Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1183: Đoạt thức ăn trước miệng cọp! (2)



Mắt thấy Thần Linh trong Tiên Cấm không ngừng bị kéo tới gần, sắp bị

thôn phệ, nhưng vào lúc này, Thần Linh trong Tiên Cấm giống như con rắn

bỗng nhiên gào thét mãnh liệt, sau một khắc, thân hình bỗng lựa chọn tự tan vỡ.

m thanh ầm ầm nổ vang khắp thiên địa, thân hình hơn hai vạn trượng của

Thần Linh trong Tiên Cấm lập tức nổ tung, vô số máu thịt hóa thành một cái

trường hà lập lòe kim quang, vắt ngang ở trên màn trời.

Lấy loại phương pháp này, cuối cùng cũng giãy giụa thoát khỏi bàn tay của

Xích Mẫu.

Sau đó đoàn trường hà bằng máu thịt này nhanh chóng hội tụ trên trời bầu,

cũng không khôi phục lại hình dạng con rắn như lúc trước, mà biến hóa thành

một loại hình thái khác.

Mơ hồ có thể thấy được đường nét của một con cá.

Về phần hai mươi bảy cây gai sắc kia, cũng bị bao phủ ở bên trong máu thịt,

tạo thành xương cá.

Cùng lúc đó, mặt đất dấy lên chấn động, toàn bộ máu thịt màu đỏ tím bao

trùm toàn bộ Tiên Cấm, bao phủ mỗi một tòa cung điện, đều rung động lắc lư

hóa thành từng sợi máu thịt, nhanh chóng bay lên trên không, dung nhập vào

bên trong thân thể con cá kia.

Từ xa nhìn lại, vô số sợi máu thịt, từng bó từng đám bốc lên từ dưới mặt đất,

cuối cùng toàn bộ hội tụ vào trong đường nét hình cá ở trên trời, đan vào cùng

một chỗ, sau đó nhanh chóng bổ sung.

Nơi Hứa Thanh và đội trưởng trốn cũng là như thế, theo máu thịt đỏ tím bay

lên trên không, thân ảnh hai người bọn họ lập tức lộ ra tại chỗ.

Hứa Thanh vẫn không nhúc nhích, toàn lực ẩn nấp, đội trưởng cũng là như

vậy.

Nhưng đối với Xích Mẫu lúc này mà nói, mùi thức ăn trên người con cá

trước mặt rất thơm nồng, giống như phía dưới mặt trời không thấy ngôi sao vậy,

đã hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của phân thân Xích Mẫu.

Nhất là sau khi hội tụ toàn bộ máu thịt, con quái vật khổng lồ trôi nổi giữa

không trung kia, bộ dạng cũng xuất hiện cải biến cực lớn, hoàn toàn hóa thành

một con cá lớn màu đỏ tím.

Không có vẩy cá, nhưng bên trong miệng lớn lại tồn tại vô số gai sắc, vô

cùng dữ tợn, càng tản mát ra thần uy động trời, nhất là hai sợi râu chập chờn ở

hai bên còn có màu sắc màu vàng.

Quỷ dị hơn chính là cái đuôi kia, thế mà lại không phải bằng phẳng như

đuôi cá, mà lại giống như Khổng Tước nhếch lên, bên trên là vô số những chiếc

gai rào rào lay động, trong lúc mơ hồ giống như hình thành một gương mặt hư

ảo cực lớn.

Không nhìn ra gương mặt đó là nam hay nữ, cũng không phải là gương mặt

nhân tộc, nó mọc ra bốn con mắt, cũng không có mũi, dưới những con mắt chỉ

có một cái miệng thật lớn đóng chặt.

Đồng thời còn có một chút đường vân phức tạp, tràn ngập ở bên trong,

khiến cho gương mặt vốn là mơ hồ, lại càng thêm mông lung.

Nhưng lại có lực lượng thần uy vô tận khuếch tán ra, một cảm giác thần

thánh cũng xuất hiện ở trong tâm thần của toàn bộ những người nhìn thấy.

Mặt khác, trên thân thể đến từ Thần Linh này tản ra vô tận tin tức, theo ánh

mắt nhìn chăm chú tràn vào trong đầu toàn bộ người thấy, khiến cho người ta

nhịn không được phát cuồng, bất tri bất giác bắt đầu mất đi ký ức.

Nếu như nhìn lâu, ký ức sẽ toàn bộ tan biến, cuối cùng bị thay thế.

Mà đây, mới là bản thể của Thần Linh trong Tiên Cấm.

Ngóng nhìn thứ trước mắt, nước bọt của Xích Mẫu càng chảy ra nhiều hơn

nữa, cất bước lao thẳng về phía trước, toàn thân tản ra rất nhiều hồng mang ra

phía ngoài, vết rách trên màn trời càng lúc càng thâm sâu.

