Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1217: Đòn sát thủ của Hứa Thanh! (3)



Ngón tay Thần Linh sợ hãi, nó muốn chạy trốn nhưng lại bị thủy tinh màu

tím hạn chế, không cách nào rời khỏi, nó muốn vùng vẫy, nhưng giờ phút này

quyền khống chế thân thể đang ở chỗ Hứa Thanh.

Mặc dù có dị chất đồng nguyên dung nhập, khiến cho nó lấy được khả năng

khiến cho Hứa Thanh bạo thể, nhưng theo Hứa Thanh trải qua đạo Mệnh Kiếp

Nguyên Anh thứ nhất, tu vi phóng đại, thủy tinh màu tím rõ ràng cũng có thể

tràn ra thêm càng nhiều lực lượng hơn nữa.

Tất cả, khiến cho ngón tay Thần Linh mặc dù có cơ hội giãy giụa, nhưng

không thể làm được trong thời gian ngắn.

Nhưng nó cảm giác, chỉ cần một nén nhang, nó sẽ có thể hoàn toàn thoát ly

khỏi thân thể Hứa Thanh, thậm chí đảo khách thành chủ, cũng không phải là

không được.

Mà giờ phút này, sau khi nó tỉnh dậy cũng phát hiện ra bản thể đã chết,

khiến cho nội tâm của nó nửa vui nửa sầu, sầu chính là hoảng sợ đối với ngoại

giới, vui chính là từ nay về sau, nó đã có khả năng phát triển trở thành bản thể.

Giờ phút này nhìn thấy Hứa Thanh lao thẳng tới, nhìn thấy một nửa khuôn

mặt phía trước đang dùng ánh mắt kỳ dị nhìn mình, ý thức của nó nhanh chóng

chuyển động, nhưng cũng không có bất cứ tác dụng gì, nó cũng hiểu rõ, bây giờ

nó cần phải hóa giải nguy cơ trước mắt trước.

"Tiểu tử này đã cho ta cơ hội! Vì tự do, đụng một cái, sau chuyện hôm nay,

ta nhất định sẽ thôn phệ tiểu tử này!"

Ngón tay rống to, giờ phút này nó bất chấp bất cứ giá nào, Thần lực nổ vang

tràn ra, khiến cho thân hình của Hứa Thanh từ độ cao hơn 10 trượng tăng vọt

lên, đạt đến độ cao 30 trượng, sau đó tay phải Hứa Thanh giơ lên, ngón tay

Thần Linh hòa nhập vào ngón trỏ của Hứa Thanh.

Trong chớp mắt, ngón trỏ Hứa Thanh biến thành màu vàng rực rỡ, hung

hăng đâm về nửa khuôn mặt Quận Thừa phía trước.

Cùng lúc đó, trên bầu trời, trong tích tắc này, ba người Thất gia đang giao

chiến cùng hai con khôi lỗi cũng đều không tiếc bị thương, riêng phần mình ra

tay.

Toàn thân Thanh Cầm bộc phát ra ánh sáng đỏ tím, hình thành một biển ánh

sáng, quét tới nửa khuôn mặt Quận Thừa.

Sau lưng Thất gia biến ảo ra một cánh tay 100 trượng, phá vỡ vặn vẹo, vỗ

tới.

Còn có Diêu Hầu, nơi đây lão là người có tu vi cao nhất, giờ phút này trong

mắt lộ ra vẻ tuyệt nhiên, một đóa hoa huyết sắc biến ảo hiện ra trên đỉnh đầu,

trong lúc lay động, cành hoa uốn lượn giống như một đại cung, theo bông hoa

héo rũ, một mũi tên nhọn màu huyết sắc lập tức hình thành.

Kéo cung bắn một cái, máu tươi mang theo uy áp động trời, giống như cầu

vồng, bài sơn đảo hải, bay thẳng đến nửa khuôn mặt Quận Thừa.

Quận Thừa không hè né tránh, lão nhìn qua Hứa Thanh, trong mắt hiện lên

một tia thất vọng, truyền ra thần niệm.

"Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, ngón tay Thần Linh trong cơ thể của

ngươi, chính là đòn sát thủ của ngươi.”

“Hứa Thanh, tu vi của ngươi chưa đủ, ngươi cho rằng mình đã ẩn giấu,

nhưng trong mắt của ta, tất cả đã sớm rõ ràng.”

"Nếu như bản thể ngón tay này xuất hiện, hoàn toàn chính xác có thể trấn áp

ta, nhưng nó đã bị Xích Mẫu cắn nuốt, đáng tiếc, Hứa Thanh, ta đã cho ngươi

cơ hội, nhưng ngươi vẫn thất bại."

Nửa khuôn mặt Quận Thừa khuếch tán ra kim quang, hình thành đường nét

thân thể, giơ tay trái lên, vung về phía bầu trời, lập tức có một mảnh ánh sáng

màu vàng nổ tung, đỉnh đầu hóa thành một cái dù lớn màu vàng, ngăn cản lực

lượng đến từ ba người Diêu Hầu, đồng thời cũng giơ tay phải lên, nhấn một cái

về phía ngón trỏ Hứa Thanh đâm đến.

