Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1391: Rút râu miệng hổ, động thổ Thái Tuế (4)



"Trần mỗ nguyện ý trả số tiền lớn mua sắm."

Gã biết rõ có một số việc cần đơn giản trực tiếp, không thể ẩn thêm hay che

giấu, vả lại đệ tử tông môn lần lượt phát tác, gã đã đi tìm không ít đan sư cũng

đều thúc thủ vô sách đối với cái độc này.

Vậy nên trong lòng của gã vô cùng lo lắng, cho đến trong lúc vô tình phát

hiện có một người đệ tử rõ ràng không sao cả.

Vì vậy sau khi biết được tất cả, gã liền quyết định tới đây.

Gã không tin phàm tục có thể luyện chế ra viên đan dược như thế này, mà

người có được tạo nghệ giải độc như vậy, càng tuyệt đối không phải là hạng

người tầm thường, cho nên thái độ của gã thủy chung khách khí.

Thần sắc Hứa Thanh như thường, liếc mắt nhìn người tu sĩ trung niên này,

chẳng muốn đi phân biệt cách làm của Khô Lâu Minh có phải là... Do người

này cố ý thúc đẩy ở sau lưng, rồi từ đó lấy lòng hay không.

Thái độ của đối phương, đã đủ.

Vì vậy hắn giơ tay vung lên, một cái túi chứa đầy Giải Độc đan được hắn

ném tới.

Tu sĩ trung niên dùng hai tay tiếp nhận, cũng không xem xét, trực tiếp lấy ra

một túi trữ vật để ở một bên, sau đó khách khí rời đi.

Sau khi gã rời đi, Linh Nhi vội vàng đi lên kiểm tra, tiếp tục kinh hô một

tiếng.

"Hứa Thanh ca ca, nơi này có 10 vạn linh thạch."

Hứa Thanh nhướn lông mi lên, đã có một tia hảo cảm đối với người tu sĩ

trung niên kia, sau đó vẫy tay gọi Linh Nhi rồi tiến vào nhà.

Linh Nhi không biết nghĩ tới cái gì, mặt đỏ lên một chút, lập tức đi đóng cửa

tiệm thuốc, sau đó hít sâu, nhăn nhăn nhó nhó cùng Hứa Thanh đi vào sau nhà,

sau đó dùng sức ưỡn bộ ngực nhỏ lên, nhẹ giọng mở miệng.

"Hứa Thanh ca ca, đang là ban ngày, ngươi gọi ta tới đây làm chi nha."

Hứa Thanh không có chú ý tới lời nói của Linh Nhi, hắn khoanh chân ngồi

xuống, sau đó lấy ra một tấm kính.

"Linh Nhi, ta hy vọng ngươi gia nhập Nghịch Nguyệt Điện."

"A?" Linh Nhi sững sờ, đáy lòng có chút mất mác, hành động của Hứa

Thanh ca ca hình như có chút không giống cùng suy nghĩ của nàng.

"Dạo gần đây ta đã thử qua, nhưng không gia nhập vào được." Hứa Thanh

bất đắc dĩ, mấy ngày này hắn đã thử nghiệm hoàn thành hạng mục khảo hạch

thứ hai, nhưng mỗi một lần đều là thất bại, suy nghĩ hết thảy biện pháp cũng

không có hiệu quả gì.

Bây giờ cũng chỉ còn lại có phương pháp cuối cùng.

Đó chính là để cho Linh Nhi gia nhập cùng với hoàn thành khảo hạch, còn

chính mình sẽ nhờ vào Cộng Mệnh Thuật cùng với Linh Nhi, dùng cách này đi

vào Nghịch Nguyệt Điện.

Cách này nguyên bản có một chỗ khó, bởi vì tu vi của tu sĩ Hồng Nguyệt

Thần Điện yếu nhất cũng đều là Nguyên Anh, mà tu vi Linh Nhi còn chưa tới

Kim Đan, cho nên phần tế hiến tồn tại vấn đề.

Khảo hạch yêu cầu mục tiêu tế hiến nhất định phải cùng cảnh giới cùng

người hiến tế mới được, nếu như là hiến tế tu sĩ Hồng Nguyệt cấp độ rất cao, cái

này rõ ràng là sẽ bị cho rằng là có người trợ giúp ăn gian.

Việc này cũng đồng dạng là vì hạn chế tu vi người gia nhập Nghịch Nguyệt

Điện.

Nhưng mà có Hứa Thanh ở đây, điểm này rất dễ giải quyết.

