Quang Âm Chi Ngoại
Hứa Thanh trầm mặc, giờ phút này chính là tảng sáng bình minh, màn đêm
đang bị ánh nắng ban mai đầu tiên ở phía xa xua tán, ánh mặt trời vạn trượng
xuất hiện, chiếu vào trên Triêu Hà Sơn, khiến cho ngọn núi này chiếu rọi ra hào
quang, rực rỡ vô cùng.
Ngóng nhìn Triêu Hà Sơn sau cuộc chiến đấu, mặc dù nơi đây là một mảnh
hỗn độn, nhưng khuyết điểm cũng không thể che lấp được ưu điểm, dưới ánh
sáng bảy màu, tất cả đều đẹp đẽ như trước.
"Tất cả, rồi cũng sẽ tốt thôi." Hứa Thanh được ánh sang bảy màu chiếu rọi,
đứng bên trong ánh mặt trời, nhẹ giọng mở miệng,
Ba ngày sau trận pháp được chữa trị lại, sau khi trận pháp lại mở ra, Hứa
Thanh rời khỏi Triêu Hà Sơn, thời điểm tới thì hắn đi một mình, thời điểm rời
khỏi là có thêm Ninh Viêm đi theo bên cạnh.
Sở dĩ rời khỏi nhanh như vậy, ngoại trừ Hứa Thanh đã điều tra được thêm
manh mối cần thiết, càng trọng yếu chính là…Vào ngày thứ ba, hắn đã nhận
được pháp chỉ của Cung chủ.
"Hứa Thanh, bất kể điều tra có kết quả hay không, trước tiên đều phải hoãn
lại, việc này có liên quan đến sự tình bên chiến trường, ngươi mau chóng trở về
Quận Đô!"
"Chiến tuyến hai mặt phía Tây và phía Bắc đang nguy cấp, cần binh lực và
cần vật tư, ta ở tiền tuyến không cách nào trở về, ngươi thay quyền ta để phối
hợp với Quận Thừa, trở về Quận Đô xử lý việc này."
"Giờ phút này, ngươi có toàn quyền sử dụng lệnh bài của ta!"
Giọng nói của Cung chủ thể hiện ra cảm giác mỏi mệt rất sâu, một khắc
truyền ra, một đạo kim quang từ trên lưới lớn trên bầu trời hạ xuống, bay thẳng
đến lệnh bài Cung chủ trên người Hứa Thanh, sau khi truyền ra từng trận tiếng
ken két vang vọng, cái lệnh bài này, mở ra toàn bộ chức năng và quyền hạn.
"Tuân theo pháp chỉ!"
Hứa Thanh nghiêm nghị đáp lại, hắn không có hỏi thăm thêm bất cứ cái gì,
hắn biết rõ lúc này chiến trường đang trong tình trạng nguy hiểm, cũng hiểu rõ
tầm trọng yếu và khẩn cấp của đạo pháp chỉ này.
Hắn càng rõ ràng, chiến tranh nhất định đã đến mức độ lửa sém lông mày,
nếu không Cung chủ sẽ không an bài như vậy, mà sẽ thong dong điều khiển
binh lực và thu thập vật tư.
Cũng chỉ khi chiến tranh đang trong trình độ cực kỳ khẩn yếu, thì mới kêu
hắn đình chỉ điều tra, thời điểm này đi chấp hành nhiệm vụ khác càng trọng yếu
hơn.
"Cung chủ không tin hết thảy người ngoài, vô luận là Diêu Hầu cùng với hai
vị Cung chủ Thi Hành Cung và Ti Luật Cung ở chiến khu, hay là Quận Thừa
lưu thủ ở Quận Đô, Cung chủ đều không tin bất luận một ai, cho nên loại việc
liên quan đến vận chuyển vật tư ra tiền tuyến cùng với trợ cấp binh lực, Cung
chủ mới để cho ta tới phối hợp."
"Nhìn như phối hợp nhưng thực ra là giám sát, mặt khác với cách làm của
Cung chủ, hẳn là sẽ tiến hành cùng lúc rất nhiều tuyến, nhất định còn có những
Chấp Kiếm Giả ở các phương khác cùng chấp hành nhiệm vụ này, có lẽ ta chỉ là
người thứ nhất."
Hứa Thanh hít sâu, trong lòng lo lắng cho chiến trường, vì vậy mang theo
Ninh Viêm vội vàng rời khỏi Triêu Hà Sơn.
