Quang Âm Chi Ngoại
"Tiền bối!"
Hứa Thanh thần sắc tôn kính, lập tức bái kiến.
Đối với dạy bảo của Thế Tử, bây giờ Hứa Thanh thật lòng khâm phục, vô
luận là tam kiếp trước đó hay là về sau chém giết sinh tử trong Thần Điện, lực
lượng linh hồn tăng trưởng hay bản chất công pháp Hoàng cấp Kim Ô.
Tất cả đều nói rõ, rèn luyện của Thế Tử đối với hắn là cực kỳ hữu hiệu.
Có thể nói, ngắn ngủi trong thời gian mấy tháng, Hứa Thanh đã có dấu hiệu
thoát thai hoán cốt, chiến lực cường hãn hơn so với trước kia quá nhiều.
"Ta xem thương thế của ngươi cũng khôi phục không sai biệt lắm, như vậy
hiện giờ, chúng ta tiến hành bước tiếp theo!"
Thế Tử đi đến trước mặt Hứa Thanh, quan sát một phen, ánh mắt nghiêm
khắc, nhưng trong lòng lại là tán thưởng, tiểu tử trước mắt, là một trong mấy vị
ngộ tính cao nhất lão chứng kiến trong đời này.
Loại ngọc thô chưa mài dũa như thế, để cho lão đích thân rèn luyện thì hứng
thú cũng rất lớn.
Bất quá nghĩ đến vấn đề một câu lúc trước của mình đưa tới, Thế Tử cảm
thấy chính mình về sau lúc nói chuyện, vẫn phải chú ý nhiều một chút mới
được, nhưng trong khoảng thời gian này, quá trình lão tiêu hóa chấn động trong
lòng lúc trước, cũng có dâng lên niềm tự ngạo.
"Sư tôn của tiểu tử này nhất định mỗi lần chỉ điểm đều vô cùng đau đầu,
nhưng đây là do cấp độ quyết định, ta không giống vậy, loại đệ tử thế này, cũng
chỉ có ta có thể dạy bảo tốt, sư tôn hắn không được."
Thế Tử nhìn qua Hứa Thanh, nhàn nhạt mở miệng truyền ra lời nói.
"Hứa Thanh, trước mắt ngươi lĩnh ngộ chỉ điểm của ta rất tốt, lựa chọn
không buông bỏ hay thỏa hiệp, điều này rất hay."
"Đời tu sĩ chúng ta chính là phải nghênh đón loại vượt khó mà lên này,
muốn chính là loại chưa từng có từ trước đến nay này, như thế mới có thể tu
hành ra một cỗ khí phách, hình thành một cỗ khí thế dám đối chiến thiên địa!"
"Như vậy hiện giờ, Nguyên Anh Kim Ô của ngươi đã có đòn sát thủ, tiếp
theo ngươi cần nghiên cứu tầng sâu Nguyên Anh Độc Cấm của ngươi một
chút!"
Thế Tử nói đến đây, trong mắt Hứa Thanh lộ ra kỳ mang, thật ra không cần
Thế Tử yêu cầu, sau khi nếm được ngon ngọt từ Nguyên Anh Kim Ô, trong
khoảng thời gian này Hứa Thanh cũng đang cân nhắc những Nguyên Anh khác
của chính mình.
Đáng tiếc, Nguyên Anh của hắn từng cái đều là tồn tại độc lập, đều là không
giống người thường, kinh nghiệm của Kim Ô khó có thể dùng trên Nguyên Anh
khác, đây cũng là chỗ Hứa Thanh suy tư.
Giờ phút này nghe lời thế tử nói, Hứa Thanh lập tức cung kính mở miệng.
"Kính xin tiền bối chỉ điểm!"
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra chờ mong, nhìn qua thế tử.
Nhìn ánh mắt Hứa Thanh, Thế Tử nở nụ cười.
"Hứa Thanh, ta có thể cảm nhận được, độc của ngươi là một loại lực lượng
Thần Linh."
Hứa Thanh gật đầu.
"Loại độc này kinh người, tiềm lực vô cùng lớn, nhưng không phải ứng với
thời đại ta tồn tại, hẳn là xuất hiện trong năm tháng ta đang bị phong ấn, cho
nên ta chưa từng thấy qua."
Ánh mắt Thế Tử thâm sâu, nhìn qua Hứa Thanh.
"Nhưng, ta đã thấy độc càng mạnh hơn so với Độc Cấm của ngươi, thậm chí
có thể nói, ta đã thấy qua độc mạnh nhất bên trong đại lục Vọng Cổ!"
"Có lẽ, ngươi cũng đã gặp qua."