Dưới Hứa Thanh giải thích, Linh Nhi cũng đã hiểu ra, bí mật thu hồi tiểu

tâm tư, dùng sức nhẹ gật đầu.

"Không thành vấn đề, Hứa Thanh ca ca, ta thế nào cũng được."

Nói xong, Linh Nhi còn vỗ vỗ bộ ngực nhỏ trước mặt Hứa Thanh.

Giờ phút này trong đầu Hứa Thanh đều là sự tình tiến vào Nghịch Nguyệt

Điện, việc này hắn đã suy nghĩ thật lâu, cũng đã phân tích kỹ càng trong lòng,

không có nguy hiểm gì, vì vậy hắn nói trình tự với Linh Nhi, sau đó hai người

lập tức bắt đầu.

Đầu tiên Hứa Thanh để cho Linh Nhi mở tấm gương ra, tiếp theo lại lấy ra

hai hung thú tu vi tương tự cùng Linh Nhi, nhanh chóng chúc phúc cho chúng

nó.

Trước lúc nguyền rủa chúng nó sắp bộc phát, ném tới trong gương.

Rất nhanh, cửa khảo hạch thứ nhất đã thông qua, tiếp theo cửa quan tín

ngưỡng cũng rất thuận lợi, trên người Linh Nhi không có bất kỳ lực lượng Hồng

Nguyệt nào, nàng dễ dàng liền hoàn thành hạng mục khảo hạch thứ hai này.

Một cái chớp mắt hoàn thành, tấm gương trôi lơ lửng giữa không trung liền

truyền đến tiếng vỡ vụn, xuất hiện một đạo khe hở.

Từng trận hấp lực tràn ra từ trong khe hở.

"Hứa Thanh ca ca, thanh âm kia nói cho ta biết, nơi này chính là cửa vào

Nghịch Nguyệt Điện." Linh Nhi đưa mắt nhìn tấm gương, vội vàng mở miệng.

Hứa Thanh nhìn qua đạo khe hở trên tấm gương, không dám thử nghiệm đi

vào, lấy vị cách của Nghịch Nguyệt Điện, nếu không phải người khảo hạch mà

dám mạnh mẽ xâm nhập, sợ là sẽ lập tức phủ xuống lực lượng tuyệt sát.

Vì vậy Hứa Thanh nhìn Linh Nhi.

Trong mắt Linh Nhi lộ ra chờ mong, từ sau khi Hứa Thanh cởi bỏ Cộng

Mệnh Thuật cùng nàng, trên miệng nàng không nói gì, nhưng trong lòng vẫn rất

là mất mác, bây giờ lại có thể tiếp tục, trong nội tâm nàng tràn đầy hạnh phúc,

không chần chờ chút nào, thân thể nàng nhoáng một cái hóa thành tiểu bạch xà,

rơi vào trên cổ tay Hứa Thanh.

Trong nháy mắt tiếp theo, một đạo thanh ti quấn quanh.

Liên hệ ở giữa hai người lại được tạo dựng trở lại, nhưng bây giờ Hứa

Thanh đã không phải trước kia, dưới lực lượng vận khí gia trì trong người, lần

này không phải đơn phương, mà là song phương cùng tâm tưởng, đều nguyện ý.

Làm xong những thứ này, Hứa Thanh có thể rõ ràng cảm nhận được mình

và Linh Nhi vào thời khắc này dường như đã trở thành một thể.

"Hứa Thanh ca ca, đây là thiên phú đặc thù của Cổ Linh tộc chúng ta, một

đời……Chỉ có thể quấn quanh một người, coi như là cởi bỏ, cũng không thể

quấn quanh với người bên ngoài."

"Từ đó, ta và ngươi cùng chung tính mạng, ngươi sống ta sống, ngươi chết

ta chết, sinh tử gắn bó, cộng phó Hoàng Tuyền….Đều đồng hành bên nhau!"

Âm thanh linh hoạt kỳ ảo bay lên ở trong lòng Hứa Thanh.

Hứa Thanh ngóng nhìn ấn ký chỗ cổ tay, trùng trùng điệp điệp gật đầu, hít

sâu một hơi, nhìn về phía tấm gương đang trôi nổi, thân thể nhoáng một cái đi

thẳng đến khe hở.

Một cái chớp mắt tới gần, thân thể của hắn trực tiếp liền hóa thành một đạo

ánh sáng, dung nhập vào trong khe hở.

Tiến vào một trong địa phương kỳ dị!

(Vậy là Hứa ma đầu đính hôn với Linh Nhi rồi!)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.