Quang Âm Chi Ngoại
Ngay sau đó, một xúc tu huyết sắc cực lớn hiện ra trong bức tranh trừu
tượng trên bầu trời, xông thẳng xuống đại địa, đâm vào bên trong.
Xúc tu này mọc đầy lông vũ, còn có máu tươi chảy xuôi, nhìn thấy mà giật
mình, đồng thời cũng tản ra uy danh Thần Linh.
Sau đó, xúc tu thứ hai xuất hiện, sau đó nữa là xúc tu thứ ba thứ tư, chớp
mắt, hàng trăm xúc tu đâm vào đại địa, lúc này huyết sắc của mảng thế giới này
mạnh đến cùng cực.
Một lực lượng hồi phục cũng bộc phát từ trong bức tranh vào giây phút này,
đồng thời... cũng bộc phát ra trong tinh thần Hồng Nguyệt.
Tinh thần Hồng Nguyệt rung động kịch liệt, đại địa của tinh thần nứt ra
thành từng khe hở, hồng mang lấp lánh, đồng thời cũng có từng xúc tu mọc đầy
lông vũ huyết sắc vươn ra từ những vết nứt này!
Vết nứt nhiều lên, xúc tu cũng ngày càng tăng.
Cuối cùng, từ xa nhìn lại, toàn bộ tinh thần Hồng Nguyệt cứ như trở thành
một chụm lông.
Những xúc tu giống như bộ lông không ngừng đong đưa, quỷ dị, khiến cho
lòng người run sợ.
Dường như có tồn tại nào đó khủng bố hơn đang hồi sinh bên trong tinh
thần Hồng Nguyệt này, khí tức tản ra truyền khắp tinh thần, truyền khắp Tế
Nguyệt đại vực.
Đây rõ ràng là... khí tức của Xích Mẫu!
Giao chiến với Lý Tự Hóa là Xích Mẫu, tồn tại trong tinh thần Hồng Nguyệt
cũng là Xích Mẫu.
Lúc này, run rẩy cùng với lượng lớn khe nứt xuất hiện trong tinh thần Hồng
Nguyệt, tinh thần này đã xuất hiện thay đổi khiếp người, nơi khí tức lướt qua,
bùn trên mặt đất đã hóa thành huyết nhục.
Chẳng bao lâu, tinh thần này... hoàn toàn hóa thành một quả cầu huyết nhục,
lại như đầu lâu.
Phía trên mọc ra ngũ quan, chính xác là dáng vẻ của Xích Mẫu, nhưng vị trí
của hai mắt là trống rỗng, không có đồng tử.
Mà vị trí của ấn đường là Nguyệt cung, trong Nguyệt cung trước mắt, bức
tranh trừu tượng trên màn trời sụp đổ trên diện rộng, giống hệt đầu lâu huyết
nhục, chìm xuống từ bức tranh.
Bốn phía nàng là Nguyệt Viêm thượng thần và Tinh Viêm thượng thần, vẻ
mặt bọn họ đều mang theo ngưng trọng, trong đó Nguyệt Viêm thượng thần
bước một bước đã đến chỗ của đội trưởng, cơ thể dồi dào tản ra uy áp khủng bố,
thần niệm vang vọng.
“Cảnh tượng triệu hoán phụ thần trước đó của các ngươi có thể tái hiện
không?”
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt nàng dừng lại ở chỗ Hứa Thanh, giơ tay lên
nắm lấy.
Trong chớp mắt, nắm bùn màu hồng xuất hiện ở phía trước Nguyệt Viêm
thượng thần, ngăn cản nàng ra tay.
Sau đó, bóng dáng của Tinh Viêm thượng thần huyễn hóa ở phía trước Hứa
Thanh, trên khuôn mặt tuyệt mỹ mang theo ý cười, nhưng trong mắt lại lạnh
lùng nhìn Nguyệt Viêm.
“Tỷ tỷ, hắn là của ta.”
Trong mắt Nguyệt Viêm thượng thần cũng phiếm lạnh, đối diện với Tinh
Viêm.
“Hiện giờ Xích Mẫu đã đến điểm giới hạn của Thượng Thần, thần hỏa tràn
đầy, thiếu nửa bước là có thể dâng lên thần đài của bản thân, nếu hôm nay
không có thủ đoạn khác, thì trận chiến này không còn ý nghĩa gì nữa.”
Đội trưởng vừa mới tạo thành cái đầu, nhìn cảnh tượng này thì nheo hai mắt
lại, chớp động điên cuồng, nhìn về phía Hứa Thanh.
