Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1257: Đạo Mệnh Thiên Ma, Đạo Anh thứ 13 (2)



Đến tận bây giờ, hành trình lần này của Hứa Thanh mới triệt để kết thúc.

Lần này hắn đi rất nhiều nơi, cũng đã thỏa mãn rất nhiều tâm nguyện, nội

tâm cũng thông thấu hơn rất nhiều, ngày thứ tư trở lại Quận Đô, đạo Nguyên

Anh thứ 13 của Hứa Thanh đã hình thành bên trong Minh Linh Huyết Sí Đăng.

Cánh trái chủ tốc, cánh phải chủ công.

Chớp mắt khi hình bóng Đạo Anh của cánh phải sinh ra, một cỗ khí thế sát

phạt kinh thiên lập tức bộc phát ra từ trên đạo Nguyên Anh này, sức sát phạt của

nó siêu việt tất cả những chiếc mệnh đăng khác.

Sau khi cảm thụ sự uy mãnh của nó, Hứa Thanh suy nghĩ một hồi, lấy ra

một cái ngọc giản.

Đây là lúc hắn trên đường trở lại Quận Đô cùng với Thất gia, được đối

phương đưa cho.

Bên trong ghi chép công pháp Nguyên Anh Thất gia chuyên môn tạo ra cho

hắn.

Đạo Mệnh Thiên Ma Công.

Đồng dạng giống Quỷ U Đoạt Đạo Công, là công pháp Thất gia sáng tạo

riêng dựa theo năng lực, tính cách và cả phong cách của Hứa Thanh, độc nhất

vô nhị.

Hứa Thanh nhớ lại biểu cảm tự ngạo của Thất gia khi đưa công pháp cho

mình, đáy lòng dâng lên cảm giác ấm áp, mà theo hắn nghiên cứu về công pháp

trong những ngày này, hắn cũng hiểu rõ một điều, để tạo ra bộ công pháp này,

độ khó cực lớn.

Mặc khắc, muốn tu luyện còn cần phải có vật rất đặc biệt phụ trợ, mới có

thể hình thành căn nguyên của công pháp.

Những vật phẩm này, Thất gia đều đã chuẩn bị kỹ càng cho hắn.

Nhìn qua ngọc giản, trong đầu Hứa Thanh hiện ra nội dung công pháp.

Các tu sĩ trong đại lục Vọng Cổ, một khắc cất bước vào Nguyên Anh, trọng

điểm tu hành liền không giống như trước đây nữa, có sự thay đổi.

Bọn họ cần Thiên Mệnh.

Thiên Mệnh, chỉ có một khắc cảnh giới Nguyên Anh hình thành mới bắt đầu

xuất hiện, là một thứ khó mà nói rõ.

Thứ đó khác biệt cùng với vận khí.

Chuẩn xác mà nói, Thiên Mệnh là lực lượng quy tắc cơ sở nhất tạo thành

pháp tắc thiên địa, có thể xem như là nốt nhạc tạo thành một khúc nhạc, văn tự

tạo thành bút họa, gạch ngói tạo thành kiến trúc.

Tác dụng của Thiên Mệnh, ngoại trừ có thể để cho Nguyên Anh được tẩm

bổ ra, phần lớn là để dung nhập thể nội Nguyên Anh, không ngừng tích lũy lại,

cuối cùng sau khi trải qua những đợt lôi kiếp, sẽ hội tụ vào một chỗ, tạo thành

một tòa Bí Tàng.

Thiên Mệnh nhiều hay ít, sẽ quyết định xác suất thành công tạo thành Bí

Tàng, đồng thời cũng là cơ sở để hình thành Bí Tàng.

Mà một khi Thiên Mệnh đầy đủ, sau khi tạo thành Bí Tàng, Thiên Mệnh dư

thừa có thể hóa thành pháp tắc bên trong Bí Tàng, đản sinh hết thảy nhu cầu

chuẩn bị cho Thiên Đạo.

Bởi vậy, đối với tu sĩ Nguyên Anh mà nói, trong cảnh giới Nguyên Anh này,

Thiên Mệnh là vô cùng trọng yếu.

Mà muốn thu được càng nhiều Thiên Mệnh, thì cần phải tiếp nhận thiên

kiếp.

Nói như thế này nhé, mặc dù uy lực thiên kiếp lần đầu tiên khá tầm thường,

nhưng mỗi lần tiếp theo đều sẽ kinh khủng hơn lần trước.

Cho đến lần thứ tư, có thể xưng là tuyệt diệt, không nhiều người có thể vượt

qua.

Trong đó Nguyên Anh của Mệnh Đăng còn đỡ, sau khi thất bại Nguyên Anh

sẽ không tiêu tán, được Mệnh Đăng giữ lại.

Nhưng Nguyên Anh tầm thường một khi thất bại, nhẹ thì trọng thương, cần

trả giá to lớn mới có thể miễn cường khôi phục.

Về phần nặng, trực tiếp sụp đổ, vĩnh viễn mất đi, không cách nào tái tạo.

Kể từ đó, trong cảnh giới Nguyên Anh này, xuất hiện rất nhiều người không

dám đi độ kiếp, cam nguyện dừng bước ở cảnh giới này.

Mặc dù ngày bình thường cũng nhìn thấy không ít tu sĩ Linh Tàng, nhưng

bởi vì đó là tu sĩ trong đại lục Vọng Cổ vô cùng nhiều, trên thực tế mỗi một tu sĩ

Linh Tàng đều đã trải qua khảo nghiệm sinh tử bởi thiên kiếp.

