Quang Âm Chi Ngoại
Hứa Thanh giơ chân lên, bước đến phía Quận Thừa.
Mặt đất, vô tận mơ hồ.
Bầu trời, một mảnh vặn vẹo.
Lực lượng trấn áp khiến cho toàn bộ Quy Hư cũng đều vô cùng khó khăn
chống đỡ, mà hai cỗ khôi lỗi thân thể Thần Linh kia, ở bên trong màn mây máu
này, phát ra Thần uy ngập trời, bọn nó xuất thủ ngăn cản tất cả.
Đội trưởng trầm mặc, nhìn qua bóng lưng Hứa Thanh, bỗng nhiên nở nụ
cười, truyền ra lời nói.
"Tiểu Thanh, nếu như ngươi và sư tôn đều tử vì đạo, ta sẽ tới cùng các
ngươi."
"Tốt!" Hứa Thanh không quay đầu lại, nhẹ giọng mở miệng.
Đội trưởng nở nụ cười, đáy lòng thì thào.
"Tiểu sư đệ làm việc, rất ít khi lỗ mãng, có lẽ hắn tự có đòn sát thủ của
mình, nhưng mà làm một người sư đệ, thế mà lại bày ra bộ dạng sư huynh ngăn
cản ta, hừ.”
"Bỏ đi, nhìn trên phần quan tâm của hắn với ta, ta sẽ không so đo việc này,
nếu như hắn đã không muốn ta cởi bỏ phong ấn, vậy nếu như tý nữa hắn thất
bại, sẽ không có đạo lý ngăn cản ta."
"Ta phải suy nghĩ một chút, thời điểm ra tay, phải làm ra tạo hình gì, phải
nói những lời gì, mới có thể khiến cho một kiếp này kết thúc sẽ càng thêm đặc
sắc, càng khiến bát phương chấn động nhiều hơn."
"Dẫu sao... Không biết lần này cởi bỏ phong ấn cuối cùng, lão tử còn có...
Kiếp tiếp theo hay không.... Tính tính toán toán số lần, đại khái khả năng là …
không có. Đáng tiếc, ta còn trẻ, Đào Đào vẫn còn đang chờ ta, muội muội năm
ngón tay cũng đang trông mong ta, tương lai còn có thêm càng nhiều các muội
muội nữa, ta còn chưa có..."
Đội trưởng giơ tay lên, đếm ngón tay, thở dài.
Giờ phút này, Hứa Thanh bước lên trên bầu trời, nhưng theo hắn tới gần, uy
áp đến từ nửa khuôn mặt Quận Thừa khiến cho hắn càng đi càng khó khăn,
khoảng cách 100 trượng, giống như khoảng cách giữa thiên với địa vậy.
Lúc đi thêm mười trượng, nhiều nơi trên thân thể Hứa Thanh liền máu thịt
mơ hồ, trong miệng tràn ra máu tươi, bước chân lảo đảo, hắn vung tay lên, lực
lượng 12 Nguyên Anh lập tức bộc phát để gia trì toàn thân, tiếp tục đi về phía
trước.
Sau 13 trượng, Đạo Anh từ mệnh đăng cái ô màu đen ảm đạm, sau 16
trượng, Đạo Anh mệnh đăng bảy màu mơ hồ, sau 19 trượng, Đạo Anh từ Minh
Linh Huyết Sí ẩn nấp, sau 22 trượng, Đạo Anh của Tàn Tiên Phệ Thần vặn vẹo.
Bước chân Hứa Thanh dừng lại, thở hồng hộc, hắn cố gắng ngẩng đầu nhìn
tới nửa khuôn mặt Quận Thừa trước mặt.
Quận Thừa cũng nhìn về phía hắn.
"Còn bảy mươi tám trượng."
Hứa Thanh gật đầu, Kim Ô biến ảo trên đỉnh đầu đã thành thân thể Nguyên
Anh, gia trì toàn thân, giúp hắn đi về phía trước, tiếp theo là Triêu Hà Quang lập
lòe, lần nữa tiến về phía trước.
Vẫn không kết thúc, Thương Long trong cơ thể Hứa Thanh biến ảo, ngửa
mặt lên trời gào thét, hắn lại đi thêm được mấy trượng.
Cứ như vậy, Nguyên Anh trong cơ thể Hứa Thanh lần lượt phát lực, Độc
Anh, Tử Nguyệt Anh, hư ảnh Quỷ Đế, liên tục gia trì khiến cho hắn không
ngừng đi về phía trước, mỗi một lần đều là mấy trượng không đều.
