Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1325: Cộng thêm ngươi là đủ rồi (2)



Vào thời khắc này, độc cấm càng đậm tràn ra từ trên thân thể Hứa Thanh,

dung nhập vào trong cơ thể đối phương, cho đến khi tên này hoàn toàn mất đi

sinh cơ, không còn nhúc nhích, Hứa Thanh nhẹ nhàng bỏ xuống, khom lưng

nhoáng một cái, tan biến ngay tại chỗ.

Rất nhanh, thân ảnh lờ mờ trong sương mù, lần nữa thiếu đi một cái.

Hơn 10 hơi thở sau, lại mất đi một tên.

Mà giờ khắc này, những tu sĩ còn lại cũng đều đã nhao nhao phát hiện, lúc

Hứa Thanh lần nữa ra tay, chung quanh hắn liền tuôn ra hơn 10 đạo thân ảnh tu

sĩ hai tộc, bộc phát đến nơi đây.

Thần sắc Hứa Thanh như thường, đáy lòng của hắn tính toán thời gian,

không lựa chọn lui về phía sau giống như lúc trước, mà thân thể cải biến từ

trạng thái quỷ u, sợi tơ màu vàng trong cơ thể lập tức giãn ra.

Thân hình bỗng nhiên tăng vọt, bộ dạng Hắc Thiên tộc tiêu tán, hiển lộ bộ

dáng nhân tộc, thân thể càng từ người thường trực tiếp to lớn tới độ cao ba

trượng.

Vào thời khắc này, thân ảnh giống như Thần Ma xuất hiện bên trong khói

độc, chấn động thuộc về Thần Linh tỏa ra từ trên nhục thể của hắn.

Đây là trạng thái thân thể mạnh nhất mà Hứa Thanh có thể hiển lộ ra, giờ

phút này sau khi hắn đột nhiên bộc phát, chung quanh hắn trực tiếp hình thành

vòng xoáy.

Trong nháy mắt tiếp theo, Hứa Thanh bỗng nhiên lao ra, đâm vào trên thân

thể của ba tên tu sĩ Thiên Diện Tộc phía trước nhất.

Thanh âm nổ tung vang vọng, ba tên tu sĩ Thiên Diện Tộc kia căn bản

không cách nào ngăn cản, thân thể một tên tan vỡ, hai tên thì phun máu rút lui,

thần sắc hoảng sợ.

Thật sự là thủ đoạn Hứa Thanh xuất ra, một cái kinh người hơn một cái.

Mà Hứa Thanh cũng không có bất kỳ dừng lại nào, mở đại thủ ra, nhảy lên

một cái, lập tức xuất hiện ở bên người hai tu sĩ Kính Ảnh Tộc kia, bắt lấy thân

thể của bọn họ, chợt ném ra.

Tiếng nổ vang liên tiếp vang lên, thân thể của hai tên tu sĩ Kính Ảnh Tộc

này nổ tung, máu thịt văng khắp nơi, những tu sĩ hai tộc khác cũng phóng thẳng

đến phía Hứa Thanh.

Kẻ dẫn đầu, là một tu sĩ Nguyên Anh tứ kiếp.

Mắt thấy những tên này lao đến, Triêu Hà Quang bên trong cơ thể Hứa

Thanh bỗng nhiên lập lòe, lập tức quét một cái về bốn phía.

Triêu Hà Quang có thể quét vạn pháp, giờ phút này vừa ra, thân thể của

những tu sĩ hai tộc phóng tới phía Hứa Thanh, từng tên đều phải lui ra phía sau

ngăn cản.

Thế nhưng sát cơ của tên tu sĩ Nguyên Anh tứ kiếp rất mãnh liệt, không tiếc

đại giới, không để ý bản thân độc phát, ngay lập tức đã lao đến gần Hứa Thanh.

"Chết!"

Trong tiếng nổ vang, Hứa Thanh phun ra máu tươi, tất cả Nguyên Anh trong

cơ thể rung động lắc lư, thân thể bị đánh lùi lại.

Không đợi hắn đứng vững, đối phương lần nữa vọt tới, trong lúc tới còn

bấm niệm pháp quyết tạo ra một mảnh lệ quỷ, bay thẳng đến thôn phệ thân thể

Hứa Thanh.

Nhưng uy áp đến từ Thần Linh trên người Hứa Thanh, khiến cho những lệ

quỷ kia vừa mới tới gần, liền phải nhao nhao thét lên rút lui.

