Quang Âm Chi Ngoại
Hầu như ngay khi lời Cung chủ truyền ra, bầu trời lập tức biến sắc, pháp khí
chiến tranh siêu việt vận hành, từ bên trong vòng xoáy trên bầu trời bỗng vang
ra tiếng nổ mạnh động trời, truyền đến khắp nơi.
Âm thanh này quá lớn, áp chế toàn bộ mọi thứ, khiến cho tu sĩ hai bên trên
chiến trường dường như khôi phục lại thính giác.
Thình thịch!
Thình thịch!
Thình thịch!
Âm thanh tim đập hào hùng truyền ra từ bên trong vòng xoáy khổng lồ trên
bầu trời, vang vọng khắp thiên địa, đồng thời, một con mắt thật to trực tiếp lộ ra
từ bên trong vòng xoáy.
Con mắt này có màu xám trắng, không có sinh cơ, tràn ngập tử vong, chớp
mắt khi nó xuất hiện, bên trong lập tức có một cỗ khí tức tử vong nồng đậm
khuếch tán ra, bao phủ chiến trường.
Trong nháy mắt tiếp theo, con mắt thật to này chợt lao ra phía ngoài, vòng
xoáy vốn cũng không nhỏ ở trên bầu trời trực tiếp căng ra, một cái đầu màu đỏ
bay ra khỏi vòng xoáy!
Đây không phải là đầu người, mà là đầu của một con chim màu đỏ!
Chỉ có cái đầu, không có thân hình.
Cổ của con chim này cực kỳ chỉnh tề, giống như khi còn sống bị người khác
lấy một con dao sắc bén, trực tiếp cắt từ cổ xuống.
Mà cái đầu chim này quá lớn, so sánh với nó, kể cả thân hình của Thanh
Cầm cũng chênh lệch cực xa, tựa như đứa trẻ cùng với người trưởng thành vậy.
Ngay khi nó xuất hiện ở trên chiến trường, liền chiếm hơn nửa bầu trời,
trong con mắt tử vong, thình lình có một chiếc đế tọa cực lớn!
Phía trên, ngồi một người.
Người này mặc hoàng bào, đội đế quan, gương mặt bị rèm châu che phủ,
không thấy rõ bộ dạng, nhưng lại có uy áp rung thiên hám địa từ trên người như
gió bão quét sạch bát phương.
Mà giờ phút này nhìn lại, cái đầu chim kinh khủng kia, thế mà chỉ là loan
giá của người này.
Trên chiến trường, những tu sĩ Thánh Lan tộc nhìn thấy một màn này, nhao
nhao kích động, quỳ bái về phía bầu trời.
"Hoàng!"
"Hoàng!!"
Thả mắt nhìn đi, vô số tu sĩ Thánh Lan tộc trên chiến trường đều đang quỳ
bái, thần sắc toàn bộ mọi người đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Cùng lúc đó, trên đạo phòng tuyến thứ tư, thân ảnh hư ảo cao mấy vạn
trượng của Cung chủ lăng không hiện ra, bước chân đạp trên mặt đất, đỉnh đầu
chạm tới bầu trời, toàn thân toả ra sát khí kinh khủng, khiến cho bầu trời bốn
phía biến sắc.
Bên trái trôi nổi đạo chuông, truyền ra từng trận chuông vang cổ xưa, bên
phải biến ảo ra Đế Kiếm vạn trượng, tràn ra sát cơ động trời.
Hư vô sau lưng cũng vặn vẹo xoay tròn, hình thành một cặp mắt vĩ đại, nhìn
về phía Hoàng vừa đến.
"Hồng Linh lão quỷ."
Người đến chính là Hoàng của Hồng Linh vương triều, một trong bốn đại
vương triều Thánh Lan tộc!
Theo Hoàng của Hồng Linh và thân ảnh Cung chủ Chấp Kiếm Cung phủ
xuống, chiến trường liền phân biệt rõ ràng, xuất hiện giằng co.
Từ xa nhìn lại, cảm giác chia cắt do tấm lưới lớn màu vàng tạo ra càng thêm
rõ ràng.
Ngoài lưới lớn màu vàng, hoàng uy mênh mông cuồn cuộn, thần hồn bao
phủ thế giới.
Bên trong lưới lớn màu vàng, sát ý bốc lên, khí phách rung chuyển bầu trời.
Uy áp đến từ hai thân ảnh cực lớn này tràn ngập toàn bộ chiến trường, ảnh
hướng đến cả một Châu, khiến cho vô số sinh mệnh bên trong Lâm Lan Châu,
trong một cái chớp mắt này trở nên run rẩy, từ sâu trong linh hồn truyền tới cảm
giác sợ run.
Thật sự là Hoàng của Hồng Linh và Cung chủ Chấp Kiếm Cung quá mức
cường hãn, bọn họ chỉ đụng chạm ánh mắt, đối kháng khí tức, cũng đủ kinh
thiên động địa.
