Quang Âm Chi Ngoại
Trong mắt Quyết Dương Linh Tôn lộ ra kỳ mang, trước giờ gã chưa bao giờ
trải qua loại việc như thế này, giờ phút này cũng cũng cất bước, hóa thành đạo
bạch quang thứ hai, bay thẳng tới hư ảnh Quỷ Đế Sơn.
Nháy mắt dung nhập, khí tức Quỷ Đế Sơn lần nữa bộc phát, những cái tiểu
thế giới xuất hiện bốn phía bắt đầu toái diệt, lập đi lập lại, không ngừng tuần
hoàn.
Ngay sau đó, bảy phách cũng hóa thành bảy đạo cầu vồng, lần lượt dung
nhập vào bên trong hư ảnh Quỷ Đế Sơn.
Hư ảnh Quỷ Đế hiển nhiên không cách nào chống đỡ, mắt thấy sẽ phải tan
vỡ, toàn thân Thanh Cầm lóe lên ánh sáng đỏ tím, gia trì cho nó.
Còn có hai trăm vạn tu sĩ nơi đây, mượn nhờ lực lượng trận pháp, hội tụ gia
trì cho hư ảnh Quỷ Đế.
Hư ảnh Quỷ Đế lập tức trở nên rõ ràng trước đó chưa từng có, còn tràn ra uy
áp kinh thiên động địa, hạ xuống bát phương.
Giống như Quỷ Đế phủ xuống!
Vô số tiểu thế giới liên tục hình thành và tan vỡ ở bốn phía bắt đầu quy nhất
lại với nhau, hội tụ đến bên bên trong đại thế giới trên vai bên trái Quỷ Đế,
khiến cho cái đại thế giới kia lập lòe tràn ra ánh sáng, từ màu sắc ảm diệt, dần
dần khôi phục bộ phận Thần quang.
Vào thời khắc này, một cỗ khí tức đạt đến gần Uẩn Thần vô hạn trước đó
chưa từng có, phủ xuống bên trên mảnh biển cấm này.
Bầu trời vỡ vụn, mây mù run rẩy, một hơi thở vô thượng giống như duy ngã
độc tôn xuất hiện!
Mảng lớn biển cấm lập tức lõm xuống, từ bốn phía hội tụ, tựa như biển cấm
đang cúi đầu!
Bất kể Nghênh Hoàng Châu hay là biển cấm, bất kể tu sĩ các tộc hay là
những tồn tại kỳ dị bên trong đáy biển, giờ phút này tâm thần của toàn bộ mọi
người đều chấn động, đến từ bản năng sinh mệnh, đến từ kính sợ sâu trong linh
hồn, đồng loạt bộc phát.
Tiếp theo liền sinh ra run rẩy đến cực hạn, hóa thành hoảng sợ không cách
nào khống chế, tràn ngập bát phương.
Vào thời khắc này, một cỗ ý chí làm cho người khác không cách nào có thể
chống cự, không cách nào né tránh, chỉ có thể khuất phục, từ trên trời giáng
xuống.
Hình như chúng sinh ở trước mặt kẻ đó, đều phải lập tức quỳ bái, giống như
gặp Đế.
Hình như vạn tộc ở phía trước kẻ đó, đều phải cúi đầu khẩn cầu, giống như
gặp Hoàng.
Bá đạo vô biên.
Ngay cả âm thanh niệm kinh cũng trong nháy mắt bị áp chế xuống, trận
pháp bốn phía càng là không ngừng rung chuyển, thậm chí gương mặt màu
vàng cũng đều ngừng vùng vẫy, cảm nhận được uy hiếp cực lớn, ánh mắt như
muốn mở ra.
Đây, chính là nửa bước Uẩn Thần.
Chỉ kém một hồn U Tinh, liền có thể thành Uẩn Thần.
Nhưng một hồn này, Đại Trưởng Lão cũng không có ý phóng thích, đây là
cố tình kiềm chế.
Mà Thần quang Thanh Cầm tản ra, trợ giúp Quỷ Đế không sụp đổ cũng là
kiềm chế.
Hai trăm vạn tu sĩ gia trì nơi đây cũng là kiềm chế.
