khí phòng hộ bản thể của Triêu Hà
Sơn cũng đều được trao cho vận khí, lần nữa khỏi động lại, phát ra ánh sáng lập
lòe, phóng ra từng đạo pháp thuật về bốn phía.
Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc không ngừng vang vọng.
Theo Hứa Thanh đến, chiến trận lập tức xuất hiện chuyển biến!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.