Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1279: Cùng thiên tranh, vô nhật hoán thế! (4)



"Thiên Hỏa Tinh thượng phẩm!!"

Trên Thiên Hỏa Hải, một nhóm tu sĩ Kính Ảnh Tộc tạo thành tiểu đội, giờ

phút này đang bay nhanh giữa không trung tiến về phía trước.

Bọn họ khác biệt với những tộc nhân Kính Ảnh Tộc mà Hứa Thanh nhìn

thấy trước kia, thân hình cũng không phải là thể kính, mà có đủ thân thể, nhưng

bộ dạng lại không nhất trí, thân thể đến từ các tộc khác.

Mà mi tâm mỗi một người đều mọc ra một cái thấu kính hình thoi, màu sắc

đỏ thẫm, không có bất kỳ khe hở, cũng không có bất luận dấu vết dơ bẩn nào,

thoạt nhìn vô cùng thông thấu.

Bọn họ, là tộc nhân có đẳng cấp thiên phú cao, gọi là Quý Vị bên trong

Kính Ảnh Tộc, huyết mạch vượt xa tộc nhân tầm thường, vả lại cũng thích nô

dịch ngoại tộc để biến thành thân thể con rối của bản thân.

Lúc này người dẫn đầu là một tu sĩ Kính Ảnh Tộc phía sau mọc ra ba đôi

cánh, toàn thân gã tràn ngập lân phiến đen nhánh, tay phải cầm một cái la bàn,

phía trên đánh dấu một cái địa điểm, lập lòe phát ra ánh sáng rực rỡ màu đỏ.

"Vận khí hôm nay không tệ, lại tìm được một khối Thiên Hỏa Tinh thượng

phẩm!"

"Loại Thiên Hỏa Tinh thượng phẩm này, phần lớn đều ẩn sâu dưới đáy biển

nham thạch cực nóng, thỉnh thoảng sẽ có mấy khối do bong bóng khí của nham

thạch nóng chảy nổ tung và trôi ra, nhưng số lượng cũng không nhiều lắm."

"Chúng ta đi nhanh, nếu đi chậm sẽ bị những người phương khác tìm được,

lại phải chém giết tranh đoạt một phen."

Những tu sĩ Kính Ảnh Tộc này thấp giọng mở miệng, thần sắc mang theo

phấn khởi, tăng tốc lao về phía trước.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, thần sắc bọn họ biến đổi, điểm đỏ trên la

bàn trong tay người dẫn đầu trực tiếp biến mất.

"Đáng chết, bị người khác lấy mất!"

"Chúng ta tiếp tục đi qua, nhìn xem là ai cướp đi khối Thiên Hỏa Tinh này!"

Sự tình cùng loại như vậy, cũng không phải chỉ phát sinh ở trên người bọn

họ, giờ phút này ở một chỗ khác trên mặt hỏa hải, còn có một số tu sĩ riêng phần

mình điều tra, thậm chí còn có một chút người còn không phải chỉ phát hiện một

lần.

"Cứ cách mỗi hai ba ngày là xuất hiện một lần, vả lại mỗi lần xuất hiện liền

lập tức tan biến."

"Người thu được Thiên Hỏa Tinh kia, làm thế nào có thể tìm được nhanh

như vậy, sau đó lại thu?"

Chỗ xa hơn, tu sĩ đến từ Thiên Diện Tộc cũng tương tự dùng la bàn nhận ra

một màn này, mà Thiên Hỏa Tinh thượng phẩm, người ngoài không biết được ý

nghĩa, nhưng đối với bọn họ quanh năm ở trong nơi này mà nói, bọn họ quá rõ

ràng giá trị của vật ấy.

"Loại vật tế hiến hiếm gặp này, có thể lần lượt xuất hiện trong khoảng thời

gian ngắn, nhất định là có nguyên nhân!"

"Đi mời quốc sư đến, la bàn của lão nhân gia người có thể định vị chuẩn xác

hơn, thậm chí có thể xuyên thấu lớp ngăn lửa trình độ nhất định!"

Khi bên ngoài đang gió giục mây vần, Hứa Thanh vẫn đang toàn tâm hòa

tan mệnh đăng trong cơ thể, mà giờ khắc này, chiếc mệnh đăng cái ô màu đen

của hắn đã hòa tan đến hơn chín thành rồi, chỉ cách hoàn toàn hòa tan thiếu một

chút nữa.

"Nhiều nhất một ngày!"

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra kỳ mang, nhìn chung quanh, mặc dù hắn không

biết được gợn sóng bên ngoài, nhưng Thương Long những ngày này nhiều lần

truyền đến báo động, khiến cho Hứa Thanh cảnh giác càng sâu.

Vì vậy hắn cúi đầu, đưa mắt nhìn nham thạch nóng chảy bao phủ đến bộ

ngực mình, nghiến răng một cái, đưa Linh Nhi vào bên trong Thương Long

Thiên Cung của chính mình, sau đó thân thể chợt trầm xuống dưới nham thạch

nóng chảy.

Trong thời gian ngắn, nham thạch nóng chảy bao trùm toàn thân Hứa Thanh,

bốn phía hết thảy như thường.

Khí tức của Hứa Thanh cũng bị nham thạch nóng chảy xóa đi.

Nhưng hắn không cách nào trầm xuống quá sâu, tối đa cũng chỉ là độ sâu

nửa trượng, cùng với toàn thân tràn ngập cảm giác cực nóng không cách nào

hình dung, Hứa Thanh nghiến răng, nhanh chóng lao nhanh bên trong nham

thạch nóng chảy.

Hắn dùng cách này để hoàn toàn tản đi khí tức cùng tung tích của bản thân.

