Quang Âm Chi Ngoại

Chương 1746: Có vay thì có trả



Vòng trong của tinh cầu Cổ Hoàng, bên ngoài đô thành Nhân tộc, ở điểm

cuối của con đường lớn bạch ngọc, Lý Vân Sơn cùng với ba vạn người chấp

kiếm không vào thành.

Mặc dù đối với Hoàng Đô, chút nhân số này của bọn họ là không đáng kể,

nhưng không thể tránh khỏi sẽ có hiềm nghi quá giới hạn.

Lý Vân Sơn rất rõ điểm này, cho nên sau khi hộ tống Hứa Thanh đến điểm

cuối của con đường lớn bạch ngọc, hắn dẫn theo người chấp kiếm đóng trại ở

bên cạnh, chỉ sắp xếp Khổng Tường Long dẫn theo một trăm người chấp kiếm

đi theo phía sau Hứa Thanh cùng An Hải công chúa, tiến vào đô thành.

Bởi vì dao động trước đó của trận pháp, cho nên đám người vốn nhộn nhịp

trong đô thành, hiện giờ trống rỗng đi nhiều.

Mặc dù đã giải quyết nguy cơ của trận pháp, nhưng nhất thời nhóm người

vẫn giảm đi so với trước đó đôi chút.

Dù là như vậy, phóng mắt nhìn lại, vẫn náo nhiệt hơn cả quận Phong Hải,

hơn nữa mức độ náo nhiệt này càng ngày càng mãnh liệt theo thời gian trôi.

Giờ phút này, An Hải công chúa vừa dẫn đoàn người Hứa Thanh vào trong

đô thành, vừa mở miệng nói.

“Hứa Thanh, trong Hoàng Đô tộc ta ngoại trừ Thượng Huyền ngũ cung

cùng Hạ Huyền ngũ cung ra, còn có cách khác cần phải cẩn thận đối mặt.”

“Ví dụ như ba mươi ba phủ Thiên Vương... hiện tại có ba mươi hai rồi.”

Công chúa An Hải dừng lại đôi chút.

“Ngoài ra còn có trọng thần trong triều, ví dụ như Tể tướng Thượng thư

Thái Úy, một trăm lẻ tám Thiên Hậu cùng với phủ Hoàng tử.”

“Tất cả các Hoàng tử đều có tư cách mở phủ, nhưng chỉ giới hạn ở trong đô

thành.”

“Sau đó là thập đại tông môn siêu cấp của Nhân tộc ta, những tông môn này

có nội tình thâm hậu, thậm chí có một ít có thể ngược dòng đến thời đại Cổ

Hoàng.”

Đội trưởng nghe đến đây thì chớp mắt, nhìn về phía An Hải công chúa.

“Ta nghe nói có một tông môn rất nổi tiếng, được gọi là... Hạ Tiên Cung?”

Cái tên này khiến trong lòng Hứa Thanh khẽ động, cùng nhìn về phía An

Hải công chúa.

Còn có Ninh Viêm, tuy hắn có chút hiểu biết về những chuyện này, nhưng

rõ ràng không biết nhiều như An Hải, vì thế cũng dựng tai lắng nghe, Ngô Kiếm

Vu thì càng chấn động tinh thần, phàm là có liên quan đến Huyền U, đều là chỗ

chấp nhất của hắn.

Nhưng Khổng Tường Long lại không quan tâm đến những điều này, hắn chỉ

tuân thủ chức trách hộ tống xung quanh Hứa Thanh, chú ý đến tám hướng của

mình.

Công chúa An Hải nghe vậy thì gật đầu, tiếp tục giới thiệu.

“Mười tông môn siêu cấp phân biệt là… Tinh Đế Cực Thượng tông do Tinh

Không Đại Đế sáng lập, Thần Hòa Thương Vũ tông mà Vũ Linh Thiên Vương

xuất thân, Quỷ Vực U tông chấp chưởng U Minh đạo, Thái Thượng Nguyệt

Thanh tông của nhất mạch quốc sư.”

“Cùng với Huyền Hỏa Cửu Ly Môn hình thành sau này, và Hồng Trần Vong

Tình lâu buôn bán trải rộng khắp đại vực, còn có phân giáo Nhân tộc Ly Đồ

giáo cùng thế lực khủng bố, cùng với Chân Lý Chi Ngôn sùng bái Tàn Diện

luôn đi tìm kiếm Thần tử, còn có một cái là Tàng Thổ Đạo nằm dưới vực sâu

Hoàng Đô đại vực gánh vác sứ mệnh đặc thù.”

