Quang Âm Chi Ngoại
Bước chân của Hứa Thanh dừng lại, trong lòng dâng lên gợn sóng cực lớn.
Trong giọng nói của ngón tay Thần Linh, mang theo sợ hãi đối với việc mà
nó vừa suy đoán, dẫu sao đa số thời gian nó đều ngủ say, không biết được việc
xảy ra bên ngoài, giờ phút này chỉ thông qua dò xét thấy được mặt ngoài.
Nhưng Hứa Thanh rất rõ ràng, việc mở ra Tiên Cấm, vào hơn một năm
trước, lúc hắn vừa đến Quận Đô đã có lời đồn về việc này, nhưng cuối cùng lại
không giải quyết được gì.
Cho nên đoạn thời gian gần đây, hắn có rất nhiều nghi ngờ về việc Tiên Cấm
bị thúc đẩy mở ra ngay trong thời điểm chiến tranh này.
Mà bây giờ, lời của ngón tay Thần Linh khiến cho Hứa Thanh tựa như thể
hồ quán đỉnh, từng sợi tơ trong đầu nháy mắt hợp lại với nhau, tạo thành một
cái nhận thức tương đối rõ ràng.
Mà cái nhận thức này, khiến cho hô hấp của hắn trở nên dồn dập, vội vàng
rời khỏi Quận Đô, sau khi trở lại Kiếm Các liền khoanh chân ngồi xuống, bắt
đầu sửa sang lại thông tin ở trong tâm thần.
Về phần ngón tay Thần Linh, vẫn còn thao thao bất tuyệt, hiển nhiên bị thủ
bút của nhân tộc khiến cho chấn động thật sâu.
Theo Hứa Thanh không ngừng sửa sang lại thông tin trong đầu, một nén
nhang sau, một đường nét nguyên vẹn hiện ra trong nhận thức của hắn.
"Đầu tuyến thứ nhất chính là Trương Ti Vận... Năm đó ở Thái Sơ Ly U
Trụ, ta và đội trưởng cũng tới độ cao 3000 trượng, từ bên trong đạo ấn ký tu sĩ
đến từ Thần Vực tử vong, trình độ khác biệt cảm nhận được Xích Mẫu Hồng
Nguyệt."
"Đội trưởng cầm được chính là khí tức, mà ta lấy được.... Chính là Thần
Nguyên!"
Hứa Thanh thì thào, những chuyện này, là sau khi hắn thông qua lần lượt
các sự tình xác minh sau này nhận được.
"Trương Ti Vận, cũng từng đi tới độ cao 3000 trượng, cho nên tự nhiên gã
cũng có thể cảm thụ, mà hôm đó Trương Ti Vận bị thương nặng ngã xuống từ
độ cao 3000 trượng, sau khi cửu tử nhất sinh được cứu, đêm hôm đó ta liền có
cảm giác tim đập nhanh mãnh liệt."
"Từ một khắc này, ta liền ý thức được Hồng Nguyệt đang tìm ta, nhưng lúc
ấy ta không xác định Trương Ti Vận có thay đổi gì, bây giờ nhìn lại, lúc đó
Trương Ti Vận đã bị Hồng Nguyệt ký sinh!"
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra quang mang âm u, nhớ lại hết thảy mọi thứ lúc
trước, tiếp đó nghĩ tới việc tự vấn lương tâm trước Đại Đế.
"Trong trạng thái tự vấn lương tâm trước mặt Đại Đế, có khả năng giấu
giếm bản thân được hay không? Nếu như lúc ấy Trương Ti Vận thật sự bị Hồng
Nguyệt ký sinh, vậy tại sao vẫn tiến hành tự vấn lương tâm như thường, còn đi
tới Quận Đô?"
Sau khi Hứa Thanh suy tư, kết hợp với lời nói của ngón tay Thần Linh,
Hồng Nguyệt trong cơ thể Trương Ti Vận được nhân tộc trợ giúp tăng tốc thức
tỉnh, vì vậy đáy lòng liền có chỗ hiểu ra.
"Đến lúc ấy, có lẽ sẽ biết rõ."
"Việc này cũng rất dễ xác nhận!" Hứa Thanh lấy ra Kiếm Lệnh, muốn
truyền âm hỏi Đại Trưởng Lão của Chấp Kiếm Đình ở Nghênh Hoàng Châu,
nhưng sau khi xuất ra Kiếm Lệnh, thần sắc của hắn liền có chút ảm đạm.
"Ta quên mất, sau khi Cung chủ rời đi, ta đã không còn quyền hạn tùy ý
truyền âm vượt Châu."
Hứa Thanh than nhẹ, nhưng cũng không sao cả, mặc dù hắn không có quyền
hạn, nhưng loại truyền âm vượt Châu này có thể đổi bằng quân công. Mà quân
công của Hứa Thanh rất nhiều, vì vậy rất nhanh liền đổi một lần tư cách trò
chuyện, hỏi thăm Đại Trưởng Lão của Chấp Kiếm Đình ở Nghênh Hoàng Châu
về việc Trương Ti Vận.
Nếu như người bên ngoài đến hỏi, có lẽ Đại Trưởng Lão của Chấp Kiếm
Đình sẽ không để ý tới, dù là Khổng Tường Long muốn hiểu rõ cũng là như
vậy.
