Quang Âm Chi Ngoại
Giọng nói của đội trưởng rơi vào trong tai Hứa Thanh, Hứa Thanh không
nói gì, hắn cảm thấy nội dung câu truyện này có chút quen thuộc.
Hắn nhớ kỹ lúc trước mình ở Nghịch Nguyệt Điện cũng đã gặp qua một
cường giả tự xưng là tu hành thân thể bách độc bất xâm, lúc ấy sau khi giao
dịch hắn còn nhắc nhở đối phương nhiều lần là không nên trực tiếp nuốt đan
dược.
Sau đó đối phương một mực không xuất hiện lại, mà mình cũng bận rộn
luyện đan trên người Lý Hữu Phỉ, cũng không có đi chú ý.
"Cùng là một người?" Hứa Thanh thì thào trong lòng.
"Người này hẳn là rất gấp, cho nên trả thù lao cực kỳ phong phú." Đội
trưởng xuất ra quả đào, cắn một miếng, tiếp tục nói lên.
"Ta nghĩ có lão gia gia ở đây, đối phương nếu như là dám câu cá, chúng ta
cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm gì, nếu như là thật sự có tâm cầu cứu mà nói,
tiểu Thanh, với độc đạo của ngươi, chắc hẳn hóa giải cũng là một việc nhỏ."
"Đối với chúng ta mà nói, cái này chính là giống như đi nhặt tiền vậy."
Đội trưởng nói xong, lấy một quả táo ra đưa cho Hứa Thanh.
"Thế nào tiểu Thanh, có làm hay không? Tuy rằng ngươi không tiến vào
được Nghịch Nguyệt Điện, nhưng không sao cả, có sư huynh ta ở đây!"
Hứa Thanh tiếp nhận quả táo, sau khi suy nghĩ một chút liền đồng ý việc
này.
Hắn dự định đi xem người kia phải chăng là…Nếu như thật sự là như vậy
thì mình hoàn toàn chính xác có thể thuận tay liền giải độc, dù sao tin tức về
nguyền rủa đối phương đưa cho lúc trước là chân thật, giờ ăn độc đan của mình
xảy ra vấn đề, mình cũng nhất định phải đi qua giúp một chút.
Mắt thấy Hứa Thanh đồng ý, đội trưởng mừng thầm trong lòng, liếc mắt
nhìn Thế Tử đả tọa ở xa xa.
"Có Uẩn Thần ở đây, không dùng một chút quá là lãng phí."
Trên thực tế chuyện này y còn có mục đích khác, đó chính là vang danh
trong Nghịch Nguyệt Điện.
Từ sau khi gia nhập Nghịch Nguyệt Điện, đội trưởng liền phát hiện kết cấu
chỗ đó, biết được dạng kiểu cửa hàng bên trong thân núi này, danh tiếng chắc
chắn cực kỳ trọng yếu, mà y lại không nỡ đi bán đồ vật của chính mình, vì vậy
dự định tìm lối tắt khác, dựa vào việc giúp người khác để mở ra quầng sáng
thuộc về bản thân.
"Còn có chính là Đan Cửu đại sư kia, mỗi ngày bên ngoài miếu thờ của hắn
có rất nhiều người chờ, ta cũng không chen lấn vào được, phải nghĩ một cái
biện pháp."
Đội trưởng chuyển động tâm tư, ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Thanh, bỗng
nhiên mở miệng.
"Tiểu Thanh, ngươi nghiên cứu đối với nguyền rủa như thế nào rồi?"
"Đã có một chút suy nghĩ." Hứa Thanh chú ý đến trên người đội trưởng, lúc
trước đội trưởng rất đắc ý cùng khoe khoang đối với việc gia nhập Nghịch
Nguyệt Điện, cái này khiến cho Hứa Thanh cảm thấy mình vẫn là không nên
báo cho đối phương biết việc mình cũng đã gia nhập Nghịch Nguyệt Điện, việc
này sẽ khiến cho vui vẻ của đội trưởng lập tức tan biến.
"Không sao, nguyền rủa làm sao có thể là dễ dàng như vậy liền bị giải khai,
nhưng mà khi nào ngươi có thời gian, thật ra cũng có thể đi nghiên cứu một
chút Giải Nan đan."
Đội trưởng nói xong, trong mắt lộ ra ước mơ.
"Tiểu Thanh à, ngươi không biết, đối với người Nghịch Nguyệt Điện mà
nói, ý nghĩa của Giải Nan đan quá lớn."
