Quang Âm Chi Ngoại
Cứ như vậy, lại trôi qua bảy ngày.
Lúc này, sau khi Hứa Thanh đã hoàn toàn xâm nhập Thiên Hỏa Hải, vào
hoàng hôn ngày thứ bảy, hắn thấy được ánh sáng màu đỏ.
Đầu nguồn của ánh sáng là một trái tim vô cùng lớn, nó đang đập, truyền ra
âm thanh thình thình vang vọng thiên địa, hình thành uy áp kinh người, khiến
cho thiên địa biến sắc, phong vân cuốn động.
Trên trái tim cực lớn này xây dựng một tòa cung điện màu đỏ, tạo hình
phong cách cổ xưa, tràn ngập huyết ý, đồng thời còn có nồng đậm thần lực của
Xích Mẫu dâng lên ở bên trong.
Mà bắt mắt nhất chính là pho tượng dựng đứng trước cung điện.
Một pho tượng quỳ ở nơi đó, hai tay che mắt, thất khiếu chảy máu.
Về phần bốn phía trái tim, nổi lơ lửng hơn mười khối thiên thạch lớn nhỏ
không đồng đều, màu sắc vốn là màu đen, nhưng bởi vì máu tươi bao phủ, cho
nên đã biến thành đỏ tía.
Trên mỗi một viên thiên thạch, đều có một vị tu sĩ khoanh chân ngồi, các tộc
đều có, bọn họ không hề nhúc nhích, giơ hai tay lên che mắt, toàn thân chảy
xuôi máu tươi, lan tràn xuống thiên thạch.
Không có người nói chuyện, duy chỉ âm thanh tim đập khuếch tán theo
huyết quang, thay thế hết thảy ngôn ngữ.
Hồng Nguyệt Thần Điện.
Hứa Thanh từ xa xa nhìn thấy, thân thể lập tức trầm xuống, chìm vào bên
trong nham thạch nóng chảy, hai mắt nheo lại, lặng lẽ ngóng nhìn.
Trái tim cực lớn trên trời màn dần dần trôi đến, mang theo thiên thạch bốn
phía, bỏ qua hết thảy, bay qua Thiên Hỏa Hải, không biết mục đích.
Trong Tế Nguyệt đại vực, bọn họ, chính là Thần Linh.
Bất luận tộc quần nào nhìn thấy, hoặc là cúng bái, hoặc là tránh đi, không kẻ
nào dám ngăn trở.
Một lát sau khi chúng nó đi xa, Hứa Thanh từ bên trong nham thạch nóng
chảy lộ đầu ra, nhìn về phương xa.
Hồi lâu sau, hắn lần nữa đi về phía trước.
Lại trôi qua ba ngày, rốt cuộc Hứa Thanh đã chọn được một khu vực, sau
khi quyết định luyện hóa ở nơi này, hắn lấy ra con mắt Đoan Mộc Tàng cấp cho,
nhìn qua.
Con mắt kia cũng trừng mắt nhìn hắn, không để tâm chút nào.
Hứa Thanh không nói chuyện, hắn nghĩ đến việc phải hàng phục nó mà
Đoan Mộc Tàng nói, vì phòng ngừa vạn nhất, hắn kêu Ảnh Tử một chút.
Ảnh Tử lập tức huyễn hóa ra bốn phía quanh Hứa Thanh, hình thành một
tấm màn đen, cuối cùng trôi nổi ở giữa không trung, tinh thần lóe lên trong đó
đồng loạt trợn to, hóa thành vô số con mắt, gắt gao nhìn chằm chằm con mắt
trong tay Hứa Thanh.
Con mắt kia nhìn thấy nhiều con mắt như vậy, rõ ràng run lên.
Thần sắc Hứa Thanh lạnh như băng, quăng nó về phía tấm màn đen.
"Ngươi câu thông cùng nó một chút."
Tất cả con mắt trong tấm màn đen lập tức nháy động, sau khi truyền ra chấn
động thần niệm tà ác, bao phủ con mắt kia ở bên trong.
Sau một lúc lâu, khi phun ra, con mắt kia rõ ràng uể oải và lạnh run, tràn ra
ý sợ hãi.
Hứa Thanh nhìn thoáng qua, lại hô lão tổ Kim Cương Tông lên, lấy xương
cá xoa xoa trên con mắt.
Mỗi khi cọ qua một cái, lão tổ Kim Cương Tông đều cười dữ tợn một tiếng,
con mắt kia cũng không ngừng run rẩy.
Cuối cùng, lúc Hứa Thanh cầm lấy tiến vào nham thạch nóng chảy, tơ máu
màu nâu trên con mắt lập tức nhu thuận khuếch tán, nhanh chóng bao phủ bốn
phía, ngăn cách nhiệt độ từ bốn phía cho Hứa Thanh.
