Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1607: Cửu Dương che trời (3)



“Tiểu Viên Tử, Trung Viên Tử, Đại Viên Tử, Tiểu Phương Tử, Đại Phương

Tử, tất cả Viên Tử, Phương Tử, nghe hiệu lệnh của ta, xuất hiện đi!”

Âm thanh Đội trưởng vừa vang ra, bầu trời chấn động. Từng mặt trời nhân

tạo, đột nhiên giáng lâm trên mây mù. Tất cả có năm mặt trời, có lớn có nhỏ,

mỗi một mặt trời đều không giống nhau.

Bên trong còn bao gồm hai mặt trời Hứa Thanh nhìn thấy bên bờ ngày đó.

Càng có ba dải cầu vồng thật dài xuất hiện từ chân trời đằng xa, thình lình

có ba mặt trời nhân tạo hưởng ứng sự triệu hoán của Đội trưởng, xuyên qua mà

tới từ những tộc đàn khác.

Tám mặt trời xuất hiện trên không trung, cùng nhau lấp lánh, đồng thời

thiêu đốt.

Lập tức phong vân biến sắc, toàn bộ thiên địa vào thời khắc này, bỗng nhiên

sáng tỏ.

“Việc đầu tiên ta làm khi đến Tế Nguyệt đại vực chính là sưu tập mặt trời.

Hết thảy, đều là vì hôm nay!”

Đội trưởng hét lớn một tiếng, vẻ mặt ngạo nghễ.

“Tiểu sư đệ, cho ta mượn mặt trời trên thắt lưng ngươi một chút!”

Bóng dáng Hứa Thanh, giờ phút này đi ra Nghịch Nguyệt Điện. Hắn nhìn

tám mặt trời trên không trung, không chần chờ chút nào, trực tiếp gỡ xuống quả

cầu sắt trên thắt lưng, ném lên bầu trời.

Theo quả cầu sắt được gỡ xuống, khí tức của Hứa Thanh ầm vang, bùng nổ.

Loại cảm giác nhẹ nhõm lộ ra khắp toàn thân từ trong ra ngoài kia, khiến trong

mắt hắn lộ ra mãnh liệt ánh sáng.

Mà sau khi quả cầu sắt này lên không, trực tiếp cùng vây thành vòng tròn

với tám mặt trời giữa không trung, nháy mắt thiêu đốt. Ánh sáng vào thời khắc

này càng sáng tỏ hơn trước đó.

Đội trưởng lộ ra vẻ đắc ý trong mắt, đưa tay, vung lên lần nữa, một sợi tóc

bay ra, thẳng đến bầu trời.

Sợi tóc này chính là tóc của thượng Thần, giữa không trung nó càng lúc

càng lớn, cuối cùng xuyên thấu chín mặt trời, móc nối lại với nhau, hình thành

một cái vòng Cửu Dương.

Vòng tròn này kinh khủng, trên che ánh đỏ khắp bầu trời, dưới chôn Hồng

Nguyệt đỏ thẫm.

Nháy mắt, bùng nổ!

Vô số năm qua, Tế Nguyệt đại vực có một số tộc đàn, tông môn đã từng

mạnh mẽ nhất thời chế tạo ra mặt trời nhân tạo, hết thảy có tám!

Tăng thêm mặt trời cổ xưa nhất kia, cửu dương này có thể nói là ánh hào

quang rực rỡ.

Từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể đồng thời khôi phục, đồng thời hiện ra

chín mặt trời này, bọn chúng lần lượt dâng lên vào thời đại khác nhau, lại bởi vì

nguyên nhân riêng của mỗi mặt trời mà từng vẫn lạc.

Nhưng hôm nay, thái dương cổ kim cùng nhau nở rộ.

Bất kỳ một mặt trời nào cũng phóng ra ánh sáng chói mắt, sau khi hội tụ về

một, thiên địa sáng rõ.

Uy của chúng vốn đã kinh người, dưới ánh sáng này khuếch tán, bầu trời đỏ

bị che đậy, mặt đất trận bị rung chuyển. Thứ càng làm cho uy lực của nó biến

đổi về chất là sợi tóc móc nối chúng nó với nhau.

Sợi tóc của Nguyệt Viêm thượng Thần ẩn chứa lực lượng Thần linh nồng

đậm. Dưới tác dụng của nó, Cửu Dương được gia trì mãnh liệt, biến thành thần

dương.