Trong ngôn từ Thế Tử ẩn chứa thâm ý.
Hứa Thanh nghe đến đó thì thân thể chấn động, trong đầu hiện ra rất nhiều
suy nghĩ, nhưng vẫn còn có chút mơ hồ, tựu thật giống như đáp án ở ngay trước
mắt, nhưng lại bị sương mù che đậy, không bắt được.
Cảm nhận được suy nghĩ của Hứa Thanh, đáy lòng Thế Tử tự ngạo, nhàn
nhạt mở miệng.
"Hứa Thanh, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhìn ra ngoài bầu trời u ám, nhìn
nửa khuôn mặt Thần Linh giống như vĩnh hằng treo ở trên đó!"
Trong đầu Hứa Thanh lập tức nổ vang, bản năng ngẩng đầu, nhìn màn trời
xa xa.
Mặc dù màn trời của đại vực Tế Nguyệt đen nhánh, không giống ngoại vực
có thể thấy được rõ ràng, nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy đường nét nửa
khuôn mặt Thần Linh cực lớn bên trong màn trời u ám.
"Ngươi xem, nửa cái khuôn mặt kia, tại sao mỗi một lần nó mở mắt ra, nơi
ánh ánh mắt nhìn tới là chúng sinh sẽ kêu rên, mặt đất bị nhìn tới sẽ biến thành
cấm khu, bởi vì …ánh mắt đó có độc!"
"Như vậy, tại sao ngươi không đi bắt chước?"
"Vì sao Độc Cấm của ngươi chỉ đơn giản là tràn ra, còn phải phụ thuộc vào
gió, còn phải nhờ thủ đoạn, những thứ này đều là hành vi của người, không phải
là Thần Linh!"
"Lấy tư duy của con người, đi triển khai độc của Thần, tự nhiên không
được."
"Ngươi phải học theo Thần, dùng độc của ngươi để dung nhập vào bên
trong ánh mắt của ngươi, nếu như ngươi có thể làm được, dù chỉ là làm được
một tia, như vậy Độc Cấm của ngươi sẽ đồng cấp với Kim Ô, xuất hiện thăng
hoa nghiêng trời lệch đất!"
Hô hấp của Hứa Thanh dồn dập, lời nói của Thế Tử quá mức kinh người,
chẳng khác gì mở ra nhận thức của hắn, giờ phút này giống như lôi đình đảo
qua trong đầu của hắn, xé rách hết thảy tư duy vốn có.
"Đúng vậy, khi nửa khuôn mặt Thần Linh mở mắt, tất cả những chỗ nhìn tới
đều nồng đậm dị chất, độc này của ta..... Từ bản chất mà nói, là tương tự!"
"Nếu ta cũng có thể....."
Tim Hứa Thanh đập rộn lên, chỉ cảm thấy suy nghĩ trong thời khắc này
không ngừng mở rộng ra, sau một lúc lâu hắn nhìn về phía Thế Tử, trong mắt lộ
ra kính ngưỡng vô cùng mãnh liệt.
Bố cục của đối phương, tâm tính đối đãi sự vật của đối phương, quyết định
nhận thức của đối phương.
Đây là thứ Hứa Thanh lúc trước không cách nào có được, dù hắn đã được
Thất gia tăng lên, cũng vẫn không có đạt tới trình độ cao như thế này.
"Đa tạ tiền bối!"
Hứa Thanh thay đổi sắc mặt, xoay người cúi đầu.
Nhìn qua biểu cảm của Hứa Thanh, cảm thụ nỗi lòng của Hứa Thanh, Thế
Tử nở nụ cười, trong lòng lại xuất hiện ngạo nghễ, thầm nghĩ sư tôn của tiểu tử
này cũng là như vậy chứ gì, muốn giáo dục ngọc thô chưa được mài dũa bực
này, đích xác là chỉ có mình mới có thể.
"Như vậy, tiếp theo ngươi cứ cảm ngộ tại chỗ này đi, nơi đây coi như thích
hợp, nếu ngươi cảm ngộ ba ngày mà vẫn chưa được, trở lại tìm ta."
Thế Tử nói xong, bố trí cấm chế duy trì hiệu lực trong ba ngày ở nơi này,
sau đó chắp tay ra sau lưng, thản nhiên tự đắc rời đi.
Hứa Thanh đứng tại chỗ trầm mặc hồi lâu, khoanh chân ngồi xuống sau đó
nhắm mắt suy tư.
"Làm thế nào, khiến cho ánh mắt ẩn chứa lực lượng Độc Cấm....."
Hứa Thanh thì thào, lực lượng Độc Cấm trong cơ thể ầm ầm bộc phát, tràn
vào hai mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.