"Lúc trước không phải ta đã nói với ngươi là dạo gần đây trong Nghịch
Nguyệt Điện đã xảy ra một chuyện lớn, xuất hiện một vị đại sư sao, ta chính là
hảo hữu chí giao của vị đại sư kia."
Hứa Thanh nghe vậy, nhẹ gật đầu.
"Người này không đơn giản, hắn là đan đạo kỳ tài, có thể chế tạo rất nhiều
Giải Nan đan, ta cũng là đoạn thời gian trước may mắn kết bạn cùng hắn, gối
đầu nói chuyện cùng nhau, ta bội phục tài hoa của hắn, hắn tán thưởng sự bác
học của ta, vì vậy hai ta đã trở hảo hữu chí giao."
"Thông qua lần nói chuyện với nhau kia, ta cũng biết được càng sâu về sự
tài hoa của vị đại sư này."
Trong mắt đội trưởng lộ ra hồi ức, một bộ rất là cảm khái.
Hứa Thanh trừng mắt nhìn, không nói chuyện.
"Tiểu Thanh à, ngươi không nên nản lòng, không sao cả, ta đã nói cùng với
đại sư, hắn đáp ứng cho ta một khỏa Giải Nan đan, đến lúc đó ta lấy tới cho
ngươi nghiên cứu một chút, nhìn xem chúng ta có thể phá giải hay không, cũng
chế tạo ra một chút."
Lời của đội trưởng đưa tới sự chú ý của Ninh Viêm cùng Ngô Kiếm Vu, Lý
Hữu Phỉ bên đó cũng tò mò nhìn lại, bọn họ cũng không gia nhập Nghịch
Nguyệt Điện, không biết được bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà nghe đến hai chữ đại sư cùng với chế tạo rất nhiều Giải Nan đan,
Lý Hữu Phỉ theo bản năng lén liếc mắt nhìn Hứa Thanh.
Ninh Viêm ở bên nhịn không được hỏi một câu.
"Nhị Ngưu sư huynh, vị đại sư của Nghịch Nguyệt Điện kia lợi hại như vậy?
Có thể chế tạo rất nhiều Giải Nan đan?"
Sau khi đi đến Tế Nguyệt đại vực, lại thông qua truy nã của Âm Dương Hoa
Gian tông, Ninh Viêm cùng Ngô Kiếm Vu cũng đã có chỗ hiểu rõ đối với giá trị
của Giải Nan đan, giờ phút này nghe được đội trưởng nói cũng rất là giật mình.
Đội trưởng hất càm lên, cười ngạo nghễ.
"Đâu chỉ là lợi hại!"
"Lúc vị Đan Cửu đại sư kia xuất hiện, tòa miếu thờ kia chấn động tới 2
tháng, truyền ra vô thượng đạo âm, những hàng xóm của hắn vận khí tốt, nhờ
nghe được mà về sau nguyền rủa của bản thân cũng bị áp chế xuống."
"Cho nên có người suy đoán, vị đại sư này hẳn là bản thân Nghịch Nguyệt
Điện chủ động mời."
Lời này vừa ra, Ninh Viêm hít sâu, đôi mắt Ngô Kiếm Vu trợn to, Lý Hữu
Phỉ cũng là thay đổi sắc mặt.
Nhìn mọi người như thế, hứng thú nói chuyện của đội trưởng càng lớn hơn.
"Mà để cho mọi người kinh ngạc nhất, chính là Giải Nan đan của hắn, giá cả
chỉ bằng một thành của thị trường, hiệu quả càng là kinh người, người người
mua sắm đều bị chấn động."
"Các ngươi không phải người Nghịch Nguyệt Điện, cho nên không thấy
được, bên ngoài chỗ ở của vị đại sư kia, mỗi ngày đều có mấy trăm người đau
khổ chờ đợi!"
"Chỉ cần đại sư thả ra một khỏa đan dược, trong thời gian ngắn sẽ có rất
nhiều tu sĩ phía sau tiếp trước nghĩ biện pháp thu được."
"Tràng cảnh kia, vô cùng hùng tráng nha."
Đội trưởng cảm khái, tâm thần của Ngô Kiếm Vu cùng với Ninh Viêm chấn
động, duy chỉ có Lý Hữu Phỉ chỗ đó, nội tâm bắt đầu bốc lên, lão càng nghe
càng cảm thấy vị đại sư này hình như chính là Hứa Thanh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.