“Tiểu sư đệ, nhớ quận Phong Hải không?”
Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn về phía đứa trẻ khổng lồ Thiên Đạo biến mất,
bỗng nhiên mở miệng.
“Đại sư huynh, quận Phong Hải mà ngươi nói là quận Phong Hải của Tử
Thanh thượng quốc đúng không.”
“Không sai, quận thủ của quận Phong Hải Tử Thanh thượng quốc là Bạch
Tiêu Trác.” Mắt của đội trưởng có vẻ điên cuồng nồng đậm.
Hứa Thanh quay đầu, nhìn lấy đội trưởng.
“Năm đó, Bạch Tiêu Trác dùng phương pháp hiến tế để Tàn Diện mở
mắt…”
Đội trưởng nghe vậy thì bật cười, nhìn Hứa Thanh, nhẹ giọng mở miệng.
“Tiểu sư đệ, ngươi có trách lần này đại sư huynh kéo ngươi đến Tế Nguyệt
đại vực không, dù sao thì từ hiện tại cho thấy, khả năng chúng ta thất bại rất lớn,
tuy ta chuẩn bị rất nhiều nhưng dường như vẫn không đủ.”
Hứa Thanh lắc đầu.
“Đại sư huynh, ngươi dẫn ta đi làm việc lớn, đâu có lần nào là không có
chuyện ngoài ý muốn?”
Nếu không có ngoài ý muốn thì không phải là đội trưởng nữa rồi, từ lúc đầu
tiên Hứa Thanh và đội trưởng làm việc lớn, Hứa Thanh đã biết đội trưởng điên
cuồng, mỗi một lần làm chuyện lớn đều sẽ liều mạng.
Đội trưởng nghe thấy lời nói của Hứa Thanh thì cười ha ha, điên cuồng
trong mắt càng nồng đậm.
“Nhưng lần này sẽ không có chuyện ngoài ý muốn nữa!”
“Tiểu sư đệ, chẳng phải trước đây người có hỏi ta, có phải là cố ý áp chế tu
vi không đột phá, vì để tiến vào thời kỳ Nguyên Anh của Thần tử sao?”
“Không sai, kế hoạch của ta chính là tiến vào tọa độ thời gian của Nguyên
Anh Thần tử, lúc đó người đi cùng còn có Lý Tự Hóa Thần Linh, làm một món
giao dịch!”
“Mà sau đó, lúc bọn ta bước lên Hồng Nguyệt, ta đã sắp xếp cho Tứ điện
chủ bọn họ một kế hoạch điên cuồng.”
Cùng lúc này, tiếng nổ vang trên bầu trời lần nữa vang lên, bóng dáng của
Cổ Linh Hoàng cũng lùi lại, phía sau xuất hiện hắc động, dường như muốn rời
đi.
Chỉ có Lý Tự Hóa, hắn không lùi lại mà lặng lẽ nhìn đầu của Xích Mẫu ở
trước mắt, trên người hắn dâng lên khí tức hủy diệt, còn có ngọn lửa thêu đốt
bộc phát ầm ầm.
Hắn đang thêu đốt tu vi và mọi thứ của mình, rồi cất bước đi về phía Xích
Mẫu.
“Lý Tự Hóa, ngươi lựa chọn Hậu Thổ, từ bỏ con đường Thần Linh, trở
thành tu sĩ, vậy thì ngươi sẽ có nhược điểm, có kẽ hở, ngươi… đã già rồi.”
“Năm đó ngươi không ngăn cản được ta, thì hôm nay ngươi cũng không
cách nào ngăn cản ta!”
Đầu lâu huyết nhục của Xích Mẫu mạnh mẽ nứt ra từ trung gian, truyền ra
tiếng vù vù như âm thanh của chúng sinh, cơ thể nhoáng một cái, trong nháy
mắt xếp chồng lên nhau, bắt đầu cắn nuốt về phía Lý Tự Hóa.
Biểu cảm của Lý Tự Hóa như thường, không có bất kỳ thay đổi nào, hỏa
diễm toàn thân lượn lờ, như một người sống, mặc cho Xích Mẫu cắn nuốt, chỉ
có hai mắt lộ ra một tia ấm áp.
“Năm đó, lúc ta rời khỏi Hoàng Thiên, Thần tổ đã nói cho ta, ngươi thích
hợp đốt cháy thần hỏa hơn ta.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.