Quang Âm Chi Ngoại
Trên bầu trời u ám, vòng xoáy không ngừng chuyển động, nhưng lại thủy
chung bị khống chế trong phạm vi nhất định, chỉ bao phủ Thánh thành, không
ảnh hướng quá lớn đến bên ngoài.
Trong vòng xoáy nổ vang, Thánh thành của hai tộc lại tiếp tục tiếp nhận hạo
kiếp.
Vô số tộc nhân hai tộc bên trong thành trì, sau khi trải qua nguyền rủa trong
cơ thể khôi phục cùng với độc cấm độc giết, còn có Thiên Hỏa đốt cháy, từng
người đều đã vô cùng thê thảm.
Mà đám người lão tổ thoát khốn, vừa khiến cho bọn họ dâng lên hy vọng,
nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Thần Linh đến thế gian, lập tức nghiền nát
niềm hy vọng này.
Không khí tuyệt vọng, tràn ngập toàn bộ thành trì.
Cùng nhau tuyệt vọng, còn có năm vị Linh Tàng còn lại trên bầu trời, ba
người trong đó bị chấn nhiếp, tâm thần hoảng hốt, dưới Thần uy của ngón tay
Thần Linh, mất đi tất cả lực lượng chống cự.
Sợ hãi đến cực hạn, trong đầu là một mảnh trống rỗng.
Thế nhưng Quốc chủ của hai tộc dù sao cũng là tu sĩ một tòa Linh Tàng, bên
trong Bí Tàng đã đản sinh ra Thiên Đạo của mình, mặc dù dưới nguyền rủa Tử
Nguyệt khôi phục, nhưng trong đầu vẫn có thể bảo trì một chút thanh minh.
Cũng chính là phần thanh minh này, khiến cho sự sợ hãi và hoảng loạn của
bọn họ, lắng đọng ra tuyệt vọng càng đậm.
Cuối cùng, bọn họ chỉ có một tòa Bí Tàng, nếu như có thể đạt tới năm tòa Bí
Tàng, trở thành cảnh giới Linh Tàng đại viên mãn, có lẽ ở thời điểm này, bọn họ
còn có một chút khả năng sống sót.
Nhưng bây giờ bọn họ không có đủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân hình cao ba
mươi trượng cực lớn kia, sau khi cắn nuốt Quốc sư Kính Ảnh tộc, liền cất bước
tiến về phía bọn họ.
Giống như một con mãnh hổ, đi về phía bầy linh dương đang lạnh run.
Trong thời gian ngắn, thân ảnh ngón tay Thần Linh đã đến trước mặt một vị
Thiên Diện Tộc đang ở giai đoạn dưỡng đạo Linh Tàng, tên Linh Tàng Thiên
Diện Tộc này lộ ra biểu cảm mờ mịt, thân thể run rẩy, mặc kệ ngón tay Thần
Linh đến gần, đặt bàn tay lên đỉnh đầu.
"Đây là Hứa Thanh, đây là Hứa Thanh, ta đang ăn Hứa Thanh!" Ngón tay
Thần Linh gầm nhẹ dưới đáy lòng, bàn tay tràn ra hấp lực kinh người, trong
chốc lát này, thân thể tu sĩ dưỡng đạo héo rũ, hóa thành tro bụi.
Nồng đậm khí trắng dung nhập vào trong bụng ngón tay Thần Linh, hóa
thành cơn buồn nôn mãnh liệt, khiến cho bi phẫn trong lòng ngón tay Thần Linh
lần nữa bốc lên, nhịn không được nôn ra một trận.
Mượn nhờ cơ hội này, Quốc chủ hai tộc thân là con mồi, trên thân thể chợt
bộc phát ra chấn động mãnh liệt.
Sau khi bọn họ vùng vẫy, rốt cuộc đã hiển lộ ra Bí Tàng, nhưng bọn họ
không có thời gian triển khai pháp thuật, giờ phút này bọn họ chỉ có thể dùng
phương thức thô bạo trực tiếp nhất, hung hăng đập Bí Tàng về phía ngón tay
Thần Linh.
