Quang Âm Chi Ngoại
Càng ngày càng nhiều, trong chớp mắt đã nhấc lên sóng lớn, hình thành biển
máu giống con trai thứ tư Chủ tể, càn quét hư vô, hung hăng đánh tới biển máu
của con trai thứ tư Chủ tể.
Âm thanh ầm ầm, đinh tai nhức óc.
Từ xa nhìn lại, hai mảnh biển máu đồng nguyên giữa thiên địa va chạm vào
nhau, sóng lớn nổ ầm ầm. Hai người đối kháng quyền hành, đối kháng nguyền
rủa lẫn nhau, càng xuất hiện ý giao hòa.
Mà trên biển máu, Hứa Thanh mặc một bộ trường bào màu xanh, sừng sững
như buồm.
Phía trước hắn cách đó không xa, con trai thứ tư Chủ tể dù cũng sừng sững
trên biển máu, nhưng sắc mặt hắn cấp tốc biến ảo, trong mắt lộ ra âm trầm.
Lực lượng quyền hành Hồng Nguyệt của hắn không cách nào tiếp tục bày
ra.
Nhưng sát ý của nó không hề giảm bớt, giờ phút này hắn nâng tay phải lên,
chỉ về hướng bầu trời.
“Trời làm đao!”
Hắn vừa nói ra lời này, bầu trời chấn động, xuất hiện vô số vết nứt, có một
mảng lớn rơi xuống, hình thành trường đao.
Khí thế kinh người.
“Đất làm đài!”
Mặt đất rung động, bùn đất từ bát phương chập trùng, chồng chất mà đến,
hình thành một tòa trảm đài to lớn.
Bàng bạc vô tận.
“Nhật nguyệt kết nối!”
Nhật nguyệt tinh thần, huyễn hóa giữa thiên địa, liên tiếp Thiên Đao và trảm
đài, khiến cho một phương giới này, xuất hiện… Trảm Thần đài!
Thần thông này là của Chủ tể Lý Tự Hóa, hiển nhiên người học được nó
không chỉ là lão Cửu, còn có vị con trai thứ tư Chủ tể này. Chẳng biết lúc nào,
hắn lại nắm giữ được Thần thông này.
Giờ phút này toàn thân hắn sát khí kinh người, trong tiếng gầm nhẹ, Trảm
Thần đao, bỗng nhiên rơi xuống.
Hứa Thanh ngẩng đầu ngóng nhìn Trảm Thần đao, vẻ mặt càng thêm kỳ dị,
đồng thời một cái bình Quang Âm, xuất hiện trước mặt hắn.
Bình này mở ra, phóng thích thời gian.
Quỷ Đế sơn nháy mắt giáng lâm hóa trảm đài, khí vận Đinh 132 thành rãnh
đao!
Thương Long Thiên đạo gầm thét, hóa thành thân đao trên trời, Thần trớ
Độc Cấm hội tụ làm lưỡi đao, Triêu Hà quang lấp lánh hình bóng đao!
Kim Ô bay múa làm liên kết, Tử Nguyệt làm ấn, mệnh đăng Nhật Quỹ thúc
đẩy, Trảm Thần đài của Hứa Thanh cũng hiện lên giữa thiên địa.
Hai Trảm Thần đài to lớn, vào thời khắc này, chém vào nhau.
Ầm!
Lực chém xoay chuyển trời đất, những nơi đi qua trời sụp đất nứt!
Càng có âm thanh ken két chói tai phát ra, đao Trảm Thần đài của con trai
thứ tư Chủ tể, lại trực tiếp vỡ vụn trong chớp mắt này, hóa thành hai nửa cuốn
ngược ra sau, sụp đổ giữa thiên địa.
Về Trảm Thần đài của Hứa Thanh, nó cũng rung động mãnh liệt, cấp tốc
tiêu tán, nhưng cuối cùng vẫn giữ được hoàn chỉnh. Thân thể Hứa Thanh lui ra
sau mấy bước, sắc mặt dâng lên đỏ ửng, khóe miệng tràn ra máu tươi, nhưng rất
nhanh đã khôi phục lại.
So thần thông của hai người, Hứa Thanh thắng!
Sắc mặt con trai thứ tư Chủ tể trắng bệch, há miệng phun ra máu tươi, nhìn
chòng chọc vào Hứa Thanh, trong lòng dậy lên sóng lớn.
