Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1159: Tiên Thuật của nhân tộc (1)



"Ngươi? Nếu như còn không cố gắng, về sau ngươi chính là lão Tứ, để cho

Hứa Thanh trở thành Đại sư huynh của ngươi!"

Thất gia hừ lạnh.

Lời này vừa ra, trong đầu đội trưởng tựa như có một đạo thiên lôi đánh

xuống, vang lên tiếng ngập trời nổ tung, âm thanh ầm ầm khiến cho ánh mắt của

y trợn to, hô hấp dồn dập, tâm thần vô cùng chấn động.

Nghĩ đến nếu quả thật có ngày như vậy.... Đội trưởng giật mình một cái,

thần sắc nghiêm nghị.

"Sư tôn yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng, cái gì mà nhi nữ tư tình, về sau

Trần Nhị Ngưu ta trảm đoạn toàn bộ, ta muốn một lòng tu luyện, cố gắng làm

đại sự!"

Thất gia hài lòng nhẹ gật đầu, sau đó nhìn Hứa Thanh, không nói gì.

Hứa Thanh trừng mắt nhìn, lập tức bày ra bộ dáng giật mình, nhìn qua lực

lượng màu vàng trong lòng bàn tay sư tôn.

Mặc dù chậm chút, nhưng Hứa Thanh cảm thấy loại việc bày tỏ thái độ này,

dù là muộn cũng tốt hơn so với không có.

Quả nhiên, sau khi nhìn thấy thái độ Hứa Thanh, Thất gia càng thêm thoả

mãn.

"Lão Tứ, đây là Thần Nguyên, vi sư nghiên cứu bộ thân thể Thánh Quân Tử

kia, lại cảm ngộ từ trên người rất nhiều quỷ thực Nghênh Hoàng Châu cùng với

Nam Hoàng Châu, tiến tới chuyển nhập vào bên trong thân thể."

"Không thể không nói, phương pháp mà Chúc Chiếu nắm giữ, quả thật có

thể khiến cho người ta phải biến sắc."

"Cái gọi là Thần Linh, cũng chỉ là một dạng tồn tại không cùng một cấp độ

như tu sĩ chúng ta mà thôi, chỉ là đám Thần Linh cao giai hơn và cường đại

hơn!"

"Cũng không phải là không thể bị thay thế, thậm chí ta còn có một cái suy

đoán lớn mật, nhưng mà còn cần phải tìm kiếm những quyển sách cổ đã lạc mất

kia, để tiến hành đối chiếu và nghiệm chứng."

"Đáng tiếc, trải qua nhiều năm tháng kỷ nguyên như vậy, đến nay phần lớn

sách cổ đều đã thất truyền, chỉ mong đợi bên trong những cái hộp nguyện vọng

tản mạn khắp nơi trong thiên địa, hy vọng có thể có ghi chép lẻ tẻ."

"Đợi sau khi ta tìm được bằng chứng, ta sẽ báo cho các ngươi biết."

Thất gia nhàn nhạt mở miệng, một bộ dạng cao thâm mạt trắc.

Hứa Thanh thay đổi sắc mặt, hắn luôn luôn vô cùng kính nể sư tôn, giờ phút

này lại càng là như vậy, cúi đầu rồi lại cúi đầu thấp hơn chút nữa.

Đội trưởng cũng nhanh chóng làm như vậy.

Mắt thấy hai vị đệ tử đều rất nhu thuận, đáy lòng Thất gia vô cùng khoan

khoái dễ chịu.

"Đi thôi, chúng ta tiếp tục tiến về phía trước, vi sư đưa bọn ngươi tới một

địa phương tốt, trước kia ta đã đi qua một cái hành cung của Huyền U, biết rõ

từng cái hành cung đều có một địa phương đặc thù."

Thất gia nói xong, đi thẳng về phía trước.

Sau nửa canh giờ, ba người bọn họ không ngừng tiến lên, chậm rãi xâm

nhập đến bên trong quần thể cung điện.

Chỉ là phạm vi của mảnh cung điện này quá lớn, dù rời đi xa như vậy, nhưng

lúc này bọn họ vẫn còn ở khu đông, còn cách vùng bên trong phạm vi khá xa.

Nhưng cũng đã đến chỗ mục đích, theo như lời Thất gia nói lúc trước.

Đó là một tòa cung điện có chút đặc biệt.

Mặc dù ở trên cũng tràn ngập máu thịt, nhưng ngoại hình những thứ máu

thịt này lại tạo thành một cái gương mặt thống khổ.

Gương mặt này không nhìn ra nam nữ, cũng không có tóc, toàn thân đỏ tía,

tràn ngập mạch máu và toả ra dị chất nồng đậm, đồng thời cũng lộ ra một cỗ lực

lượng có thể ảnh hưởng tới cảm xúc.

Toàn bộ sinh linh nhìn thấy nó, đều không cách nào điều khiển cảm xúc,

trong lòng tự động dâng lên từng hồi cảm xúc vặn vẹo.

Ảnh hưởng đến tâm thần, khiến người ta phát cuồng.