Những lời nói này của An Hải công chúa ẩn chứa rất nhiều tin tức, dường

như mỗi một tông môn đều có đặc điểm riêng biệt, ví dụ như Ly Đồ giáo trong

đó, Hứa Thanh đã sớm biết đó là một giáo phái siêu cấp có thế lực trải rộng

khắp Vọng Cổ.

Giáo lý của nó là rời khỏi Vọng Cổ, theo đuổi Thánh địa, mỗi tộc đều có

giáo phái này, mà tổng giáo phái lại bí ẩn, Hứa Thanh biết thủ lĩnh của nó được

xưng là đại ti mệnh.

Còn có Tàng Thổ Đạo, An Hải công chúa không biết sứ mệnh của nó là bởi

vì nàng không hiểu gì về Hoàng Thiên, nhưng sau khi Hứa Thanh nghe thấy thì

lập tức có suy đoán.

Tông môn sống trong vực sâu, sứ mệnh không gì khác ngoài... bảo vệ cổng

lớn.

Còn về Chân Lý Chi Ngôn, Hứa Thanh cũng có nghe nói, lúc ở Nam Hoàng

Châu, hắn biết có một tổ chức như vậy, đối phương rất thần bí, Hứa Thanh cũng

rất ít tiếp xúc.

Giờ phút này mới biết đối phương là một trong những thế lực siêu cấp của

Hoàng Đô.

“Chân Lý Chi Ngôn sùng bái Tàn Diện?” Hứa Thanh nhìn An Hải, trong

mắt lộ ra nghi vấn.

Công chúa An Hải khẽ thở dài một tiếng.

“Có người kính sợ, có người căm ghét, vậy thì tất nhiên sẽ có người sùng

bái, vạn tộc như thế, Nhân tộc cũng không ngoại lệ, Chân Lý Chi Ngôn này

chính là một tổ chức giống như Ly Đồ giáo, mỗi tộc đều có.”

“Còn giáo lý của bọn họ là tìm kiếm Thần tử... Bọn họ cho rằng người bất tử

dưới mí mắt của Tàn Diện chính là thần quyến, có tiềm chất trở thành Thần tử,

cho nên đã tìm kiếm người như vậy khắp cả Vọng Cổ.”

“Thậm chí còn nghe nói bọn họ nghĩ rằng nhất định có sinh mệnh chịu đựng

nhiều lần Tàn Diện mở mắt nhưng vẫn không chết, người như vậy không phải là

thần quyến, mà là Thần tử mà bọn họ đang tìm kiếm.”

“Sau khi tìm thấy, chỉ cần chia thức ăn hiến tế thì bọn họ có thể đạt được

Thần lực.”

Lời nói của An Hải công chúa khiến Hứa Thanh im lặng.

“Cái cuối cùng chính là Hạ Tiên Cung mà các ngươi đã nói trước đó.”

“Cung này cực kỳ đặc biệt, truyền thuyết Hạ Tiên Cung này là tông môn đầu

tiên xuất hiện trong chúng sinh vạn tộc đại lục Vọng Cổ, hơn nữa ban đầu Hạ

Tiên Cung vốn không chỉ có Nhân tộc.”

“Sau đó Hạ Tiên Cung tách rời, trong rất nhiều đại tộc đều có cung này tồn

tại.”

“Thậm chí còn nghe đồn ở thời đại Huyền U Cổ Hoàng trước đây, Hạ Tiên

Cung khơi thông thiên đạo, bao trùm trên Hoàng quyền với mức độ nhất định,

Cổ Linh Hoàng một thời sở dĩ muốn thay thế Thiên Đạo cũng là có liên quan

đến đối địch với cung này.”

“Cho đến khi Huyền U Cổ Hoàng kế Cổ Linh Hoàng thống nhất Vọng Cổ,

đã bãi bỏ chế độ của Hạ Tiên Cung, tất cả Hoàng quyền đã có ước hẹn với Hạ

Tiên Cung các tộc.”

“Sau này Hạ Tiên Cung bế cung quanh năm, không tiếp xúc nhiều với thế

giới bên ngoài, cứ cách ngàn năm, chỉ có một đệ tử ra ngoài, không tham gia

phân tranh, chỉ lựa chọn ghi lại lịch sử ngàn năm của tộc quần.”

“Cho dù hiện tại, Hạ Tiên Cung cũng tuân thủ ước định với Huyền U Cổ

Hoàng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.