Quang Âm Chi Ngoại
Trong tám ngày này, Hứa Thanh đã thử nghiệm hai lần sử dụng lực lượng
Nhật Quỹ, dùng phương thức khác biệt để nghiệm chứng.
Lần đầu tiên, hắn cấp tốc triển khai, trong lúc bay nhanh liền bộc phát ra lực
lượng Nhật Quỹ, phát hiện thân hình bản thân liền quay về vị trí bảy hơi thở
trước.
Lần thứ hai, hắn lấy ra một chút pháp khí ngoại vật, đồng thời tạo ra thương
thế trên người mình, sau đó lần nữa triển khai, hắn phát hiện lực lượng Nhật
Quỹ chỉ có thể ảnh hưởng tới chính mình.
Ngoại vật vẫn như thường, vẫn còn ở chỗ cũ, còn toàn bộ thân thể của hắn
đều bị cải biến, thương thế tan biến, hết thảy trạng thái đều quay trở lại vào thời
điểm bảy hơi thở trước.
Tất cả thứ này, để cho Hứa Thanh đã có nhận thức sâu sắc đối với năng lực
của Nhật Quỹ.
"Để cho bản thân ta, trở lại trạng thái cùng vị trí bảy hơi thở trước!"
"Nếu như ta dùng năng lực này đúng lúc, chẳng khác gì là một lần thế mạng,
đồng thời cũng là một lợi khí giết người!"
Hứa Thanh mất thật lâu mới đè xuống chấn động trong nội tâm lại, nội thị tử
thủy tinh, hắn hiểu được, hết thảy nguồn gốc đều bắt nguồn từ vật này.
"Tử thủy tinh, rốt cuộc là cái gì....."
"Nó có thể phong ấn Ảnh Tử, phong ấn Thần Linh, có thể mang cho ta sức
khôi phục kinh người, vả lại có được cả lực lượng thời gian....."
Hứa Thanh trầm mặc, hồi lâu, hắn vùi hết thảy nghi vấn xuống dưới đáy
lòng, nhìn Kim Ô của chính mình.
Đuôi của Kim Ô, lên đến hơn 280 cái là cực hạn, trừ phi có thể đi tới càng
sâu dưới nham thạch nóng chảy để hấp thu, nhưng đây là một mệnh đề mâu
thuẫn, bởi vì Kim Ô bây giờ, không cách nào thừa nhận hỏa diễm vượt qua độ
sâu một trượng trong nham thạch nóng chảy.
Nhưng trong hơn nửa tháng này, số lượng đuôi của nó có thể tăng trưởng từ
100 đến hơn 200 cái, đối với Kim Ô mà nói, đây đã là bồi dưỡng cực lớn, thậm
chí bây giờ trên người nó cũng mơ hồ xuất hiện dấu hiệu muốn hấp dẫn lần
Mệnh Kiếp thứ hai.
Đến lúc này, chuyến tu hành trên Thiên Hỏa Hải của Hứa Thanh cũng coi
như là báo kết thúc một giai đoạn, hắn cũng không cần phải một mực ngừng ở
chỗ này nữa.
"Đi trả con mắt lại, tiếp đó liền phải ly khai phía Đông, đi tới Vị Ương
Thiên Ngưu Sơn tụ hợp cùng đại sư huynh."
Hứa Thanh đã sắp dừng lại ở khu vực phía Đông này nửa năm rồi, hắn
không biết bên chỗ đại sư huynh hiện giờ như thế nào, trong lòng cũng có nhớ
mong, nhưng mà trước khi đi, Hứa Thanh đưa mắt nhìn chỗ sâu trong nham
thạch nóng chảy.
"Đi xem cấm chế của Hồng Nguyệt Thần Điện theo như lời của Đoạn Mộc
tiền bối nói..."
Hứa Thanh chuẩn bị đi tìm kiếm một chút, xem tại sao Hồng Nguyệt Thần
Điện phải bố trí cấm chế ở chỗ này, sau khi có lực lượng Nhật Quỹ, Hứa Thanh
cảm giác mình chỉ cần cẩn thận một chút, sẽ không có gì đáng ngại.
Nghĩ tới đây, Hứa Thanh bóp con mắt kia một chút.
Con mắt kia lập tức rung động lắc lư, tràn ra càng nhiều lực lượng ngăn
cách hơn nữa.