Nhưng cũng may lần này hắn không phải đến không công, trong ba ngày
trước khi pháp chỉ của Cung chủ truyền đến, sau khi hắn câu thông cùng với
Tôn Hải, dò hỏi ra một thông tin, bên cạnh mỗi một lần Triêu Hà Quang sinh ra,
ở nơi nó xuất hiện sẽ chậm chạp vả lại liên tục hình thành một chút bột phấn
bảy màu đặc thù.
Những bột phấn này thường thường sẽ xuất hiện trong khoảng thời gian 10
năm, lúc đầu sẽ ẩn chứa hào quang yếu ớt, nhưng đạo ánh sáng này không có
tác dụng, cũng không cách nào bị thu lấy, vả lại theo thời gian trôi qua, sẽ dần
dần tiêu tán.
Tính toán ra, những đạo ánh sáng này trong khoảng 10 năm sẽ hoàn toàn tản
đi, thống nhất cùng với thời gian bột phấn liên tục xuất hiện, mà cuối cùng bột
phấn hình thành, bản thân đã không còn ẩn chứa Triêu Hà Quang, đến lúc đó
hiện tượng này mới tính kết thúc.
Chi tiết này, là một trợ lực giúp đỡ Hứa Thanh tra được manh mối.
Manh mối mà hắn tra được không phải là từ nguồn gốc bên trong ghi chép
hướng đi chi tiết của hơn bảy trăm đạo Triêu Hà Quang trước đó, mà là tới từ
ngón tay Thần Linh.
Hứa Thanh cảm thấy, nếu như đối phương có thể tìm được Triêu Hà Quang
chưa bị ghi chép, như vậy người có lòng cố muốn cũng nhất định có thể làm
được điểm này.
Vì vậy hắn thử nghiệm hô hoán ngón tay ngủ say trong nhà tù 132, sau khi
khiến cho ý thức của nó tỉnh lại một chút, Hứa Thanh lập tức câu thông một
cách ôn hòa dỗ dành, dưới đủ loại chấp nhận và hứa hẹn dụ dỗ, mới hỏi được vị
trí đối phương tìm được Triêu Hà Quang.
Quá trình câu thông này không phải rất thuận lợi, bởi vì đối phương thật sự
là quá mức dễ quên.
Cho nên dùng ba ngày, sau khi Hứa Thanh tìm kiếm rất nhiều khu vực, rốt
cuộc hắn đã tìm được nơi mà ngón tay phát hiện ra Triêu Hà Quang, đó là một
đạo khe nứt dưới lòng đất vắng vẻ.
Bên trong khe nứt, Hứa Thanh nhìn thấy một con rối mới bị phá hủy không
lâu, ở bên trên vẫn còn lưu lại một chút khí tức ngón tay Thần Linh, bộ dạng đã
hoàn toàn bị nghiền nát, chỉ có thể nhìn ra đại khái, không nhìn ra nguồn gốc cụ
thể.
Đồng thời nơi đây còn có một chút bột phấn bảy màu ẩn chứa Triêu Hà
Quang yếu ớt, vả lại những đạo ánh sáng kia đang hơi tiêu tán, Hứa Thanh phán
đoán một chút, đúng là phải cần đại khái 10 năm mới có thể hoàn toàn tản đi.
Những thứ bột phấn này, là do Triêu Hà Quang hình thành tạo ra biến hóa
đặc thù, hết thảy nói rõ Triêu Hà Quang của hắn chính là đản sinh ra từ nơi đây,
mà sau khi Hứa Thanh tìm tòi ở chỗ này, tâm thần của hắn chấn động phát hiện,
bột phấn nơi đây hình như không phải chỉ do một đạo ánh sáng sinh ra.
Bên trong có một chút bột phấn ẩn chứa hào quang càng thêm yếu ớt, nhìn
bộ dạng giống như chỉ cần một hai năm nữa là sẽ hoàn toàn tiêu tán, nhất là trên
người con rối trong đó, lại có càng nhiều bột phấn như vậy.
Hiển nhiên con rối này là do có người cố ý bố trí ở trong nơi này, mục đích
là để xóa đi dấu vết của bột phấn.
Theo cái phán đoán này, không khó để biết được, hẳn là tầm 8-9 năm trước,
nơi đây đã từng xuất hiện một đạo Triêu Hà Quang!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.