Đương nhiên, đại lục Vọng Cổ phát triển nhiều năm như vậy, nên có rất

nhiều nghiên cứu đối với mệnh kiếp của Nguyên Anh, cũng từ đó xuất hiện đủ

loại phương pháp xử lý.

Có một ít hoàn toàn hữu hiệu, nhưng cần trả đại giới rất lớn, cũng có một số

thật giả lẫn lộn, điều kiện tu hành vô cùng hà khắc, chỉ là trên lý luận mà thôi.

Duy chỉ có một chút phương pháp trân tàng bên trong đại tông, hoặc là công

pháp Hoàng cấp có thể tu hành, mới có thể giúp cho tu sĩ thực sự có thể giảm

bớt tổn thấy khi độ kiếp, tăng cao khả năng thành công, thu hoạch càng nhiều

Thiên Mệnh hơn.

Mà trừ điều đó ra, trong từng bộ tộc, kỳ thật hoặc nhiều hoặc ít cũng còn

nắm giữ một ít công pháp càng thêm trân quý.

Những công pháp này có thể giúp người ta hầu như không hao tổn gì khi độ

kiếp, chỉ là phần lớn đều yêu cầu điều kiện tu hành cực kỳ nghiêm khắc và hạn

chế, không chỉ đơn thuần là tu luyện, còn cần phải có một chút thiên tài địa bảo

phụ trợ.

Không cách nào phổ cập.

Lại thêm tồn tại giai tầng, cho nên liền trở thành vật mà người quyền quý

mới có thể được hưởng.

Nhưng bất luận như thế nào, tu sĩ trong giai đoạn Nguyên Anh, trước tiên

phải để cho Nguyên Anh của bản thân tự trưởng thành.

Mặc kệ là từ linh lực của thiên địa, hay là thôn phệ Nguyên Anh người khác,

hay là ăn thiên tài địa bảo và đan dược, tất cả mục đích đều là để Nguyên Anh

có thể tiếp nhận thiên kiếp, thu được Thiên Mệnh để tẩm bổ Nguyên Anh, sau

đó tiếp tục trưởng thành, lại tiếp tục độ kiếp.

Điều này chính là căn bản.

Trừ khi là công pháp cực kỳ đặc biệt, bằng không mà nói, tất cả đều coi đây

là nguyên lý.

Mà Đạo Mệnh Thiên Ma Công của Thất gia cho Hứa Thanh, thì lại đi ngược

con đường cũ, lộ ra bá đạo, càng mang theo nồng đậm phong cách của Đệ Thất

phong.

Nó là phần tiếp nối của Quỷ U Đoạt Đạo Công, vẫn dùng thôn phệ làm chủ

như cũ.

Chỉ là không còn nuốt Kim Đan trong Thiên Cung nữa, mà là Thiên Mệnh

trong Nguyên Anh!

Thôn phệ Thiên Mệnh người khác thu hoạch được sau khi độ kiếp, trở thành

Thiên Mệnh của bản thân.

Mà Thiên Mệnh lại là vật bổ dưỡng tốt nhất cho Nguyên Anh, bởi vậy khi tu

hành công pháp này, không cần thiên tài địa bảo gì cả, chỉ cần không ngừng giết

chóc.

Cho nên gọi nó là Đạo Mệnh.

Thần sắc Hứa Thanh có chút cổ quái, hắn cảm thấy cái chữ Đạo này, hẳn là

bị Thất gia hoa mỹ lên, có lẽ là trộm mệnh mới đúng, không phải là trộm trong

trộm cướp, mà là trộm trong cường đạo, cái dạng ác bá đạo tặc…

Về phần hai chữ Thiên Ma, cũng có ý nghĩa riêng.

Đây là chỗ đặc biệt thứ hai của cái công pháp này, nó có thể để cho người tu

hành thôn phệ và phân giải Nguyên Anh.

Thiên Mệnh trong Nguyên Anh bị đoạt sẽ trở thành vật bổ dưỡng và cần

thiết cho Nguyên Anh bản thân, về phần những bộ phận khác của Nguyên Anh

bị đoạt thì sẽ ngưng tụ ở bên ngoài thân thể, tạo thành Thiên Ma Thân ở trong

trạng thái hư ảo.

Thiên Ma Thân này nhìn như là phân thân, nhưng thực chất bên trong lại

hoàn toàn khác biệt.

Có thể tạo thành rất nhiều rất nhiều, như hồn đi theo bản thể, chiến đấu vì

bản thể.

Mà những thứ này, đều không phải tác dụng lớn nhất của Thiên Ma Thân,

mục đích nó hình thành, đó là độ kiếp thay!

Thiên Kiếp cường hãn, lần sau kinh khủng hơn lần trước, một khi thất bại

thì Nguyên Anh sẽ bị hao tổn hoặc là sụp đổ, nhưng mục đích là thu hoạch

Thiên Mệnh, cho nên…Kỳ thật độ kiếp chỉ là một cái hình thức mà thôi.

Để cho Thiên Ma Thân của mình đi độ kiếp, vẫn có thể đạt được hiệu quả

như cũ.

Sụp đổ một cái vẫn còn cái thứ hai, thứ ba…

Chỉ cần một lần thành công, là có thể khiến lực lượng Thiên Mệnh hàng

lâm, đến lúc đó người tu hành công pháp này, lại dùng thuật Đạo Mệnh, lấy

Thiên Mệnh ra là được.

Đây là phong cách của Đệ Thất phong, cũng là phong cách của Thất gia

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.