Hứa Thanh thoả mãn, thu hồi Kim Ô, cầm lấy con mắt bay thẳng đến dưới
đáy nham thạch nóng chảy, rất nhanh đến 100 trượng, vẫn tiếp tục trầm xuống,
đến 200 trượng, 300 trượng.... Càng đi xuống thì nhiệt độ cực nóng lại càng
mãnh liệt, cũng may con mắt này rất kỳ dị, có nó ngăn cách nên nhiệt độ cực
nóng phía ngoài không cách nào xâm nhập đến.
Cứ như vậy, Hứa Thanh một đường chìm đến hơn chín trăm trượng.
Tại chiều sâu này, ngoại trừ nhiệt độ cao ở bốn phía ra, còn ẩn chứa cả uy
áp, tơ máu màu nâu trên con mắt cũng trở nên càng đậm đặc hơn.
Mặt khác, Hứa Thanh cũng cảm nhận được khí tức càng quen thuộc truyền
đến từ phía dưới.
Đó là Thần lực của Xích Mẫu.
Phát hiện này khiến cho Hứa Thanh càng cẩn thận, cẩn thận tiếp cận phía
dưới, một cỗ cảm giác nguy cơ cũng lan tràn trong lòng, hắn không chần chờ
chút nào, Nguyên Anh Tử Nguyệt trong cơ thể lập tức bộc phát, lực lượng Tử
Nguyệt lập tức khuếch tán toàn thân.
Trong nháy mắt tiếp theo, nguy cơ đến từ phía dưới chậm rãi tiêu tán.
Trong tối tăm, thông qua lực lượng Tử Nguyệt, hắn cảm ứng được phương
vị chỗ đầu nguồn của cái lực lượng Hồng Nguyệt kia.
Hứa Thanh chờ giây lát, sau đó tiếp tục tới gần.
Cùng lúc đó trên Thiên Hỏa Hải, trên bầu trời cách nơi này không phải rất
xa, trái tim cực lớn của Hồng Nguyệt Thần Điện đang trôi nổi hiện ra ở nơi này.
Hơn mười viên thiên thạch tản ra bốn phía, thân ảnh bên trên riêng phần
mình bất động, duy chỉ có bên trong thần điện, có thân ảnh một người mặc hồng
y đi ra.
Đây là một nữ tử nhân tộc.
Trong biểu lộ của ả mang theo lạnh lùng, trong mắt ẩn chứa không kiên
nhẫn, cất bước đi ra khỏi Thần Điện, đi đến biên giới trái tim, sau đó cúi đầu
nhìn về biển lửa phía dưới.
Chau mày.
Từ trong đáy lòng, ả không muốn làm chuyện sắp phải làm này, không phải
bởi vì hung ác độc địa, mà bởi vì sau khi làm loại việc ấy thì ả sẽ bị đánh dấu,
sẽ có ảnh hưởng nhất định đối với tương lai.
Nhưng thân là Thần bộc, ả không có tư cách cự tuyệt.
"Chỉ có thể chờ sau này dùng phương pháp phân tán để tiêu trừ ký hiệu
vậy."
Nữ tử này thầm than, bước ra một bước, trực tiếp liền phóng xuống nham
thạch nóng chảy phía dưới, phất tay, một khối hạt châu màu đỏ xuất hiện, bị ả
ngậm vào trong miệng, sau đó liền đi vào bên trong nham thạch nóng chảy.
Hạt châu kia hiển nhiên là dị bảo của Hồng Nguyệt Thần Điện, sau khi nuốt
vào, thân thể của ả ở bên trong nham thạch nóng chảy, nhiệt độ nồng đậm ở nơi
này rõ ràng tự động tránh đi.
Kể từ đó, tốc độ của nữ tử này liền nhanh chóng, càng là trong khi chìm
xuống, tu vi của ả cũng khuếch tán ra, khí tức Linh Tàng tràn ngập, nhưng
không có pháp tắc Thiên Đạo vờn quanh.
Ả cũng không phải là tu sĩ hoàn toàn hình thành một tòa Bí Tàng, mà là
đang ở vào giai đoạn dưỡng đạo Khải Minh.
Nhưng thân phận Thần bộc, tương ứng cùng với chúc phúc của Xích Mẫu,
khiến cho ả ở bên trong Tế Nguyệt đại vực, ngoại trừ trong bộ phận Thần Điện
ra, người bên ngoài trên cơ bản không ai dám trêu chọc đối với ả chút nào
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.