Quang Âm Chi Ngoại
Bên trong Tế Nguyệt đại vực, có một địa phương thần thánh nằm ở trung
tâm, tên của nó là bình nguyên Sám Hối.
Thần thánh trước kia, là bởi vì nơi đó là Đế cung của Chúa Tể vực này.
Thần thánh bây giờ, là bởi vì hiện giờ đã trở thành tổng bộ của Hồng
Nguyệt Thần Điện.
Nói là bình nguyên, nhưng thực tế là một tòa hòn đảo bị biển máu chúng
sinh vờn quanh, nhưng phạm vi rất mênh mông, có thể so với đất đai một quận.
Trong bình nguyên Sám Hối, có một pho tượng quỳ bái sừng sững, độ cao
siêu việt hết thảy ngọn núi của Tế Nguyệt đại vực, giống như cao cùng thiên
địa, to lớn kinh người.
Đây, chính là Chúa Tể trước kia của vực này.
Dù đã tử vong, nhưng vẫn có uy áp kinh khủng bốc lên như trước, bao phủ
bát phương, mà trên đỉnh đầu kia, thình lình đứng vững vàng một cái cung điện
tạo hình vương miện khổng lồ.
Cung điện này màu đỏ, như một đạo gông xiềng phong ấn, trấn áp ở nơi này,
khiến cho đầu gối của pho tượng Chúa Tể hàng năm đều hơi trầm xuống.
Nơi đây, chính là tổng bộ của Hồng Nguyệt Thần Điện.
Về phần bốn phía pho tượng, chung quanh nơi này xây dựng vô số Thần
Điện, tu sĩ tới lui đều mặc trường bào màu đỏ, mỗi người đều rất im lặng, cả
một khu vực đều lặng yên không một tiếng động.
Bởi vì, Thần tử không thích tiếng vang hỗn tạp.
Nhưng hôm nay, từ phía Bắc cùng phía Đông bỗng có hai đạo cầu vồng gào
thét bay đến, như hai lưỡi dao sắc bén, xé rách bầu trời, đánh vỡ sự yên tĩnh, ầm
ầm bay tới nơi này.
Cầu vồng phía Bắc mang theo vô tận khí tức tử vong, chính là nhi nữ của
Chúa Tể mặc áo giáp.
Thân ảnh phía Đông dấy lên vô tận phong bạo, khiến cho thiên địa biến sắc,
hội tụ thành một thân trường bào màu nâu.
Khí thế thôn sơn nuốt hà, uy áp động trời dựng lên từ trên hai thân ảnh,
những nơi đi qua bầu trời thành nếp, hư vô sụp đổ nứt ra.
Bọn họ đến, dẫn động biển máu bên dưới đại địa bốc lên, Thần Điện cũng
đều bị lay động.
Khí tức kinh khủng mang theo cảm giác diệt thế nháy mắt phủ xuống, một
giọng nói ôn hòa từ trong Thần Điện trên đỉnh đầu pho tượng Chúa Tể truyền
ra.
"Thế Tử ca ca, còn có Tam tỷ thân ái của ta, các ngươi thoát khốn làm cho ta
thật bất ngờ."
Theo lời nói vang vọng, một đạo thân ảnh hồng sắc từ trong Thần Điện trên
pho tượng đi ra.
Sự xuất hiện của gã, khiến cho bầu trời biến sắc, ngàn đạo ngọc bích, ánh
sáng vạn trượng, vô tận tia sáng tản ra từ trên người gã, lan tràn ra toàn bộ thế
giới.
Gã một bước xuất hiện ở trên trời, thiên địa mông lung, vạn vật vặn vẹo,
trực diện đến huyết mạch chi thân.
Trong lúc nhìn lẫn nhau, ba tôn thân thể kinh người triển khai thế giới, va
chạm lẫn nhau, hết thảy mơ hồ.
Cấp độ chiến đấu giữa bọn họ, không phải chúng sinh có thể cảm giác, mọi
người trên mặt đất chỉ có thể nhìn thấy bầu trời cuộn mình, nhật nguyệt tinh hà
đều hiện lên.
Vì vậy vô số tu sĩ Thần Điện nhao nhao cúi đầu, thần sắc thành kính, toàn
bộ cúng bái, trong miệng rù rì thanh âm hội tụ cùng một chỗ.
"Hồng Nguyệt chủ ta, tiếp dẫn Vọng Cổ, chúng sinh vốn đau khổ, được an
hưởng lạc thổ."
Câu này giống như ca khúc, vang khắp thiên địa.
Mà trận Thần chiến phát sinh ở bình nguyên Sám Hối này, kết quả cuối
cùng như thế nào, không ai biết được, nhưng mà chấn động do trận chiến đó dấy
lên liền bao phủ trọn vẹn màn trời của Tế Nguyệt đại vực.
