Quang Âm Chi Ngoại
Hứa Thanh và đội trưởng không chần chờ chút nào, riêng phần mình lao ra.
Mục tiêu của Hứa Thanh là những người thị nữ bốn phía kia, mà mục tiêu
của đội trưởng chính là U Tinh.
Mặt nước bị phá vỡ, bọt nước văng tứ tán, vẻ mặt từng người thị nữ bốn
phía đại biến, mà U Tinh ngâm mình ở trong linh trì lại càng vì một màn bất
thình lình này mà thần sắc xuất hiện kịch liệt biến hóa.
Cho dù đội trưởng đã đeo mặt nạ, nhưng ả vẫn liếc mắt liền nhận ra y.
"Là ngươi!"
Đội trưởng không nói câu nào, toàn thân lập lòe ánh sáng màu lam, trên thân
thể mọc ra vô số con mắt, bên trong từng con mắt cũng đều hiện ra một gương
mặt, trong hai mắt của từng gương mặt còn có gương mặt nữa.
Cả người thoạt nhìn vô cùng quỷ dị, đồng thời y cũng tựa như một con dơi
cực lớn, bay thẳng đến U Tinh đang toàn thân ướt sũng và gợi cảm.
Hứa Thanh không đủ thời gian chú ý tới bên đội trưởng, nháy mắt phá vỡ
mặt nước, thân thể của hắn liền giống như là u linh, bay thẳng đến một người thị
nữ phía trước, mà bọt nước phiêu tán trên không trung cũng đều vặn vẹo, hóa
thành từng khỏa thủy cầu, bay về phía những thị nữ khác.
Hết thảy đều diễn ra cực nhanh, thân ảnh Hứa Thanh chỉ trong chớp mắt
xuất hiện ở trước mặt người thị nữ kia, người thị nữ này mặt mày biến sắc, vừa
muốn lui ra phía sau, nhưng đã chậm, Hứa Thanh vung tay phải lên một cái,
người thị nữ này lập tức phun ra máu tươi, thân thể cuốn ngược lại rơi xuống
đất, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Hứa Thanh không có giết người, Ảnh Tử dưới chân tản ra, hình thành màn
trời màu đen, đồng thời tốc độ của hắn lại càng nhanh hơn.
Tu vi của những người thị nữ này phần lớn là Kim Đan, chỉ có hai người
Nguyên Anh, khoảng cách cùng Hứa Thanh rất lớn, cho nên Hứa Thanh chỉ ra
tay trong mấy hơi thở liền kết thúc.
Hơn mười người thị nữ không một người nào có thể chạy trốn, toàn bộ đều
hôn mê, nằm ngổn ngang lộn xộn ở chung quanh linh trì, làm xong hết thảy,
Hứa Thanh quay lại nhìn về phía đội trưởng.
Trong tầm mắt chính là thân thể đội trưởng sau khi U Tinh hừ lạnh phất tay
liền vỡ vụn tan vỡ, chia năm xẻ bảy.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, thân hình vỡ vụn của đội trưởng rõ ràng
hóa thành vô số con sâu nhỏ màu lam, từ bốn phương tám hướng bò thẳng đến
U Tinh.
Số lượng những con sâu nhỏ này rất nhiều, không dưới mấy vạn, mặc dù U
Tinh giơ tay lên, vẫn là tan vỡ như trước, nhưng lại có thể lần nữa phân liệt.
Trong chớp mắt, số lượng những con sâu nhỏ này liền từ mấy vạn đến hơn
mười vạn, cuối cùng rập rạp vô số, phô thiên cái địa, tạo thành một cái vòng
xoáy, bao phủ bốn phía U Tinh, càng kết nối lại cùng với vòng xoáy ở dưới linh
trì.
Ngay lập tức, vòng xoáy tan biến, U Tinh trong đó vô tung vô ảnh.
Chỉ có linh trì rung động, theo bọt nước hạ xuống, không ngừng chấn động,
cho đến hơn mười hơi thở sau liền chậm rãi bình tĩnh trở lại.
Hứa Thanh đứng bên bờ linh trì nhìn qua hết thảy, cái loại cảm giác quái dị
trong lòng càng đậm, hắn nhanh chóng xem xét bốn phía, xác định toàn bộ chấn
động nơi đây đều bị ẩn nấp, không có truyền ra phía ngoài chút nào.