“Thứ ta biết, hắn đều biết…”
Trong lòng của hắn, giờ phút này dâng lên suy nghĩ giống như Hứa Thanh
vừa rồi.
“Như vậy, bí tàng thì sao!”
Mắt con trai thứ tư Chủ tể lại dâng lên chiến ý, giữa lúc bấm niệm pháp
quyết, sau lưng hắn ầm ầm, một tòa bí tàng to lớn, trực tiếp hàng lâm xuống, rơi
vào trên biển máu.
Trong bí tàng của hắn lại cũng có cảm giác thế giới, nhưng không có trời,
mà là mặt đất Cửu U.
Mặt đất giống như đã từng bị máu tươi ngâm, cho nên bùn đất đỏ đậm một
màu, màu sắc càng ở vị trí trung tâm lại càng tươi đẹp, càng ra phía ngoài càng
nhạt dần, mà bên ngoài thì tràn ngập lửa màu trắng, đang cháy hừng hực.
Đếm không hết bóng dáng bị chôn vùi trong mặt đất huyết sắc cùng đặt
mình vào trong biển lửa màu trắng, phát ra tiếng kêu rên đau đớn thê lương.
Những âm thanh kêu rên này dường như đang lấy lòng tồn tại nào đó.
Toàn bộ bí tàng lộ ra vẻ âm trầm như thể địa ngục, giờ phút này sau khi xuất
hiện, nó bao phủ về phía Hứa Thanh, muốn trấn áp hắn.
Mắt thấy bí tàng như địa ngục này tới gần, Hứa Thanh mặt không biểu cảm,
tay phải nâng lên vung mạnh. Tiếng ầm ầm bên ngoài thân thể điếc tai nhức óc,
rồi bí tàng của hắn cũng hiển lộ ra.
Trong đó Kim Ô làm mặt trời, Tử Nguyệt làm mặt trăng.
Độc Cấm hóa bầu trời mây mù, Quỷ Đế sơn thành mặt đất, thời gian như
nước, thiên đạo hóa quy tắc.
Triêu Hà hóa vạn vật, Đinh 132 diễn chúng sinh, Nhật Quỹ thời gian lưu
động, nhật nguyệt giao thoa, phong vân thay đổi.
Trong chớp mắt xuất hiện, lập tức trùng điệp với bí tàng của con trai thứ tư
Chủ tể, giữa hai bên triển khai chiến tranh quy tắc và pháp tắc, thay thế tương
hỗ.
Hai tòa bí tàng trùng điệp, chấn động kịch liệt, đều tự tạo ra ảnh hưởng.
Trong đó nhật nguyệt tinh thần huyễn hóa, mưa gió sấm sét chuyển đổi,
càng có tiếng gầm thiên đạo hai bên không ngừng mà phát ra.
Loại trận chiến bí tàng trùng điệp này cực kì hung hiểm, một khi thất bại
chính là sinh tử, mà giờ khắc này cũng là thời khắc sống còn của trận chiến giữa
hai người bọn họ.
Nhưng nội tình những năm này của Hứa Thanh, cuối cùng đã chiếm ưu thế,
dần dần bầu trời bí tàng của hắn thay thế bầu trời của con trai thứ tư Chủ tể.
Mà huyết thổ của con trai thứ tư Chủ tể, cũng ý đồ bao phủ mặt đất trong bí
tàng của Hứa Thanh.
Nhưng vẫn chậm một chút.
Dưới quy tắc va chạm, bí tàng của con trai thứ tư Chủ tể xuất hiện dấu hiệu
đổ sụp, thiên đạo trong đó gầm lên, tiếng gầm đó ẩn chứa không cam lòng. Bị
ảnh hưởng, địa ngục của nó xuất hiện ánh sáng nhật nguyệt của Hứa Thanh.
Những nơi ánh sáng đi qua, hết thảy đều bị đồng hóa, bị cắn nuốt…
Mặt đất bí tàng của con trai thứ tư Chủ tể lập tức sụp đổ.
Nhưng cũng chính tại thời khắc dung hợp cắn nuốt lẫn nhau này, Hứa Thanh
chân chính thấy rõ hình dáng mặt đất bí tàng của con trai thứ tư Chủ tể trong
nhận thức của mình!
Mặt đất bí tàng này không tầm thường.
Vùng đỏ đậm ở trung tâm giống như đồng tử, lửa màu trắng thay đổi dần
xung quanh giống như tròng trắng mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.