Thậm chí nếu như cẩn thận nhìn, còn có thể nhìn thấy hư vô ở giữa song
phương, vào thời khắc này lại xuất hiện ra vô số hư ảnh tiểu thế giới.
Tựa như dị tượng thiên địa vậy.
Những thứ này tới từ tiểu thế giới của riêng bọn họ đang va chạm ở trên bầu
trời, vô số thân ảnh hư ảo từ bên trong bay ra, chém giết lẫn nhau, cực kỳ kinh
tâm động phách, thời khắc đều có tiểu thế giới sụp đổ.
Nhưng lại có càng nhiều tiểu thế giới vẫn còn tiếp tục hình thành, vả lại rõ
ràng song phương rất nhiều tiểu thế giới, dưới tiếng nổ vang cũng đang nhanh
chóng hướng về trình độ quy nhất.
Trong quá trình này, khí tức của hai người bọn họ cũng đang cấp tốc tăng
lên, hiển nhiên cuối cùng hoàn thành quy nhất, hình thành đại thế giới hư ảo,
vốn chính là phạm trù tu vi của bọn họ.
Mà có thể làm đến một bước này, thành tựu đại thế giới hư ảo, liền đại biểu
cảnh giới Quy Hư đệ tứ giai.
Nếu như sau khi quy nhất, lại nâng đại thế giới hư ảo lên cao, khiến nó từ hư
hóa thật, vác ở trên người, lại lấy thần hồn bản thân dung hợp, hoàn toàn thắp
sáng hóa thành một giới.
Vậy thì đó chính là Uẩn Thần Nhất Giới chân chính!
Hiển nhiên, vô luận là Hoàng của Hồng Linh hay là Cung chủ, đều chưa đạt
tới cấp độ này, dẫu sao giữa Quy Hư tứ giai và Uẩn Thần Nhất Giới cũng tồn tại
một khe rãnh cực lớn, vạn không có một!
Mặc dù như thế, cấp độ Quy Hư tứ giai, cũng tương tự đã là bá chủ một
phương.
Giờ phút này, dưới thế giới cả hai bên không ngừng va chạm, bầu trời vỡ
vụn, mây đen tan vỡ, tia chớp hóa thành những đạo tinh quang rải rác.
Vào thời khắc này trên khắp cả mặt đất, chỉ có đại năng tu vi đạt đến Linh
Tàng mới dám ngẩng đầu nhìn, tu vi dưới Linh Tàng không ai dám chú ý nhìn
lên bầu trời.
Thỉnh thoảng có một chút người gan lớn, hay là tu sĩ không kịp thu hồi ánh
mắt, ngay sau khi nhìn thấy, đôi mắt trực tiếp căng lên rồi nổ tung, thân thể run
rẩy, máu thịt mơ hồ, hình thần câu diệt.
Hứa Thanh chỉ nhìn thoáng qua, tâm thần liền dấy lên sóng lớn, không
ngừng gợn sóng, linh hồn dường như muốn bị xé nứt, truyền đến từng trận đau
nhức kịch liệt, nhưng đôi mắt của hắn lại hơi tốt hơn một chút.
Hứa Thanh thở sâu, hắn hiểu được lý do vì sao, bởi vì so với linh hồn, nhục
thể của hắn cứng cỏi bền chắc hơn rất nhiều.
Vì vậy hắn lấy liền ra khối tinh thạch màu xanh mà đội trưởng đưa cho, vừa
hấp thu vừa theo quân đoàn nhân tộc bốn phía, nhanh chóng lui lại về bên trong
lưới lớn màu vàng.
Trong khi thiên địa vang vọng những tiếng nổ vang, giờ phút này, tất cả
pháp khí chiến tranh siêu việt chiến trường truyền ra chấn động điếc cả tai.
Mà đại quân Thánh Lan tộc, rõ ràng chiến ý tăng cao, theo Thống Soái hạ
lệnh, giống như thủy triều, rất nhanh đại quân Thánh Lan tộc liền phát khởi
công kích về phía quân đoàn nhân tộc Phong Hải Quận.
Thiên địa biến sắc, gió giục mây vần, trong lúc quân đoàn nhân tộc không
ngừng lui lại, trên bầu trời truyền đến giọng nói lạnh như băng của Hoàng của
Hồng Linh.
"Khổng Lượng Tu, nếu như không có vận khí Phong Hải Quận gia trì, giúp
ngươi hội tụ đại thế giới, ngươi không phải là đối thủ của ta."
"Ngươi đường đường là một trong tứ hoàng của Thánh Lan tộc, nhưng lại
không được vận khí Thánh Lan vực gia trì, nguyên nhân vì sao, chẳng lẽ ngươi
không tự biết sao?"
Cung chủ nhàn nhạt mở miệng
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.