"Quá thuận lợi....."
"U Tinh từng là đại năng Quy Hư, cho dù bây giờ cảnh giới có giảm, rơi
xuống Linh Tàng đại viên mãn, cũng không có khả năng thuận lợi như thế!"
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ trầm ngâm, nhưng rất nhanh, một cái ý niệm
nhanh chóng bay lên trong đầu của hắn.
"Nhưng mà bí mật cùng sự quỷ dị ẩn chứa trên người đội trưởng quá nhiều,
y toàn lực bộc phát cộng với đã chuẩn bị hồi lâu, ngược lại cũng không phải là
không được, có lẽ đây chính là nguyên do tự tin lúc trước của đội trưởng."
Hứa Thanh suy nghĩ một chút, cảm thấy có chút đạo lý, vì vậy vừa gia cố ẩn
nấp bốn phía, vừa chú ý biến hóa của linh trì, đồng thời cảm ứng mảnh vỡ thế
giới mình cấp cho đội trưởng.
Bởi vì bên trong có rất nhiều bố trí ngăn cách, cho nên Hứa Thanh không
cách nào xem xét cụ thể chuyện xảy ra ở trong đó, nhưng hắn vẫn có thể cảm
nhận được bên trong truyền ra chấn động kinh khủng.
Thời gian cứ như vậy trôi qua, năm canh giờ qua đi.
Hứa Thanh lặng lẽ chờ đợi, mặc dù thời gian càng lâu lại càng dễ dàng xảy
ra vấn đề, nhưng Hứa Thanh cảm thấy đội trưởng mặc dù điên cuồng, nhưng
chắc có lẽ không dễ dàng thất bại như vậy.
Rốt cuộc sau khi lại trôi qua một canh giờ, linh trì đột nhiên chấn động.
Hứa Thanh lui ra phía sau vài bước, ẩn nấp toàn thân, làm tốt chuẩn bị tùy
thời bỏ chạy, vẻ mặt ngưng trọng nhìn sang.
Chỉ thấy mặt nước cuộn mình, bên trong mặt nước rung động không ngừng,
một cái đầu lộ ra từ dưới mặt nước.
Đó là đầu một nữ tử, thiên kiều bá mị, da thịt trắng như tuyết, chính là U
Tinh.
Sau khi ả trồi lên từ trong linh trì, nhìn qua Hứa Thanh, thân thể theo thời
gian dần qua hiện lên, lộ ra xiêm y kề sát làn da tạo thành thân hình tuyệt đẹp,
trong tay còn cầm theo nữa cái đầu lâu.
Đầu lâu kia... Lại là đội trưởng.
Mà chấn động trên người ả, nghiễm nhiên chính là Linh Tàng đại viên mãn,
giờ phút này ả nhìn qua Hứa Thanh, ánh mắt mang theo một tia âm lãnh, ném
nữa cái sọ đầu lâu trong tay tới dưới chân Hứa Thanh.
"Sư huynh của ngươi hơi vô dụng."
Đầu lâu lăn xuống, đội trưởng còn chưa có chết, giờ phút này trong mắt
mang theo đắng chát, suy yếu truyền ra lời nói.
"Tiểu sư đệ, chạy mau..... Nơi này là cạm bẫy....."
Hứa Thanh mặt không cảm xúc.
"Đại sư huynh, đừng đùa nữa."
"Thật sự không có đùa... Ngươi chạy mau, lần này là thật, Huyền Mệnh Tử
đang lập tức tới rồi, đây là kế hoạch gã nhằm vào ta!" Nữa cái sọ đầu của đội
trưởng lo lắng mở miệng.
Hứa Thanh đưa mắt nhìn về phía U Tinh đi tới phía mình, thở dài.
"Ngươi có muốn xử lý những cọng lông chân trước đi đã hay không, lần giả
thành tiểu công chúa Hải Thi tộc trước đó cũng là như thế, cái sơ hở này.....
Rất rõ ràng."
Bước chân U Tinh dừng lại, giờ phút này khuôn mặt tuyệt mỹ cúi đầu
xuống, nhìn dưới đùi ở sau xiêm y của mình, chỗ đó có từng đám lông chân rập
rạp vô số, tựa như đang mặc một chiếc quần lông vậy.
Dù có xiêm y che đậy, nhưng vẫn rất rõ ràng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.