Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1385: Hình thức ban đầu của tiệm thuốc ngưu bức nhất Tế Nguyệt tương lai (2)



tương lai (1)

Những người đó có thân thể phình to, mọc đầy từng khối từng khối thịt

thừa, vô luận là cánh tay hay là đùi đều là như thế, còn có nhiều người, một chút

thịt thừa trên cánh tay còn mộc ra gương mặt.

Thậm chí có người thịt kéo tới dưới chân, lan tràn dài hơn nửa trượng, áo

bào cũng khó bao phủ toàn bộ.

Tựu thật giống như nhiều người dung hợp lại với nhau, hoặc là bản thân

xuất hiện tình trạng biến dị, vả lại biểu cảm phần lớn là chết lặng.

Lúc đầu Hứa Thanh còn tưởng rằng là dị tộc mà mình chưa từng thấy qua,

nhưng sau khi nhìn nhiều hơn hắn liền phát hiện không phải là như thế.

"Bộ dáng dị dạng của những người này, hẳn là do sau này tạo thành."

Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, cũng lại tăng thêm vài phần cảm giác quỷ

dị đối với cái mảnh Thanh Ti đại mạc này, cuối cùng hắn đi một vòng bên trong

tiểu thành, tìm một căn phòng không người cư trú, đi vào.

Căn phòng tràn đầy bụi bặm, trên mặt đất có rất nhiều bình bình lọ lọ vỡ

vụn, bốn phía còn có một chút giá đồ nghiêng vẹo, thoạt nhìn có lẽ đã từng là

một tiệm thuốc.

Nhìn qua những thứ này, Hứa Thanh phất tay sửa sang lại, Linh Nhi cũng

hóa hình xuất hiện, tò mò nhìn bốn phía, vừa hỗ trợ dọn dẹp, vừa truyền ra

giọng nói hưng phấn.

"Hứa Thanh ca ca, ngươi muốn mở một tiệm thuốc ở chỗ này phải không?"

Hứa Thanh nghe vậy liền suy nghĩ một chút, gật đầu cười, hắn nhớ tới lần

đầu tiên trông thấy Linh Nhi, lúc đó đối phương và phụ thân của nàng đang mở

khách sạn trên đường Bản Tuyền.

Đối với Hứa Thanh mà nói, cư trú cũng tốt, mở tiệm thuốc cũng được, đều

không có ảnh hưởng gì, nếu như Linh Nhi có đề nghị này, như vậy liền mở một

cái là tốt rồi.

"Thật là tuyệt, Hứa Thanh ca ca, ta nói với ngươi, ta có kinh nghiệm đối với

việc mở cửa hàng, ta biết làm cái này."

Linh Nhi tung tăng, trong mắt lộ ra ánh sáng sáng ngời, sau khi quét dọn bụi

bặm cùng mảnh vỡ bốn phía, nàng liền lấy ra một chiếc khăn, lau chùi bên trong

nơi này.

Rõ ràng có thể triển khai pháp thuật, nhưng Linh Nhi hình như lại càng

thích đích thân động thủ hơn, Hứa Thanh thấy vậy, cảm nhận được tâm tình

sung sướng của Linh Nhi, đáy lòng cũng có cảm khái.

Một đường cùng nhau đi tới, Hứa Thanh cũng đã nhận thức càng sâu hơn

đối với sự đơn thuần của Linh Nhi, nàng rất thông minh, nhưng lại rất đơn

thuần, thường thường chuyện rất nhỏ cũng sẽ khiến nàng vui vẻ vài ngày.

Cứ như vậy, dưới sự chủ trì của Linh Nhi, vào lúc sáng sớm ngày thứ hai

đến, tiệm thuốc nhỏ hoang vắng vứt bỏ đã lâu này, lại bắt đầu khai trương ở

trong tiểu thành.

Tên của tiệm thuốc là Linh Nhi đặt, gọi là Thanh Linh đường.

Về phần đan dược nơi đây, trên người Hứa Thanh có rất nhiều, lấy Bạch

Đan là chủ yếu.

Dù sao cái này cũng là đan phương thứ nhất mà hắn nắm giữ, mặc dù hắn

không cần, nhưng đối với chúng sinh của thế giới này mà nói, đan này thuộc về

thứ thường dùng.

Nhất là lúc Hứa Thanh nghiên cứu đan dược của Bạch Tiêu Trác ở trong

Phong Hải Quận, cũng có chỗ tâm đắc về đan dược này.

Mặc dù Bạch Tiêu Trác pha thêm độc bên trong Bạch Đan cải tiến, nhưng

đơn thuần tính tới hiệu dụng và chất lượng của Bạch Đan mà nói, đây đích xác

là một việc tạo phúc, có thể đề cao rất lớn hiệu quả tinh lọc của đan dược.

Vì vậy tiệm thuốc nhỏ này của Hứa Thanh cùng Linh Nhi, loại đan dược

chính được bán ra, chính là Bạch Đan.