Nó ở trước mặt Ảnh Tử cùng lão tổ Kim Cương Tông, mặc dù lộ ra sợ hãi,
một bộ dạng rất yếu đuối, nhưng ở dưới biển lửa này, lại có thể hóa giải độ nóng
mà Hứa Thanh cũng không thể thừa nhận, điểm này rất là kỳ dị.
Đạo lý vạn vật tương sinh tương khắc, thể hiện rất rõ ở trên con mắt này.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, mượn nhờ lực lượng của con mắt để tiếp
tục trầm xuống.
Về phần Ảnh Tử bên đó, đề phòng con mắt này đột nhiên xuất hiện ý đồ gì
xấu, cho nên Hứa Thanh cũng thủy chung không thu hồi.
Cứ như vậy, vào lúc chìm đến độ sâu khoảng 100 trượng, Hứa Thanh ngừng
lại, khoanh chân đả tọa, sau đó hắn hút một tia hỏa diễm không bị cách ly bên
ngoài.
Chỉ một tia, liền để cho Hứa Thanh có một loại cảm giác sinh mệnh có nguy
cơ bị đốt diệt, cũng may số lượng rất ít, tử thủy tinh nhanh chóng lập lòe thôn
phệ.
Sau đó là ánh sáng mạnh mẽ hơn nhiều so với trước kia, chiếu vào trong
thức hải Hứa Thanh, lập tức chiếu rọi rõ ràng mệnh đăng Tàn Tiên Lục Thần
Đăng.
Sau một khắc, chiếc đèn bắt đầu bị hòa tan.
Tốc độ tan rã vượt hơn lúc trước rất nhiều, Hứa Thanh mắt thấy như thế,
động tâm phấn chấn, hết sức chăm chú, đồng thời Ảnh Tử cũng vô cùng ra sức,
nhìn chằm chằm con mắt, liên tục tràn ra thần niệm đói khát để uy hiếp con mắt.
Con mắt hoảng sợ, cố gắng hóa giải nhiệt độ nóng bức ở dưới nham thạch
nóng chảy.
Thời gian chậm rãi trôi qua, bảy ngày sau, Tàn Tiên Lục Thần Đăng của
Hứa Thanh hoàn toàn bị hòa tan, theo thức hải bốc lên, theo vòng xoáy ngàn
trượng lan tràn dưới nham thạch nóng chảy, chiếc mệnh đăng Nhật Quỹ thứ tư,
xuất hiện!
Quỹ châm bên trên di động thời gian khác biệt, tràn ra ở trong cơ thể Hứa
Thanh, ảnh hưởng đến bên ngoài.
Chỉ là đang ở dưới nham thạch nóng chảy sâu 100 trượng, mặc dù chấn
động nơi đây không nhỏ, nhưng so với nham thạch nóng chảy mặt ngoài cũng
chỉ dấy lên gợn sóng, hơn nữa vị trí vắng vẻ cùng với ngày hôm nay trên hỏa
hải trống trải, cho nên cũng không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.
Cho đến khi lại trôi qua bảy ngày, Hứa Thanh mở hai mắt ra, bốn phía lại
lần nữa hình thành vòng xoáy ngàn trượng, trong thức hải của hắn, chiếc mệnh
đăng Nhật Quỹ thứ năm, đã hoàn toàn hình thành.
Một cỗ chấn động kinh khủng, theo chiếc mệnh đăng Nhật Quỹ thứ năm
xuất hiện, bốc lên trên người Hứa Thanh.
Năm chiếc mệnh đăng Nhật Quỹ, bóng mờ kim đồng hồ đều đang chuyển
động, thời gian phân biệt cách bảy canh giờ, riêng phần mình khác biệt!
Ngóng nhìn chúng nó, Hứa Thanh lâm vào trầm tư, cho đến sau mấy canh
giờ, một khắc bóng mờ kim đồng hồ của chiếc mệnh đăng Nhật Quỹ xuất hiện
sớm nhất rơi vào buổi trưa, ngọn đèn của nó dừng chuyển động, kim đồng hồ
cũng không hề di động nữa.
Một cỗ cảm giác sáng tỏ, hiện ra trong trái tim Hứa Thanh.
"Tiếp theo, có lẽ bốn chiếc mệnh đăng khác cũng sẽ lần lượt dừng lại vào
buổi trưa, mà khi thời gian chúng nó nhất trí, sẽ có một cái năng lực đặc thù
hiện ra..."
Năng lực này là cái gì, Hứa Thanh chưa thể rõ ràng, nhưng hắn dựa vào cảm
ứng trong tối tăm biết được, đây chính là một lần đại bộc phát lực lượng của
Nhật Quỹ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.