Cho đến khi đi tới 30 trượng, 40 trượng, 50 trượng.... Cuối cùng, hư ảnh
tiểu hài tử lộ ra, trùng lặp cùng với Hứa Thanh, hắn cũng đi tới 56 trượng!
"Cực hạn rồi sao?" Quận Thừa ngoài 44 trượng, khẽ lắc đầu.
Hứa Thanh trầm mặc, trong mắt lóe lên hàn mang, giơ tay phải lên, chợt
nhấn một cái về mặt đất phía dưới, trong miệng truyền ra âm thanh trầm thấp.
"Tới!"
Quận đô bên dưới, mặt đất mơ hồ lập tức chấn động, vô số Kiếm Các sụp
xuống, tựa như địa long trở mình, mà hết thảy đầu nguồn, đều đến từ chỗ sâu
trong Hình Ngục Ti, đến từ.. vùng đất Tiên Cấm.
Lúc Hứa Thanh ở trong Tiên Cấm, hắn đã cảm nhận được sau khi Thần Linh
trong Tiên Cấm rời đi, hắn có thể hấp thu dị chất còn sót lại bên trong, chỉ là
năng lực của hắn có hạn, vả lại còn phải lo lắng ngón tay Thần Linh bên trong
nhà tù 132 khu Đinh thức tỉnh, cho nên phải kiềm chế lại.
Nhưng bây giờ, hắn không có ý định kiềm chế nữa.
Bởi vì, hắn muốn làm cho ngón tay Thần Linh trong nhà tù 132 thức tỉnh!
Giờ phút này, theo hắn hút một cái, Tiên Cấm từ bên trong hố sâu Hình
Ngục Ti nổ tung, vang vọng khắp thiên địa.
Lực lượng dị chất trong đó trực tiếp tràn ra cửa vào, phá tan tất cả trận pháp,
hình thành một cỗ hắc khí nồng đậm ngập trời, lao ra từ bên trong hố sâu Hình
Ngục Ti.
Từ xa nhìn lại, giống như một con hắc long bay lên trên không trung, bay
thẳng đến phía Hứa Thanh.
Trong chốc lát, những thứ dị chất này liền bao phủ Hứa Thanh ở bên trong,
điên cuồng chui vào trong cơ thể hắn, biểu cảm Hứa Thanh đau khổ, thân thể
truyền đến âm thanh ken két, sau khi đạt đến cực hạn liền bị cưỡng ép giải khai,
thân hình từ một trượng, biến thành hai trượng, ba trượng...
Cho đến khi đạt tới độ cao mười trượng, giống như là một người khổng lồ.
Thanh thế to lớn, bốn phía xuất hiện vặn vẹo, khí tức Thần Linh dồi dào bộc
phát từ trên người Hứa Thanh.
Cũng vào thời khắc này, theo tơ vàng bên trong máu thịt tưới nhuần, ngón
tay Thần Linh ngủ say trong nhà tù 132 khu Đinh trong cơ thể Hứa Thanh, khi
toàn thân Hứa Thanh tràn ngập dị chất đồng nguyên, bỗng nhiên thức tỉnh.
Một cái chớp mắt khi nó thức tỉnh, khí tức Thần Linh tản mát ra từ trên thân
hình Hứa Thanh cũng càng đậm hơn, tiếng gào thét không giống tiếng người
truyền ra từ trong cơ thể Hứa Thanh.
Đôi mắt của Hứa Thanh cải biến, xuất hiện vẻ mờ mịt, nét mặt của hắn lộ ra
thần uy.
Mà thân thể của hắn, đang phóng về phía Quận Thừa.
"Ah, ngươi đang làm gì đó!"
Âm thanh gào thét nổ vang từ trong cơ thể Hứa Thanh, ngón tay Thần Linh
bị kích thích, đã hoàn toàn tỉnh lại.
Chớp mắt khi vừa thanh tỉnh, nó liền nhìn thấy phía trước, chính là nửa
khuôn mặt Quận Thừa.
Vị cách cùng với khí tức của đối phương, khiến cho nó chấn động, càng
thấy được màn trời thứ hai, chính là do xương cá của bản thể hình thành.
Tiếp theo nó liền chú ý tới biến hóa của thế giới, bát phương vặn vẹo cùng
mơ hồ, khiến cho nó theo bản năng kinh hoàng.
Tất cả mọi thứ, khiến cho tâm thần của nó dấy lên sóng lớn ngập trời, mà
lúc này Hứa Thanh đã vượt qua hơn 30 trượng, hét lớn một tiếng.
"Còn không ra tay!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.