Phóng ra ánh sáng, hóa thành thần quang, hình thành lửa, biến thành thần

viêm.

Biển ánh sáng gợn sóng, viêm hỏa bốc lên. Thoáng chốc, màu đỏ của bầu

trời bởi vì Hồng Nguyệt tinh thần đến mà tạo thành, lập tức bị trung hoà, chậm

rãi trong tiêu tán khu vực này.

Từ xa nhìn lại, bầu trời toàn bộ Tế Nguyệt đại vực tuy vẫn màu đỏ, nhưng ở

đây lại xuất hiện một khu vực trống trải, như một lỗ thủng trên màn sân khấu

màu đỏ!

Nhìn thấy mà giật mình.

Mà mặt đất hồ nước màu đỏ ngòm, cũng không còn là màu đỏ trong biển

ánh sáng thay đổi màu sắc này nữa, mà trở nên vẩn đục.

Có thể thấy được vô số hài cốt chập trùng ở bên trong, phảng phất đây mới

là hình dáng chân chính của mảnh hồ nước này.

Về hòn đảo ở trung tâm hồ nước, Thần trận màu đỏ đậm còn đang kiên trì,

nhưng theo Đội trưởng ngạo nghễ ngẩng đầu, vung tay lên.

Ngay lập tức, vòng tròn Cửu Dương giữa không trung xoay tròn, hung hăng

đè ép về Thần trận đỏ thẫm trên hòn đảo.

Khí thế như hồng, trời sụp đất nứt, hồ nước nổ tung, hòn đảo nổ vang ầm

ầm.

Còn có âm thanh ken két truyền khắp tứ phương.

Trận pháp của tổng bộ Hồng Nguyệt, rõ ràng xuất hiện dấu hiệu sụp đổ,

chẳng những trở nên mỏng manh hơn, càng có từng khe hở bất quy tắc bỗng nứt

ra.

Đúng lúc này, mắt Thế tử lộ ra tinh mang, giữa lúc bấm niệm pháp quyết,

đinh Chủ tể dâng lên khí thế như dời núi lấp biển, thế như chẻ tre, phóng tới

Thần trận một lần nữa.

Cạch một tiếng, Thần trận vỡ vụn một khối!

Công chúa Minh Mai, Ngũ công chúa và lão Bát, cũng đều lần lượt xuất thủ

vào thời khắc này, âm thanh ken két tiếp tục vang lên, Thần trận lần nữa vỡ vụn.

Mắt lão Cửu lóe lên tia sắc lạnh, hắn đưa tay nắm vào trong hư không một

phát, hư không sụp đổ liên miên, nhanh chóng hội tụ trước mặt hắn, tạo thành

một thanh đại kiếm, hung hăng đâm một nhát về Thần trận màu đỏ thẫm.

Thần trận của tổng bộ Hồng Nguyệt, vốn đã nguy cơ trùng trùng dưới vòng

tròn Cửu Dương, lại không ngừng vỡ vụn bởi đám người Thế tử xuất thủ, bây

giờ lại tiếp nhận một kiếm này của lão Cửu, đã đạt tới cực hạn.

Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.

Thần trận đỏ thẫm, chia năm xẻ bảy, bỗng nhiên sụp đổ, lộ ra một đám lớn

tu sĩ Hồng Nguyệt với sắc mặt nghiêm nghị ở trong đó.

Trong bọn họ, không ít người thay đổi sắc mặt, nội tâm nổi sóng, thực tế là

Thần trận sụp đổ quá nhanh, điều này khiến quá nhiều tu sĩ Hồng Nguyệt giật

mình.

“Ngoài ý muốn không, ngoài ý muốn không, ha ha.” Đội trưởng tận mắt

thấy một cảnh này, đắc ý cười ha hả.

“Đây cũng không phải là lần đầu tiên lão tử đối mặt với Thần trận của các

ngươi, năm đó ta đã chui vào, khi đó lão tử vẫn suy nghĩ làm thế nào khiến trận

này sụp đổ.”

“Cho nên lần này, lão tử ta đã chuẩn bị cực kì đầy đủ!”

Khi tiếng cười của Đội trưởng truyền ra, bọn người Thế tử không để ý tới

một chút nào, mà dũng mãnh xông ra, bay thẳng đến hòn đảo. Lão Cửu đi theo

phía sau, công chúa Minh Mai ở bên cạnh, Ngũ nãi nãi và lão Bát cũng phi

nhanh như vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.