Vả lại Đế ảnh hư ảo này đến từ Hứa Thanh, cho nên Hứa Thanh cũng có
liên hệ từ trong tối tăm với nó, đồng dạng cũng là kiềm chế.
"Quỷ Đế, ngươi chỉ có lực lượng một kích, còn không mau trấn áp Thi
Cấm!" Đại Trưởng Lão hét lớn một tiếng.
Trên bầu trời, Quỷ Đế thời khắc có thể tan vỡ lộ ra một tia mờ mịt, nhưng
vẫn giơ tay phải lên, đè xuống Thi Cấm phía dưới.
Một nhấn xuống dưới, trời long đất lở.
Vô số đạo vết tích biến ảo, vô số quy tắc hiển lộ.
Thậm trí trong hư vô còn tràn ra từng đạo khí tức Thiên Đạo, chúc phúc bồi
trợ để tăng thêm uy lực cho một nhấn này!
Đủ loại dị tượng lập tức biến ảo xuất hiện ở giữa thiên địa, có hư ảnh hình
người sừng sững, có thú lớn gào thét, có thiên nữ tán hoa, có hư ảnh Cổ Hoàng
nhìn chăm chú.
Bàn tay hạ xuống, tựa như thay thế bầu trời, giáng xuống.
Âm thanh ầm ầm, tuyên truyền giác ngộ!
Lực lượng thiên uy mênh mông tột cùng.
Bát phương nổ vang, biển cấm tan vỡ.
Nước biển điên cuồng cuốn ngược ra chung quanh, ảnh hướng đến toàn bộ
biển cấm, nhấc lên phong bạo vô cùng lớn, quét ngang hết thảy các hòn đảo,
tổng thể mực nước biển dâng lên độ cao 100 trượng.
Gương mặt màu vàng lập tức bị dìm ngập, nhưng nó không cam lòng, chợt
mở mắt ra, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ, muốn vùng vẫy.
Nhưng lúc này võng phong ấn bốn phía lập tức toàn lực bộc phát, đạo kinh
cũng chỉ hơi dừng, sau đó như sấm sét tái khởi, hình thành lực lượng trấn áp,
một mực ràng buộc.
Cuối cùng, trong tiếng gào thét không cam lòng, gương mặt màu vàng cũng
phải trầm xuống.
Tập hợp lực lượng một Châu cùng với gần trăm tộc quần trên biển cấm,
phối hợp với rất nhiều cường giả cùng với pháp bảo Cấm Kỵ, hình thành trạng
thái giằng co cùng với Thi Cấm, nguyên bản còn cần một ít thời gian nữa mới
có thể dần dần hoàn thành phong ấn.
Nhưng giờ phút này, dưới Quỷ Đế Sơn nửa bước Uẩn Thần đánh ra một
chưởng, quá trình này lập tức được tăng nhanh.
Nhưng mà trên thực tế, nếu chỉ là lực lượng nửa bước Uẩn Thần, muốn một
kích phong ấn Thi Cấm là không thể nào.
Chỉ có lúc Nghênh Hoàng Châu hội tụ toàn bộ lực lượng hình thành thế
giằng co, một kích này giống như đè xuống cán cân, cuối cùng mới khiến cục
diện phong ấn tăng tốc nhanh hơn.
Hai việc này, thiếu một thứ cũng không được.
Giờ phút này, theo gương mặt màu vàng trên mặt biển càng lúc càng trầm
xuống, lúc lưới lớn huyết sắc bao phủ che đậy toàn bộ nơi đây, hư ảnh Quỷ Đế
trên bầu trời cũng không chống đỡ được nữa, tan vỡ ra.
Trước khi tiêu tán, trong mắt Quỷ Đế mờ mịt, không nhìn bất luận kẻ nào ở
nơi đây, mà nhìn tới chỗ sâu trong biển cấm xa xa, mở to miệng hình như muốn
nói cái gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không truyền ra được bất cứ lời nói gì.
Oanh một tiếng, hóa thành tro bụi, tiêu tán ra.
Bầu trời đổ mưa, giống như đang khóc.
Thiên Đạo đi xa, giống như đang thở dài.
Dị tượng bốn phía cũng nhao nhao vỡ ra, giống như đạo vỡ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.