Quang Âm Chi Ngoại
Sau khi tiến vào đại mạc, đám người Tứ Điện chủ chính mắt trông thấy cảnh
này đều không khỏi rung động tâm can, ai nấy đều hít sâu một hơi, họ biết rõ
trong Hồng Nguyệt Thần Điện truy kích mình có cường giả Quy Hư tầng thứ tư
giống với Tứ Điện chủ.
Mà Thần sử có tu vi như vậy sau khi chịu ảnh hưởng của thủy triều dâng lên
nhờ Hồng Nguyệt tinh thần, chiến lực bản thân cũng sẽ càng thêm phần khủng
bố, phối hợp với những kẻ khác có thể phô bày uy lực chuẩn Uẩn Thần.
Gương mặt khổng lồ vừa rồi cũng là như thế.
Nhưng trước mắt họ, gương mặt đó chẳng khác nào tấm giấy mỏng, yếu đến
nỗi không chịu nổi một đòn.
Nhưng Hồng Nguyệt Thần Điện vốn là ý chí tối cao ở Tế Nguyệt đại vực,
thế nên sẽ không chỉ có chút thủ đoạn như thế, lúc này quang mang màu máu lại
sáng lên, phủ lên các Thần điện trên khí quan, huyết quang lần thứ hai bùng nổ.
Sau đó từng luồng huyết ảnh từ bên trong bay ra, thừa dịp thẻ ngọc trên tay
Hứa Thanh vỡ vụn, đúng lúc đòn đánh của Thế tử tiêu tán, huyết quang nhân cơ
hội vọt tới chỗ gió lốc bao quanh đại mạc.
Số lượng lên tới hơn một nghìn, tu sĩ trong đó rất đặc biệt, không hề có thân
thể thật, giống như là huyết hồn, chúng xuyên qua hư vô, trực tiếp tiến vào đại
mạc.
Nháy mắt khi vào trong, từng kẻ đều tự triển khai thần thuật, tản ra sức
mạnh Xích Mẫu, như thể muốn làm cho biên giới đại mạc cũng bị ô nhiễm, để
thần uy của Xích Mẫu có thể xâm nhập nơi này.
Tứ Điện chủ thấy vậy lập tức hạ lệnh, phi chu bay vào đại mạc vội vàng đổi
hướng, các tu sĩ bên trong lao ra, một phần tiếp ứng các đạo hữu khác, một phần
bắt đầu ngăn cản huyết ảnh.
Mặc Quy lão tổ cũng nhanh chóng hạ lệnh, các tu sĩ đại mạc đóng quân tại
đây cũng tới tấp ra tay, trong có cả tộc Thủ Phong, họ triển khai thần thông của
tộc mình, khiến gió lốc trở lên mạnh hơn nữa.
Thấy thế mắt Hứa Thanh lạnh băng, nhẹ nhàng mở miệng.
“Cơ hội lập công chuộc tội tới rồi.”
Hắn vừa nói vừa bấm tay niệm pháp quyết về phía đám gà con, cả đám lập
tức phát ra tiếng rít sắc nhọn, thân thể lan ra dao động tu vi, hình thể cũng trở
lên to lớn hơn hẳn.
Giống với con gà lớn dưới chân Hứa Thanh, đám gà con trong chớp mắt đều
đã trở thành gà lớn.
Cả đám vẻ mặt dữ tợn, trong mắt lóe lên ý định liều mạnh, ào ào xông ra
ngoài, vì lập công, vì để mình không bị ăn thịt, hoặc phải nói là vì để trông
mình cố gắng hơn những con gà khác nên chúng không thể không điên cuồng.
Chớp mắt, đàn gà bay lên không, lao tới gần đám huyết ảnh, một trận hỗn
chiến lập tức được phát động.
Nhất thời tiếng ầm vang chấn động, dư âm không ngừng vang vọng, nổ tung
khắp chốn, đồng thời gió lốc cũng càng thêm mãnh liệt so với lúc trước.
Dù huyết ảnh của Hồng Nguyệt Thần Điện càng lúc càng tiến vào nhiều
hơn, vả lại huyết quang đang chậm rãi xâm nhập vào cơn gió bao quanh đại
mạc, nhưng sự phản kháng của phe nghĩa quân cũng không kém phần mạnh mẽ.