Coi như là đội trưởng bản thân không tầm thường, giờ khắc này vẫn bị ảnh

hưởng một chút, hô hấp dồn dập, thân thể xuất hiện rất nhiều cái miệng, không

ngừng chạy khắp thân trông vô cùng quỷ dị.

Hứa Thanh thì tốt hơn.

Ngón tay Thần Linh là một trong phân thân của Thần Linh ngủ say nơi đây,

thân hình mà nó chuyên môn chế tạo ra có thể giúp Hứa Thanh hấp thu dị chất

chỗ này, còn sinh ra Thần Nguyên, như vậy tự nhiên cũng có thể bỏ qua lực

lượng nơi đây, không hề bị ảnh hưởng hay tác động gì.

"Chính là ở trong chỗ này." Ngoài đại điện có gương mặt máu thịt, ánh mắt

Thất gia lộ ra hàn mang âm u.

"Đây là một chỗ tạo hóa, một hồi đi vào các ngươi sẽ biết."

Thất gia nói xong, toàn thân tràn ra một mảnh kim quang, vào thời khắc này

trên người lão rõ ràng khiến cho người ta có một loại cảm giác thần thánh,

nhưng lại không có bất luận khí tức gì tràn ra, dường như ẩn nấp đến cực hạn.

Coi như là nhìn bằng mắt thường cũng chỉ thấy một mảnh mơ hồ, thậm chí

không cách nào ghi nhớ thân ảnh kia vào trong đầu.

Một màn này, khiến cho đội trưởng và Hứa Thanh lần nữa dâng lên từng

trận sóng lớn trong lòng.

Mà Hứa Thanh đã thấy qua mấy vị Thần Linh, cho nên hắn biết rõ, dạng này

đã giống với bộ phận năng lực của Thần Linh, không cách nào bị nhớ kỹ, thuộc

về khả năng ẩn nấp cực hạn.

"Sư tôn … ngài..." Hứa Thanh nhịn không được mở miệng, thật sự là trùng

kích của một màn này mang tới cho hắn, vượt qua một màn dị thú Quy Hư nhất

giai viên mãn tử vong lúc trước rất nhiều.

"Vi sư nghiên cứu đánh cắp được Thần Nguyên, có được lực lượng tuế

nguyệt (thời gian), cũng có được lực lượng ẩn nấp."

Thất gia đi phía trước, truyền ra giọng nói bình tĩnh.

Mà theo lão tới gần đại điện phía trước, gương mặt máu thịt kia cũng càng

lúc càng vặn vẹo, dường như muốn sống lại, vẻ đau khổ càng thêm rõ ràng,

đồng thời mắt thường cũng có thể nhìn thấy nó đang già yếu đi.

Trong thời gian nháy mắt, liền tràn ngập nếp nhăn.

Nhưng hiển nhiên gương mặt trên đại điện này, cũng không giống với những

con dị thú và quỷ dị mà bọn họ gặp được lúc trước, gương mặt này mạnh hơn,

cho nên giờ phút này cũng xuất hiện ý đồ chống cự.

Nhưng dưới sư tôn đi về phía trước, sức chống cự này yếu ớt vô cùng, tốc

độ già yếu trở nên nhanh hơn, thậm chí vị trí rìa cũng bắt đầu tiêu tán.

Mắt thấy như thế, gợn sóng trong lòng Hứa Thanh càng lớn, đội trưởng

cũng dùng sức dụi dụi con mắt, bỗng nhiên truyền âm cho Hứa Thanh.

"Tiểu Thanh, ngươi nói xem sư tôn mạnh như vậy, chúng ta còn cố gắng làm

gì nữa, ở lại bên trong Thất Huyết Đồng, được đút cho ăn rất tốt nha, tiểu sư đệ,

giờ khắc này ta có cảm giác thật an toàn....."

Không đợi Hứa Thanh trả lời, phía trước truyền đến tiếng hừ lạnh của Thất

gia.

"An toàn cái rắm, nếu thật sự an toàn, vi sư còn phải mượn thân phận để lén

lút lẻn vào sao, đã sớm đẩy ngang, mà vị Thất hoàng tử không đơn giản kia, bất

kỳ một vị Đại Soái nào dưới trướng người này cũng đều không tầm thường.

Hơn nữa vị Huyết Yểm kia, hình như ngay từ đầu cũng đã phát giác được ta!"

"Mặt khác, ta còn cảm nhận được nơi đây tồn tại những khí tức khác đến từ

bên ngoài, lần này không chỉ có riêng một nhóm các ngươi đến."

"Cho nên làm xong một chuyến này, vi sư cũng phải tìm một chỗ để tránh

đầu gió, hai tên Kim Đan mở Thiên Cung nho nhỏ như các ngươi, rõ ràng tính

kế mưu toan lúc hỗn loạn để hốt Thần Linh, lá gan cũng quá lớn, làm xong vụ

này, các ngươi tìm thời cơ rời khỏi Quận Đô, quay về Thất Huyết Đồng chờ ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.