Tựa như Thiên Hỏa Quá Không lại hiện ra, ảnh hưởng tới quy tắc, làm hỗn
loạn pháp tắc.
Hết thảy chúng sinh trong lúc này đều không thể bay lên không trung, ngay
cả đám người Hứa Thanh chỗ mặt trời cũng chỉ bay đến gần vùng biên giới phía
Nam, sau đó liền cấp tốc trầm xuống.
Cuối cùng mặt trời bị đội trưởng thu hồi, bốn người cần phải hạ xuống mặt
đất, đứng ở trên một chỗ đỉnh núi.
Đạp chân lên trên núi đá, đội trưởng cùng Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn về
phương xa, Ngô Kiếm Vu hãi hùng khiếp vía, Ninh Viêm cũng hiện ra vẻ mặt
ngưng trọng.
Sau một lúc lâu, đội trưởng nhìn Hứa Thanh, hai người bốn mắt nhìn nhau.
"Bọn họ khai chiến." Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.
"Quá sớm, rất khó thành công."
Đội trưởng lắc đầu, sau khi bình phẩm liền xuất ra một quả đào, cắn một
miếng.
"Bất quá đối với chúng ta tới nói, cũng không phải là chuyện xấu, mà trước
mắt đây không phải là chuyện chúng ta có thể tham dự, chúng ta cứ tiếp tục kế
hoạch của chúng ta."
"Tiểu Thanh, tiếp theo chính là địa bàn của đại sư huynh của ngươi rồi,
ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi."
Đối với đội trưởng mà nói, giờ phút này việc quan trọng nhất không phải là
chiến đấu phát sinh ở Thần Điện, mà là Thiên Ngưu Sơn bọn họ muốn đi.
Đội trưởng chuẩn bị để cho Hứa Thanh biết được, huy hoàng trước kia của
mình ở nơi đó.
Hứa Thanh mặt không cảm xúc, đoạn đường này đối phương đã nói như vậy
nhiều lần.
Mắt thấy Hứa Thanh không phối hợp, đội trưởng ném một quả táo ra, Hứa
Thanh giơ tay tiếp được, sau khi cắn một cái, trên mặt liền hiện ra vẻ chờ mong.
Đội trưởng lập tức thoả mãn.
Ngô Kiếm Vu cùng Ninh Viêm bên cạnh nhìn hai người một chút, riêng
phần mình thở dài, lúc không có Hứa Thanh ở đây, cho tới bây giờ bọn họ cũng
chưa từng được ăn hoa quả đội trưởng cho, còn bây giờ Hứa Thanh đã ở đây,
bọn họ cũng chưa từng được ăn.
"Đi thôi!" Đội trưởng đắc ý, đang muốn đi về phía trước.
Hứa Thanh dừng bước chân lại, ngẩng đầu nhìn lên trời, bỗng nhiên mở
miệng.
"Đại sư huynh, ngươi nói xem, nếu như ta hấp dẫn thiên kiếp vào thời điểm
này, sẽ như thế nào?"
Đội trưởng lập tức hiểu rõ ý tứ của Hứa Thanh, quét mắt nhìn qua Ngô
Kiếm Vu cùng Ninh Viêm, sau đó liền truyền âm mở miệng.
"Nguyên Anh Tử Nguyệt của ngươi sao?"
Hứa Thanh gật đầu, sau khi trải qua sự tình bên băng nguyên phía Bắc, toàn
bộ Nguyên Anh của hắn đều đã đạt đến một Kiếp đại viên mãn.
Đội trưởng trầm ngâm, sau khi quan sát bầu trời, nở nụ cười.
"Cái ý nghĩ này của tiểu sư đệ ngươi rất thú vị, bởi vì mảnh đại vực này bạo
phát chiến đấu vượt qua quy cách, cho nên pháp tắc thiên địa hỗn loạn, việc này
không hề thường thấy, mà hấp dẫn thiên kiếp vào lúc này, có thể sẽ xuất hiện
hai loại tình huống."
"Loại tình huống thứ nhất, là thiên kiếp không cách nào đến, bị ngăn cản
ngay trước mặt, do đó giúp ngươi tránh được hạo kiếp, nhận được Thiên
Mệnh."
"Về phần loại tình huống thứ hai, đó là thiên kiếp sẽ lấy phương thức càng
kinh người hơn hạ xuống, thậm chí sẽ ảnh hướng đến linh hồn."
"Cho nên, ngươi đã suy nghĩ kỹ càng chưa?" Đội trưởng nhìn về phía Hứa
Thanh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.