Cho đến khi rời xa vị trí trước kia, trong khi sự chịu đựng của bản thân gần

đến cực hạn, hắn mới một lần nữa khoanh chân, toàn thân hấp thu.

Trong nháy mắt tiếp theo, vô tận hỏa diễm tràn vào trong cơ thể Hứa Thanh,

tử thủy tinh khẽ chấn động nhỏ, tràn ra càng nhiều đạo quang mang hơn nữa.

Cứ như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua.

Thoáng một cái đã qua mười canh giờ, mệnh đăng cái ô màu đen của Hứa

Thanh truyền ra âm thanh toái diệt, một chút cặn còn thừa sau cùng, cuối cùng

đã hóa thành một giọt chất lỏng đục ngầu, nhỏ xuống trong thức hải Hứa Thanh.

Một tiếng trống vang lên, giọt nước nổ vang, dư âm không ngừng.

Mệnh đăng cái ô màu đen, mất gần một tháng thì cuối cùng cũng hoàn toàn

bị hòa tan.

Dư âm vang vọng như gió thổi qua mặt nước, dấy lên vô tận rung động, lại

thổi qua bầu trời, đưa tới cuồn cuộn thiên lôi ầm ầm bộc phát.

Một cái nháy mắt này, thân thể Hứa Thanh không cách nào điều khiển, tự

động run rẩy mãnh liệt, hắn ở bên trong nham thạch nóng chảy, chợt mở mắt ra,

không sợ dung nham cực nóng, trong mắt nhanh chóng tràn ngập một đoàn

sương mù, đang vặn vẹo và biến ảo, ngăn cản không để nham thạch nóng chảy

xâm nhập.

Mà giờ khắc này bên trong huyết mạch của Hứa Thanh, vật chất thần bí tạo

thành mệnh đăng, độ dày kia đã đạt đến cực hạn.

Theo thiên lôi liên tục nổ vang, theo nham thạch bốn phía Hứa Thanh nóng

chảy bốc lên, một cái vòng xoáy thật lớn lấy Hứa Thanh làm trung tâm, xuất

hiện ở bên trên biển lửa.

Bát phương vặn vẹo, tốc độ vòng xoáy chuyển động rõ ràng cực nhanh,

nhưng ở phạm vi ngoài ngàn trượng lại tựa như không có gì phát hiện, cũng

không bị dẫn dắt chút nào, hết thảy đều vẫn như thường.

Duy chỉ có thời gian bên trong khu vực ngàn trượng đó, hình như có chút

không giống nhau.

Vòng xoáy chuyển động cực hạn, Hứa Thanh khoanh chân ở bên trong, trên

người lập lòe sáng tối bất định, một cỗ khí tức sinh mệnh chảy vào, đang hình

thành trên người của hắn, đang bộc phát.

Mà phong bạo lại càng lớn, đang phát sinh trong thức hải Hứa Thanh, ngay

chỗ mệnh đăng cái ô màu đen biến mất.

Từng đạo sợi tơ màu tím từ trong cơ thể Hứa Thanh tràn ra, hội tụ tới bên

trong nơi đó.

Sau khi không ngừng dung nhập tới, một chiếc mệnh đăng mới, đang hình

thành.

Chiếc mệnh đăng này, hoàn toàn là dùng huyết mạch Hứa Thanh làm đầu

nguồn, là độc nhất vô nhị giữa thiên địa này!

Bất kỳ một vị Cổ Hoàng nào, bất kỳ một vị Chúa Tể nào, tạo hình mệnh

đăng của bọn họ, đều là riêng biệt như thế.

Mà từ xưa đến nay, sau khi nửa khuôn mặt Thần Linh đến, phóng tầm mắt ra

khắp toàn bộ đại lục Vọng Cổ, người có thể thành tựu vị cách Chúa Tể giống

như phượng mao lân giác, hiếm có vô cùng.

Cho nên, mệnh đăng mới xuất hiện, cũng là như vậy.

Nhưng giờ phút này, một chiếc mệnh đăng chưa bao giờ xuất hiện qua trên

thế gian, thế mà lại…Đang sinh ra!

Thứ xuất hiện đầu tiên chính là một cái khay ngọc hình tròn màu tím, nó

đứng với góc nghiêng, bốn phía hiện ra 12 vạch canh giờ, trên từng vạch đều có

rất nhiều phù văn, khiến cho khay ngọc bàn này thoạt nhìn cực kỳ phức tạp, tràn

đầy vẻ thần bí.

Mà ở vị trí chính giữa, giờ phút này có những sợi tơ tím từ Hứa Thanh hội

tụ, dần dần tạo thành một cái kim chỉ dựng thẳng ở phía trên!!

Càng có một ngọn đèn dầu, lấy kim chỉ làm trung tâm, trôi nổi dựng lên,

chuyển động vờn quanh.

Cẩn thận nhìn ngọn đèn dầu này, có thể thấy trong đó rõ ràng là Nguyên

Anh của Hứa Thanh đang khoanh chân!

Hứa Thanh tản mát ra ánh sáng, rơi trên quỹ châm, cùng với khay bàn kia

tạo thành bóng mờ giống như kim đồng hồ, đang chậm rãi di động!

Đây là.... Nhật Quỹ!

Mệnh đăng của Hứa Thanh!

“Tử ngọc vi bàn, thanh kim vi châm.

Đăng hỏa hoàn không, tuế nguyệt thành ảnh.”

Nhật quỹ chuyển dời, quang âm (thời gian) vĩnh hằng, cùng thiên tranh, vô

nhật hoán thế!

- -----

(*Nhật quỹ: Đồng hồ mặt trời)

(“Ngọc tím làm bàn đồng hồ, kim loại xanh làm kim chỉ hướng.

Lửa từ đèn quay quanh, thời gian chỉ là tàn ảnh.”)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.