Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1341: Thần binh của Chúa Tể (2)



Từ xa nhìn lại, những đạo vong hồn này gào thét lao tới, trong chốc lát đã

đến gần, xông thẳng về phía quan tài.

Số lượng cực nhiều, tạo thành một mảnh phong bạo màu đen, quét ngang

bát phương.

Mà chất liệu quan tài rõ ràng cho thấy đã được đặc chế, có thể phong ấn đệ

tử trong đó, nhưng sẽ không ngăn cản vong hồn bên ngoài đến dung nhập, cho

nên rất nhanh liền có ít nhất hơn vạn vong hồn chui vào bên trong những cỗ

quan tài này.

Thân thể bị phong ấn bên trong đều đã trải qua xử lý, hồn của bọn họ đã

sớm bị ảm diệt, chỉ còn lại thể xác.

Như vậy sẽ dễ dàng bị đoạt xá hơn.

Chỉ bất quá vong hồn đần độn cùng với không có trật tự, khiến cho chúng

nó không hề lựa chọn đoạt xá trước tiên, thôn phệ mới là nhu cầu muốn thỏa

mãn trước hết của chúng nó, đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao

người U tộc thành công đi ra không nhiều lắm.

Cho nên giờ phút này, chỉ trong chớp mắt liền có vài chục thể xác bên trong

vài cỗ quan tài mắt thường cũng có thể nhìn thấy đang héo rũ, mấy trăm vong

hồn thôn phệ trong mỗi thân thể, khiến cho thể xác trong mấy hơi thở liền biến

thành hài cốt chân chính, sau đó những cái vong hồn kia lại lao ra, tiếp tục bay

tới những cỗ quan tài khác.

Cùng lúc đó, hương vị mấy trăm cỗ quan tài tản mát ra cũng dẫn động thêm

càng nhiều vong hồn ngủ say ở dưới sông băng màu đen.

Rất nhanh, từng đạo vong hồn khí tức khổng lồ hơn vong hồn bình thường

rất nhiều chui ra từ bên trong sông băng màu đen, mang theo tham lam cùng

điên cuồng, cấp tốc bay đến.

Bọn nó trước sau chui vào bên trong những cỗ quan tài này, thậm chí vì

tranh đoạt còn thôn phệ cắn xé lẫn nhau.

Mà so với vong hồn bình thường, những vong hồn thức tỉnh từ trong ngủ

say ở dưới sông băng này lại càng thêm cường hãn, cũng lại càng dễ nguyên

vẹn thu được một cỗ thân thể, tiến tới sinh ra bản năng đoạt xá.

Vì vậy không lâu sau, nơi đây liền xuất hiện người thứ nhất thành công đoạt

xá, theo một tiếng nổ vang vọng, có một cỗ quan tài trực tiếp tan vỡ chia năm

xẻ bảy, thân ảnh nằm ở bên trong chậm rãi ngồi dậy.

Đây là một người thiếu niên, vào thời khắc này, vẻ mặt chết lặng của gã

đang dần dần cải biến, tràn ra chấn động, thân thể bốc lên khí tức tà ác, cuối

cùng trong đôi mắt lộ ra khát vọng, ngẩng đầu nhìn tới vòng xoáy bảy màu.

Thời gian dần qua, gã đứng người lên, động tác rất không linh hoạt cất bước

đi về phía trước.

Một lúc sau mới bắt đầu giống như con rối, đi một bước dừng một cái,

nhưng theo gã dần quen thuộc đối với thân hình, loại cảm giác không linh hoạt

này tiêu tán rất nhanh.

Sau hơn 10 hơi thở, gã đã hoàn toàn thích ứng, cả người nhảy dựng lên, tiến

vào trong vòng xoáy, tiến về phía nhân gian.

Rất nhanh, lại có một cỗ quan tài vỡ ra, lộ ra thân ảnh.

Nhưng có một cỗ quan tài rất kỳ quái, những quan tài khác đều có vong hồn

ra ra vào vào, duy chỉ có cỗ quan tài này.... Chỉ có vào, không có ra.