Càng có Thiên Đạo thuộc về bọn họ, riêng phần mình bay lên bên trong Bí
Tàng, bay thẳng đến ngón tay Thần Linh.
"Bạo!"
Mắt Quốc chủ hai tộc đỏ thẫm, điên cuồng rống to, chợt rút lui, liều mạng
hết thảy bỏ chạy.
Trong nháy mắt tiếp theo, Bí Tàng của bọn họ ầm ầm lao về phía ngón tay
Thần Linh, tản mát ra chấn động kinh khủng, bên trên xuất hiện rất nhiều khe
hở, đột nhiên tan vỡ bạo khai.
Cùng lúc đó, tâm thần của hai tên dưỡng đạo Linh Tàng khác cũng có chút
khôi phục, giờ phút này trong lúc run rẩy, cũng tương tự phóng xuất ra Bí Tàng
bản thân đang uẩn dưỡng, ném tới phía ngón tay Thần Linh.
Tiếng nổ vang động trời lập tức vang lên, chấn động mãnh liệt, bốn tòa Bí
Tàng hai thực hai hư đồng loạt tự bạo bên người ngón tay Thần Linh, tạo thành
một cỗ lực lượng kinh khủng, không ngừng bộc phát, bao phủ thân ảnh cao lớn
ba mươi trượng của Hứa Thanh ở bên trong.
Ngay sau đó, bốn vị Linh Tàng của liên minh hai tộc không chần chờ chút
nào, toàn bộ bỏ chạy về phía xa.
Tâm thần của bọn họ run rẩy, trong đầu đã không còn quan tâm sinh tử của
tộc quần, chỉ có chấp niệm làm như thế nào để mình có thể chạy trốn khỏi chết.
Trong chớp mắt, thân ảnh bốn người liền hóa thành bốn đạo cầu vồng, lao
thẳng về phía chân trời.
Chỉ là vào thời khắc này, một màn quỷ dị đột nhiên phủ xuống.
Người xuất hiện dị thường đầu tiên chính là Quốc sư Thiên Diện tộc.
Vị Quốc sư ở vào giai đoạn dưỡng đạo Linh Tàng này, sau khi bay ra ngàn
trượng, rời xa khu vực Bí Tàng tan vỡ chấn động, rất nhanh liền lấy ra một kiện
bảo vật.
Vật này không hề tầm thường, là chí bảo có uy lực cực lớn trên người gã,
chẳng những có thể gia trì tốc độ cho mà càng có thể dịch chuyển phạm vi lớn,
còn xa hơn so với truyền tống phù cùng với bản thân thuấn di.
Sau khi xuất ra, gã không chần chờ chút nào, chợt mở ra.
Nhưng món bảo vật ngày bình thường đều hoạt động vô cùng thuận lợi, giờ
phút này lại mở ra thất bại, dường như bởi vì quá mức hoảng loạn cùng với Bí
Tàng tự bạo, dẫn đến pháp lực trong cơ thể xảy ra vấn đề.
Nếu như chỉ vẻn vẹn như thế thì cũng đành, cũng không tính là đặc biệt quỷ
dị, chân chính để cho tâm thần của gã dấy lên sóng lớn ngập trời là, sau khi món
bảo bối này mở ra thất bại, rõ ràng xuất hiện dấu hiệu vỡ vụn.
Trong nháy mắt tiếp theo liền oanh một tiếng, tự bạo.
Nếu như chỉ một mình nó tự bạo còn chưa tính, nhưng rất nhiều bảo vật trên
cổ cùng với trên người vị Quốc sư này lại cũng bị liên lụy, rõ ràng toàn bộ cũng
đều theo nhau tự bạo.
Dấy lên tiếng nổ vang cùng chấn động vô cùng kịch liệt, trực tiếp bao phủ
thân ảnh của gã vào bên trong.
Theo tiếng kêu thảm thiết truyền ra, gã bị thương nặng, lảo đảo rơi xuống
mặt đất, thân thể vốn đã suy yếu sau khi tự bạo Bí Tàng, giờ lại trải qua toàn bộ
bảo vật trên người bộc phát, khiến cho thương thế của gã càng thêm trầm trọng,
chỉ có thể giãy dụa bên trong sự kinh ngạc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.