Nháy mắt đụng chạm.

Âm thanh nổ tung vang vọng, theo ngón tay Hứa Thanh đâm vào, tay phải

Quận Thừa khó có thể thừa nhận, lập tức tan vỡ.

Lực lượng của ngón tay Thần Linh rất kinh khủng, dễ như trở bàn tay đã lập

tức đâm tới gần, nhưng trong lúc tay Quận Thừa mơ hồ tan vỡ, đồng thời lúc

này, một cánh tay bạch ngọc từ trong cơ thể Quận Thừa duỗi ra, ngay từ đầu rất

nhỏ, trong chốc lát liền trở nên cực lớn, một phát bắt được ngón tay Hứa Thanh.

Ngón tay Thần Linh lập tức chấn động, không cách nào tiến thêm về phía

trước một chút nào, cũng không thể giãy giụa.

Một cỗ lực lượng kinh khủng bộc phát ra từ trên bàn tay bạch ngọc, theo

ngón tay ảnh hướng đến toàn thân Hứa Thanh.

Ngón tay Thần Linh kinh sợ, thân thể Thần Linh của Hứa Thanh lập tức

máu thịt mơ hồ, đã bắt đầu mục nát, nhiều chỗ tan vỡ, máu tươi tràn ngập,

không ít tơ vàng đứt gãy.

Không đợi Hứa Thanh đau lòng, ngón tay Thần Linh cũng đau lòng đến cực

hạn, nó gào thét và bộc phát toàn lực, muốn bảo vệ cái thân hình này, nhưng nó

cũng chỉ có thể trì hoãn chứ không cách nào hóa giải.

Hứa Thanh trầm mặc, không nói một lời.

Mắt thấy nguy cơ, dưới công kích của Diêu Hầu cùng Thất gia và Thanh

Cầm, cái dù màu vàng trên đỉnh đầu Quận Thừa tương tự khó có thể thừa nhận,

tan vỡ.

Nhưng lại có một cái bàn tay bạch ngọc thứ hai duỗi ra từ trong cơ thể Quận

Thừa, lẫn nữa nhấn một cái về phía mũi tên của Diêu Hầu cùng Thần lực của

Thất gia và ánh sáng của Thanh Cầm.

Âm thanh động trời vang lên, Quận Thừa không quan tâm tất cả, từ đầu đến

cuối, trong mắt của lão chỉ có Hứa Thanh.

Giờ phút này lão lắc đầu, có chút tiếc nuối, vừa muốn mở miệng, nhưng

Hứa Thanh lại lên tiếng cắt ngang.

"Rốt cuộc, đã tới gần được ngươi rồi.”

Quận Thừa sững sờ, con ngươi còn lại trên nửa khuôn mặt lập tức co rút lại,

Hứa Thanh bóp nát khối lệnh bài cực kỳ đặc thù đang cầm trong lòng bàn tay

trái!

Lệnh bài đó chỉ có một hiệu dụng, đó chính là truyền tống phạm vi chỉ định.

Bởi vì có liên quan đến địa phương truyền tống, cho nên vị cách của nó cực

cao, vả lại bản thân lệnh bài đó cũng là bảo vật, cho nên cũng không tồn tại

nhiều lắm trên thế giới.

Tên của nó, gọi là Linh Uyên Phù.

Nơi chỉ định truyền tống, gọi là Linh Uyên.

Chỗ đó không có Thần Linh, cũng không có Hoàng, nhưng…Tồn tại một vị

có vị cách cao hơn Nhân Hoàng đương thời rất nhiều, đã vượt hơn tồn tại Chúa

Tể.

Vị này, đã từng nhất thống qua toàn bộ đại lục Vọng Cổ, thời điểm vị này tại

vị, Huyền U còn chưa đắc đạo, bầu trời cũng không có nửa khuôn mặt Thần

Linh.

Cho đến sau khi vị này chết, đại lục Vọng Cổ lâm vào thời điểm vạn tộc

loạn chiến, sau đó mới có nhân tộc quật khởi, có đời sau Huyền U Cổ Hoàng.

Vị này, chính là Cổ Linh Hoàng đã dẫn dắt Cổ Linh tộc nhất thống Vọng

Cổ!

Linh Uyên giới, chính là nơi vị này mang theo tộc nhân tử vong, mà vị này..

. Đang khôi phục.

Hôm ấy Hứa Thanh chứng kiến con mắt thật lớn của Cổ Linh Hoàng, mặc

dù uy áp từ nó mang đến cho hắn không có khủng bố bằng Xích Mẫu, nhưng

cũng không kém gì Thần Linh trong Tiên Cấm, thậm chí mơ hồ còn cường hãn

hơn một chút so với Thần Linh trong Tiên Cấm.

Đây, mới chính là đòn sát thủ của Hứa Thanh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.