Nhưng Hứa Thanh lại có sức nặng trong lòng Đại Trưởng Lão của Chấp
Kiếm Đình ở Nghênh Hoàng Châu, không thể phớt lờ hay qua loa với hắn được.
Cho nên rất nhanh Hứa Thanh liền biết được hết thảy.
"Về việc này, hôm ấy tự vấn lương tâm trước Đại Đế, lão phu đã biết việc
Thần Linh ký sinh, nhưng không biết là vị Thần Linh nào, bởi vì việc này trọng
đại, cho nên ta liền lập tức báo lên Cung chủ."
"Sau đó cũng đã từng chú ý đến việc này, Cung chủ đã nói với ta một lần
rồi, Cung chủ nói chỉ cần Trương Ti Vận vẫn là Chấp Kiếm Giả, thì không cho
phép có người lấy gã để làm mồi!"
"Mặt khác, bản thể pho tượng Đại Đế là đang ở bên trong Hoàng Đô, cho
nên sự tình về Trương Ti Vận, Hoàng Đô cũng biết."
Giọng nói tang thương của Đại Trưởng Lão Chấp Kiếm Đình ở Nghênh
Hoàng Châu vang vọng trong tâm thần Hứa Thanh, sau khi nói xong những lời
này, ngữ khí của lão có chút ngưng trọng, càng ẩn chứa sự ân cần.
"Hứa Thanh, Phong Hải Quận không giống như trước kia nữa, ta cũng đã
nghe nói việc Tiên Cấm sắp được mở ra, việc này lúc trước có rất nhiều người
không đồng ý, Quận Trưởng và Quận Thừa đều phản đối, nhưng pháp chỉ đến
từ Hoàng Đô không thể chống cự, chỉ có thể tạm trì hoãn, trên thực tế cũng
không kéo dài được bao lâu, sau đó chiến tranh đã đến, mới không có ai để ý
tới.”
“Ta không biết tại sao ngươi lại hỏi những thứ này, nhưng ngươi.... Hết
thảy cẩn thận."
Hứa Thanh có thể cảm nhận được sự quan tâm của Đại Trưởng Lão Chấp
Kiếm Đình, vì vậy sau khi lên tiếng, lại hỏi thăm một chút về việc U Tinh Linh
Tôn chạy trốn, việc này có ảnh hưởng gì đối với Chấp Kiếm Đình ở Nghênh
Hoàng Châu hay không.
"Việc này là trách nhiệm của lão phu, lão phu không canh chừng tốt mới dẫn
đến U Tinh chạy trốn, không thể đưa đến chỗ Thất hoàng tử dùng để ngăn chặn
việc Quỷ Đế thức tỉnh, thế cho nên bây giờ U Tinh đã biến mất, hai hồn bảy
phách cũng đều mất tích, thế cục Nghênh Hoàng Châu ẩn chứa hung hiểm cực
lớn, cho nên Thất hoàng tử không dám tới đây..."
Đại Trưởng Lão Chấp Kiếm Đình ho khan một tiếng, thở dài tự trách.
Hứa Thanh nghe xong cảm thấy có điểm quái dị, sau khi cẩn thận suy nghĩ
một chút, hắn cảm thấy khả năng đại khái U Tinh là do Đại Trưởng Lão chủ
động phóng thích, cũng có khả năng căn bản là không mất tích.
Nghĩ đến đây, đáy lòng Hứa Thanh khẽ buông lỏng, kết thúc cuộc nói
chuyện, sau đó trong mắt của hắn lộ ra một tia tinh mang.
"Tiên Cấm mở ra, mang ý nghĩa trọng đại, cho nên một năm trước Quận
Trưởng, Quận Thừa cùng với Cung chủ, đều không phải rất tán đồng, nhưng
bây giờ Quận Trưởng vẫn lạc, Cung chủ chết trận, những người khác cũng đều
hi sinh, chỉ có …Quận Thừa vẫn còn."
"Mà Trương Ti Vận chỗ đó, cũng không có sự che chở của Cung chủ, cho
nên có người muốn đưa gã vào trong Tiên Cấm, thức tỉnh Hồng Nguyệt trong
cơ thể, khiến cho gã hóa thành phân thân Hồng Nguyệt, đi nuốt Thần Linh bên
trong Tiên Cấm?"
"Nhưng vì sao phải làm như vậy, đối với Hoàng Đô mà nói, làm như vậy có
chỗ tốt gì?" Hứa Thanh thiếu khuyết manh mối liên quan, không phân tích ra
được đáp án.
Mà ngón tay Thần Linh bên đó, sau khi thao thao bất tuyệt một hồi liền thu
liễm tất cả khí tức, gắt gao che giấu mình, chấn động ngủ say cũng tan biến,
dường như tiến vào trạng thái tử vong.
Dù cho Hứa Thanh hô hoán kiểu gì, cũng không hề có chút phản ứng.
"Nhưng vô luận như thế nào, một khắc Hồng Nguyệt thức tỉnh, ta tất có đại
họa!" Sắc mặt Hứa Thanh khó coi, ý nghĩ đầu tiên trong lòng chính là rời khỏi
Quận Đô, tránh vào trong Tiên Cấm.
Nhưng sau khi ý nghĩ này hiện lên, còn có một sợi suy nghĩ cũng theo đó
lóe ra trong đầu.
"Sóng to gió lớn, tất có cá lớn!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.