Chỉ là tên tu sĩ tứ kiếp kia hiện giờ đã quyết tâm không chết không thôi,

hiển nhiên gã biết rõ độc trên người của mình đã vô pháp giảm bớt, cho nên

muốn thừa dịp trước khi toàn thân hư thối, đánh chết Hứa Thanh.

Cho nên mắt thấy lệ quỷ không sử dụng được, gã liền cắn vào chót lưỡi,

phun ra máu tươi, thôi phát lệ quỷ phát cuồng mất đi lý trí, đồng thời lấy ra một

bầu hồ lô, phóng xuất ra thêm càng nhiều lệ quỷ hơn nữa, cưỡng ép bọn chúng

thôn phệ, đồng thời hai tay của gã cũng bấm niệm pháp quyết, huyễn hóa ra một

cái chuông lục lạc màu vàng, nhanh chóng lắc lư.

Tiếng chuông lục lạc truyền ra, đâm vào linh hồn Hứa Thanh, cộng thêm lệ

quỷ không ngừng cắn xé, thân thể Hứa Thanh rung động lắc lư, lần nữa lui lại.

Một kẻ đuổi theo, một người lui lại, nhưng tốc độ Hứa Thanh không bằng

đối phương, vừa không có trạng thái quỷ u, cho nên rất nhanh liền bị đuổi kịp,

liên tục bị đánh văng ra phía sau.

Mà trong khi tiếng oanh kích vang vọng không ngừng, bốn phía lại có thêm

càng nhiều tu sĩ hai tộc phát hiện hơn nữa, nhao nhao đi đến.

Mãi đến sau khoảng hơn 10 hơi thở, dưới một tiếng nổ mạnh, thân thể Hứa

Thanh bị tên tu sĩ Nguyên Anh tứ kiếp đánh bay ra hơn mười trượng, một khắc

Hứa Thanh rơi xuống đất, tên tu sĩ tứ kiếp kia vừa muốn tiếp tục, nhưng thân

thể lao ra của gã đã không còn nguyên vẹn.

Nửa người dưới của gã đã hoàn toàn hư thối, trong khi xông lên, nửa thân

hình còn lại dừng trên không trung, Nguyên Anh trong cơ thể cũng đã bị hòa

tan, độc cấm trong cơ thể, hoàn toàn bộc phát.

"Ta..." Trong mắt tên tu sĩ Nguyên Anh tứ kiếp này lộ ra vẻ không cam

lòng, gã đã dùng hết lực lượng, nhưng thân thể địch nhân có thể thừa nhận quá

nhiều tổn thương, gã không cách nào có thể đánh ra một kích toi mạng, về phần

trói buộc, ánh sáng bảy màu tràn ra từ trong cơ thể đối phương khiến gã rất khó

quấn lấy.

Giờ phút này, trong lúc tuyệt vọng hấp hối sắp chết, một đạo tia chớp màu

đỏ bay tới, xuyên thấu từ sau lưng, lao ra từ trên trán của gã.

Tên tu sĩ tứ kiếp còn một nửa thân thể này, rơi xuống dưới đất, hình thần câu

diệt.

Hứa Thanh vùng vẫy bò lên, trên người vẫn còn bám rất nhiều lệ quỷ.

Những con lệ quỷ này có một chút bởi vì tên tu sĩ Nguyên Anh tứ kiếp kia

tử vong mà tản ra, nhưng vẫn còn có một ít là từ những con bên trong hồ lô bay

ra, giờ phút này đã mất đi linh trí, cho dù không ngừng tan vỡ dưới khí tức của

thân hình Hứa Thanh, nhưng chỉ cần còn có thể động đậy, chúng nó vẫn điên

cuồng cắn xé như trước.

Hứa Thanh bỏ qua những thứ này, hắn biết mình không phải là đối thủ của

tu sĩ tứ kiếp kia, nhưng không sao cả, chiến trường nơi này thuộc về hắn, chiến

lực của hắn chưa đủ, nhưng lực phòng hộ thân thể của hắn rất mạnh.

Chỉ cần không phải bị lập tức đánh chết, như vậy bên trong mảnh khói độc

này, người tử vong cuối cùng nhất định không phải là mình.

Mà sau khi tên tu sĩ tứ kiếp đó tử vong, cũng khiến cho những tên còn sót lại

ở nơi đây không dám tiếp tục, từng tên bị độc bộc phát, theo bản năng bay lên

không trung muốn rời khỏi.

Hứa Thanh không có để ý tới, hắn thở hồng hộc, nhanh chóng bay tới gần

quảng trường

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.