Trong đó nổi bật nhất chính là đám gà lớn kia.
Cả đám đều to cỡ mười mấy trượng, khí thế liều mạng như không muốn
sống khiến chiến lực của chúng cũng tăng vọt, trở lên vô cùng hung tàn.
Nơi chúng đi qua huyết ảnh tựa như sâu bọ, bị chúng điên cuồng cắn nuốt.
Mà động tác cắn nuốt cũng rất thành thạo như thể đã trở thành bản năng của
chúng, có điều thương vong là điều khó tránh khỏi, nhưng cũng vì thế mà một
cảnh tượng hết sức kỳ dị lại xuất hiện.
Thân thể đám gà lớn này sau khi bị thương tới một mức nhất định sẽ phát ra
ánh sáng trắng, chớp mắt sau đó lại khôi phục như cũ.
Đây là sức mạnh quyền hành của Ngũ nãi nãi.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, nếu như nói Hồng Nguyệt tu sĩ tín ngưỡng
Xích Mẫu nên được chúc phúc, nhờ đó đạt được thần uy của Xích Mẫu, vậy
đám gà con này trong bất tri bất giác đã bắt đầu tín ngưỡng Ngũ nãi nãi, vì thế
cũng có được một phần năng lực của Ngũ nãi nãi.
Chỉ là năng lực này cũng không phải tuyệt đối, tử vong vẫn sẽ xuất hiện như
cũ.
Nhưng có lẽ lời Tứ Điện chủ từng nói rất chính xác, cũng có thể vì kiêng dè
Uẩn Thần thế nên phe Hồng Nguyệt Thần Điện bên ngoài đại mạc cũng không
dốc toàn lực ứng phó với họ.
Sau khi thả ra vô số huyết ảnh, hơn nữa lại thấy huyết ảnh lần lượt sụp đổ
thì chúng đã lựa chọn rút lui.
Khi huyết quang đi xa, cuối cùng nhờ có mọi người phối hợp và vách ngăn
bão cát phát huy tác dụng nên lần tiếp ứng này coi như đã kết thúc tốt đẹp.
Quân phản kháng dưới trướng Tứ Điện chủ tìm được đường sống trong chỗ
chết, ai nấy đều cảm khái, có may mắn cũng có bùi ngùi, họ cũng đồng loạt
nhìn về phía các tu sĩ đại mạc.
Trọng điểm là nhìn về phía đám gà lớn có sức chiến đấu vô cùng dũng
mãnh, cực kỳ hung tàn kia.
Thế nên Hứa Thanh đứng trên mình con gà lớn nhất trông rất nổi bật, càng
khiến mọi người chú ý nhiều hơn.
Thực ra phe Hồng Nguyệt Thần Điện cũng đã để ý tới hắn, dù sao thì Hứa
Thanh cũng là người triển khai thẻ ngọc Uẩn Thần, có điều sau khi rời khỏi đài
Trảm Thần, vì không muốn quá nổi bật nên Hứa Thanh lại lần nữa ngụy trang
dưới sự trợ giúp của đám người Thế tử.
Dù sao chuyện hắn làm ở đài Trảm Thần đúng là quá lớn.
Thế nên lúc này trong mắt các tu sĩ Hồng Nguyệt, Hứa Thanh dù trông cũng
tuấn lãng đấy nhưng lại không có gì giống với người đã từng lay động tinh thần
chúng sinh dạo trước cả.
Quân phản kháng dưới trướng Tứ Điện chủ của Nghịch Nguyệt Điện cũng
thấy như vậy.
Sắc mặt Hứa Thanh vẫn như thường, hắn vỗ gà lớn dưới chân, ra hiệu cho
nó đi về phía đám người Tứ Điện chủ.
Lúc này Tứ Điện chủ nheo mắt nhìn Hứa Thanh từ đằng xa tới, hỏi Mặc
Quy lão tổ đã tới bên cạnh một câu.
“Mặc Quy đạo hữu, người thanh niên này là ai?”
Khi Tứ Điện chủ lên tiếng thì Thánh Lạc đại sư bên cạnh cũng đảo mắt nhìn
qua.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.