Theo Xích Mẫu tới gần, gương mặt trên đuôi Thần Linh trong Tiên Cấm,

ánh mắt tuôn ra kim quang, mở cái miệng rộng ra, bỗng nhiên phun về phía

trước.

Từng quả bong bóng màu vàng lập tức bay ra từ trong miệng của nó.

Bên trong những quả bong bóng khí này có ẩn chứa đại thế giới, càng có vô

số sinh mệnh đời đời kiếp kiếp sinh sôi nảy nở ở bên trong, thậm chí rất có thể

…bọn họ cũng không biết được thế giới của bản thân, chỉ là một cái bong bóng

trong miệng Thần Linh.

Giờ phút này có rất nhiều bong bóng khí bay ra, riêng phần mình phá toái,

kích phát ra lực lượng vô cùng vô tận, nghiền ép tất cả, bao phủ tới Xích Mẫu.

Mượn nhờ cơ hội này, thân thể Thần Linh hình cá nhanh chóng hóa thành

trong suốt, hư vô bốn phía lõm xuống, dường như tạo thành một cái hắc động.

Nó muốn chạy trốn khỏi nơi đây.

Trong mắt Xích Mẫu lộ ra vẻ tham lam, làm sao có thể để miếng thịt ngay

bên miệng chạy trốn, vì vậy lập tức nhoáng một cái tiến về phía trước, bát

phương chấn động, hết thảy tất cả đều hóa thành màu đỏ.

Về phần những quả bong bóng khí phá toái kia thì bị khắc ở trên áo bào, trở

thành hình vẽ.

Xích Mẫu giơ tay phải lên, vung về phía trước.

Hư vô lõm xuống, trong chốc lát đã thành huyết hải, bao phủ hết thảy, đồng

thời Thần Linh hình cá đã hóa thành trong suốt cũng bị hiện ra, trong mắt nó lộ

ra sự sợ hãi, vừa muốn lui ra phía sau, nhưng ở trước mặt Xích Mẫu, thức ăn,

chính là thức ăn.

Từng chùm sáng huyết sắc từ bên trong Hồng Nguyệt trên không trung tràn

ra, từ trong hư vô hóa thành Huyết Hải tràn ra, từ trong cái khe bầu trời màn trời

tràn ra, vô số, nháy mắt phóng đi về phía Thần Linh cá.

Không cho Thần Linh hình cá kia có bất luận cơ hội bỏ chạy nào, những

chùm sáng huyết sắc này giống như là băng, cấp tốc quấn quanh, ràng buộc

Thần Linh hình cá giữa không trung.

Bất luận Thần Linh hình cá có vùng vẫy như thế nào, gào thét ra sao …cũng

đều vô ích.

Một khắc Xích Mẫu xuất hiện, nó…thật sự chỉ là một con cá.

Giờ phút này, Xích Mẫu mang theo cảm giác đói khát, một bước đi tới, đến

trước mặt Thần Linh hình cá, trong mắt Xích Mẫu lộ ra vẻ sung sướng, miệng

lớn không ngừng rách ra, cuối cùng khoa trương đến trình độ khó có thể hình

dung, sau đó đầu lưỡi Xích Mẫu thò ra phía ngoài, giống như một con rắn,

hướng đến trước mặt Thần Linh hình cá đang run rẩy vùng vẫy.

Tiếp theo, gương mặt nữ tử trên đầu lưỡi mở mắt ra, lộ ra vô tận hồng mang.

Càng có một đạo thần âm hóa thành tiếng lẩm bẩm vô tận, vang vọng trong

thiên địa.

"Khai môn."

Ngay khi hai âm tiết này truyền ra, Thần Linh hình cá lập tức phát ra tiếng

kêu thảm thiết thê lương trước đó chưa từng có, máu thịt thiêu đốt, xương cốt

thiêu đốt, hỏa diễm màu vàng bị kéo bay lên giữa không trung, hợp thành

đường nét một cái giếng.

Miệng giếng, trong chớp mắt liền từ hư ảo hóa thành chân thật.

Bên trong đen nhánh, đó là một cửa vào đi thông tới địa phương Hung Lê!

Một con cá, làm sao có thể để cho Xích Mẫu vui vẻ hưng phấn như thế

được, cho dù thân thể nó đặc thù, nhưng đối với Xích Mẫu thượng thần mà nói,

cũng chỉ là món điểm tâm nhỏ mà thôi, xem như khai vị.

Bữa ăn chân chính, chính là mượn nhờ liên hệ giữa Thần Linh hình cá này

cùng với Chuyên Ngục hung tàn, mở ra cánh cửa đi thông với địa phương Hung

Lê kia.

Xích Mẫu, muốn phủ bản thể xuống địa phương Hung Lê, đi nuốt...

Chuyên Ngục thượng thần dấy lên thần hỏa ở chỗ đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.