Từ đầu đến cuối, toàn bộ vong hồn nhảy vào trong, không có một con nào đi

ra, dường như bên trong cỗ quan tài kia tồn tại một cái hắc động, cắn nuốt hết

thảy.

Dưới mắt, theo thể xác của những cỗ quan tài khác lần lượt héo rũ, rất nhiều

vong hồn theo bản năng cơ bản, đặt mục tiêu lên trên cỗ quan tài kỳ quái này.

Trong thời gian ngắn, trên 100 vong hồn nhảy vào trong, nhìn thấy đội

trưởng nằm ở bên trong cỗ quan tài, từng con liền tràn ra vẻ tham lam, đang

muốn lao tới.

Nhưng nháy mắt khi chúng nó tiến gần, trên người đội trưởng đột nhiên xuất

hiện rất nhiều cái miệng, nhanh chóng mở ra, sau đó lập tức khẽ hấp.

Toàn bộ những đạo vong hồn kia đều bị những cái miệng này nuốt xuống,

nhanh chóng nhấm nuốt, sau đó toàn bộ những cái miệng tan biến, hết thảy như

thường.

Không lâu sau, càng nhiều hồn hơn nữa nhảy vào..... Thời gian cũng cứ

như vậy trôi qua, phần lớn thể xác trong quan tài nơi đây đều héo rũ, trở thành

tro bụi, chỉ có không nhiều lắm mười người thành công khôi phục, rời khỏi nơi

đây.

Vòng xoáy bảy màu kia cũng dần dần ảm đạm, cuối cùng tan biến khỏi

phiến thế giới.

Giờ phút này, cỗ quan tài kỳ quái kia liền trở thành chỗ duy nhất có được

sinh cơ ở nơi đây, vì vậy toàn bộ vong hồn bốn phía nháy mắt lao tới, như vô số

sói đói từ bát phương ập đến, chui vào quan tài.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, từng trận cảm xúc chấn động hoảng sợ

bỗng nhiên truyền ra từ bên trong cỗ quan tài kia.

Những vong hồn nhảy vào bên trong giống như nhìn thấy ác bá vậy, giờ

phút này trước sau muốn chạy ra, thậm chí có một chút cũng bắt đầu vặn vẹo.

Nhưng đội trưởng nằm ở bên trong quan tài, lần này trên người y không chỉ

xuất hiện miệng, còn có vô số cánh tay dài ra, rất nhanh bắt lấy những đạo vong

hồn.

Chỉ là vong hồn tiến vào bên trong quan tài vượt qua trước kia quá nhiều,

giờ phút này càng có không ít con muốn chạy ra, mắt thấy có một chút sẽ chạy

ra được, đội trưởng nhanh chóng giơ tay lên đeo một chiếc mặt nạ lên mặt.

Ngay sau đó, một tiếng gào thét truyền khắp bát phương vang vọng, hư ảnh

Thiên Cẩu cực lớn hiện ra, chợt nuốt một hơi về phía những vong hồn đang

vùng vẫy bỏ chạy.

Trong chớp mắt, vong hồn trong phạm vi 100 trượng trực tiếp tiến vào trong

miệng Thiên Cẩu, tiếng nhấm nuốt vang vọng, khiến cho vong hồn còn sót lại

ngoài trăm trượng bị giật mình, từ sói đói hóa thành thỏ con, lập tức giải tán bỏ

chạy về khắp bát phương.

Không để ý tới chúng nó, sau khi thân ảnh Thiên Cẩu tiêu tán, một tiếng ợ

truyền ra từ bên trong cỗ quan tài, đội trưởng ngồi dậy duỗi lưng một cái, vẻ

mặt hiện ra sảng khoái cùng đắc ý.

"Ha ha, vẫn là lấy chính mình làm mồi, thì đồ ăn mới phong phú."

Đội trưởng vừa lòng thoả ý nhìn chung quanh, sau đó vung tay lên, ngạo

nghễ mở miệng.

"Hai người các ngươi đi ra cho ta, bên trong thân thể ta ấm áp như vậy sao,

còn không ra ngoài?"

"Nhanh lên, chúng ta phải đi làm đại sự!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.