Sau khi Linh Nhi biến hóa liền ẩn giấu tướng mạo, trở thành một nha đầu

xấu xí, hưng phấn bắt đầu với công việc tiểu nhị, chỉ là cư dân bên trong tiểu

thành không nhiều lắm, cửa hàng lại là mới mở, cho nên cũng không có khách

hàng mấy.

Nhưng việc này cũng không ảnh hưởng tới sự vui vẻ của Linh Nhi.

Hứa Thanh thấy Linh Nhi chờ mong như vậy, cũng mặc kệ nàng đùa nghịch,

sau khi hắn gieo xuống hạt giống đội trưởng cho, liền đi ra sau tiệm thuốc đã

bắt đầu tu hành và nghiên cứu.

Một mặt là thử nghiệm mở ra tấm gương, cẩn thận quan sát cùng tìm tòi,

một phương diện khác thì là nghiên cứu nguyền rủa trong cơ thể những con thú

dữ bắt được trên đoạn đường này.

Thời gian cũng cứ như vậy chậm rãi trôi qua.

Lúc mới bắt đầu tiệm thuốc của bọn họ không có nhiều người hỏi thăm cho

lắm, lúc sau biến thành thỉnh thoảng có tới mấy vị khách hàng mua Bạch Đan,

chủ yếu là bởi vì giá cả rẻ tiền, hơn nữa dược hiệu không tệ.

Mà khai trương tiệm thuốc, cũng khiến cho động lực của Linh Nhi tăng cao,

nàng tựa như là một người rất mê tiền vậy, mỗi ngày đều tính toán linh tệ thu

vào, thậm chí còn xuất ra một cuốn ký sổ nhỏ ghi chép tỉ mỉ.

Hứa Thanh thỉnh thoảng kết thúc tu hành, nhìn tới ký sổ của Linh Nhi, đáy

lòng cũng sẽ dâng lên an bình.

Từ sau lần ở trong Huỳnh Hỏa thành tránh qua Thiên Hỏa Hải, Hứa Thanh

phát hiện mình càng ngày càng thích loại cuộc sống yên tĩnh này, mà sự yên

lặng tới từ cuộc sống như vậy, lại khiến cho hắn mơ hồ có một loại cảm giác

biến hóa trên tâm cảnh.

Hứa Thanh có chút không nói rõ ràng biến hóa cụ thể ở nơi nào, nhưng hắn

rất hưởng thụ, cũng rất trầm vào bên trong.

Vì vậy hắn càng đặt nhiều thời gian hơn ở trên việc thăm dò cùng nghiên

cứu.

Việc thăm dò tấm gương rất thuận lợi, nhưng bên nghiên cứu nguyền rủa lại

tiến triển chậm chạp.

Trong lúc này Hứa Thanh đã nhiều lần dung nhập lực lượng Tử Nguyệt của

bản thân vào trong cơ thể những con thú dữ kia, thử nghiệm áp chế nguyền rủa,

nhưng mà hiệu quả rất kém, toàn bộ thất bại.

Như lúc này, Hứa Thanh nhìn một con bò cạp đang lạnh run trước mặt.

Hắn đặt tay vào trên người con bò cạp, theo lực lượng Tử Nguyệt dung

nhập, màu sắc của con bọ cạp từ màu nâu, dần dần cải biến trở thành màu tím,

đồng thời Hứa Thanh cũng cảm nhận được nguyền rủa trong cơ thể nó.

Nguyền rủa từ Tế Nguyệt đại vực, ảnh hưởng vạn vật chúng sinh, phương

thức tồn tại là dung hợp cùng huyết mạch, giao hòa lẫn nhau khó có thể tách ra,

một khi bộc phát, sẽ khiến vạn vật chúng sinh trong thời gian ngắn hóa thành

nước đen.

Mà sau khi lực lượng Tử Nguyệt của Hứa Thanh đụng chạm cùng nguyền

rủa, sẽ khiến cho thứ kia lập tức bộc phát từ trạng thái yên tĩnh.

Tựa như thoáng cái sống lại, muốn hấp thu lực lượng Tử Nguyệt của Hứa

Thanh.

Dường như đối với nguyền rủa mà nói, Tử Nguyệt của Hứa Thanh có sức

thu hút cực kỳ mãnh liệt.

Dưới lần thử nghiệm này, Hứa Thanh có chút hiểu rõ, số lượng lực lượng

Tử Nguyệt mà hắn đưa vào chưa đủ, như vậy rất nhanh liền bị nguyền rủa thôn

phệ đồng hóa, sau đó hung thú tư cách là vật thí nghiệm trong khoảnh khắc liền

bộc phát nguyền rủa, trở thành máu loãng.

Toàn bộ quá trình đều không thể nghịch chuyển.

Nhưng nếu như Hứa Thanh tăng lớn độ mạnh yếu, cuồn cuộn không dứt đưa

lực lượng Tử Nguyệt của bản thân vào trong, tiến hành cưỡng ép áp chế, như

vậy sau khi áp tới trình độ nhất định, nguyền rủa tương tự sẽ bộc phát.

Nhưng mà kết cục có chút khác nhau, vật thí nghiệm tử vong dưới loại tình

huống này, sẽ không trở thành máu loãng, mà hóa thành một đống tro xám đen

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.