Quang Âm Chi Ngoại
Giờ phút này nữ tử thần bí trong miệng Nhị Ngưu này lại thở dồn dập, mắt
nhìn chằm chằm Hứa Thanh, như nhìn quái vật.
Trước đó nàng quả thật dự định sau khi rời đi, muốn bán Trần Đại Thanh
cùng nhau đi vào làm người cõng nồi, gắp lửa bỏ tay người. Nàng luôn đều ẩn
nấp rất kỹ từ đầu đến cuối, mặc cho kia Trần Đại Thanh nói thế nào, cũng
không thể đào ra được manh mối gì.
Nhưng bây giờ, sóng lớn trong lòng nàng đã đến trình độ ngập trời.
Nàng hiểu rõ trường phái Dị Tiên.
Trên thực tế, trong tất cả các trường phái Thái Học, trên cơ bản không có
trường phái nào nàng không hiểu rõ. Điều này liên quan đến thân phận học sinh
của nàng, cũng tương quan với bối cảnh sau lưng nàng.
Chẳng những nàng quen thuộc từng trường phái trong Thái Học, ngay cả
những siêu cấp tông môn bên ngoài này, nàng cũng cũng biết nhiều hơn người
thường.
Nhưng chính bởi vì hiểu rõ, cho nên sự rung động của nàng vào thời khắc
này mới to lớn như thế.
“Mấy chục vạn sợi hồn… Cho dù là Lý Huyền Phong hay Trần Đạo Tắc,
năm đó đều không đạt được!”
“Lý Huyền Phong năm đó nghe nói là năm vạn sợi hồn, Trần Đạo Tắc nhiều
hơn một chút, cũng chỉ là bảy vạn sợi thôi.”
“Trừ phi… Hai vị bọn họ không chết, sống đến nay, có lẽ còn có thể làm
được…”
“Nhưng đây là chuyện không có khả năng, Lý Huyền Phong là người tám
ngàn năm trước, trừ khi Uẩn Thần, nếu không dưới quy tắc Thiên đạo, hắn
không sống được như thế lâu, chẳng lẽ… Người này là Trần Đạo Tắc? Hay là
chuyện bên ngoài nói Trần Đạo Tắc năm đó hóa thành sinh vật thần tính, không
biến về lại được, cuối cùng tọa hóa thành tiêu bản, là giả?”
Trong lòng nữ tử này cực loạn. Chuyện nàng hôm nay nhìn thấy, phá vỡ
nhận tri của nàng, mấy chục vạn sợi hồn, quá đáng sợ.
Thậm chí bởi vì loại kinh hãi này, gương mặt bình thường kia của nàng xuất
hiện sự không cân đối với cảm xúc và giọng điệu của nàng, thoạt nhìn có hơi
cứng nhắc. Điểm này càng chứng thực chuyện nàng mang mặt nạ.
Giờ phút này nói xong lời đó, nàng chăm chú nhìn chằm chằm Hứa Thanh,
muốn nhìn ra một chút chi tiết manh mối từ chỗ Hứa Thanh, từ đó chứng minh
suy đoán gần như không hợp thói thường của mình.
Nét mặt Hứa Thanh như thường, nhìn nữ tử trước mặt.
Sự rung động của đối phương, hắn không hề để ý đến, mà mọi người chỉ là
bèo nước gặp nhau, hắn cũng không cần phải đáp lại điều gì.
Thế là Hứa Thanh dịch chuyển ánh mắt đi, nhìn về hướng phân tông Tinh
Đế mà Đội trưởng đi, nhưng hắn vẫn phân ra một sợi thần thức, khóa chặt nữ tử
kia từ đầu đến cuối. Nếu đối phương có lòng làm loạn gì, hắn sẽ lập tức xuất
thủ.
Đồng thời, đáy lòng Hứa Thanh cũng đang phân tích trường phái Dị Tiên
mình hiện ra trước đó.
Đây là lần đầu tiên hắn khai thác phương pháp dệt sợi hồn khi động thủ
cùng người khác. Nhìn từ uy lực, dù có một chút không đủ, nhưng ưu thế thay
đổi khí tức lại cực lớn.
Hơn nữa, so với triển khai hình thái thần linh tầng thứ nhất đơn thuần, nó
càng linh động hơn, biến hóa ngàn vạn.
Quan trọng nhất là có thể đột phá hạn mức cao nhất vốn có, chỉ cần số lượng
sợi hồn đầy đủ, thì có thể không ngừng tăng lên.
“Hạn mức cao nhất vốn có là dựa vào hình thái biến thành mà quyết định.
Số lượng sợi hồn mà hình thái thần linh thứ nhất cần thiết, nếu là sợi hồn của
trường phái Dị Tiên, bởi vì bản chất của nó là mô phỏng thần nguyên, cho nên
cần mấy trăm vạn sợi mới có thể hình thành.”
“Nhưng sợi hồn của ta đều được hình thành từ thần nguyên, cho nên trên
thực tế hai mươi vạn đã đủ rồi.”
“Nhưng hình thái thần linh thứ hai còn có uy lực càng lớn hơn hình thái thần
linh thứ nhất, nên càng phức tạp hơn, dùng điểm này để phán đoán, ước chừng
phải cần năm mươi vạn sợi mới có thể dệt nó ra.”
“Đây cũng là nguyên nhân vì sao, ta dùng phương pháp bình thường triển
khai hình thái thần linh thứ hai lại cần huyết nhục Xích Mẫu để bổ sung.”
Lợi dụng công pháp của trường phái Dị Tiên, Hứa Thanh suy luận, lý giải
càng sâu hơn đối với hình thái thần linh của mình.
“Số lượng sợi hồn của ta vẫn quá ít…”
“Đêm nay về rồi thử hấp thu huyết nhục Xích Mẫu, xem có thể dùng thuật
pháp của trường phái Dị Tiên, luyện nó thành sợi hồn được hay không!”
Hứa Thanh trầm ngâm.
Nữ tử ở đối diện hắn, thì càng phát hiện Hứa Thanh cao thâm khó dò hơn.
Hứa Thanh càng không nói lời nào, nàng không đạt được bất cứ manh mối chi
tiết nào, thì trong đầu lại càng bổ sung các loại suy nghĩ.
Loại bổ sung này, khiến cho trong lòng nàng, Hứa Thanh càng thần bí hơn.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua, trong sự yên tĩnh này, nửa canh giờ trôi qua.
Mắt nhìn sắc trời càng ngày càng đen nhánh, bình minh tới gần, Hứa Thanh
nhìn qua phân tông Tinh Đế, lông mày chậm rãi nhăn lại.
Dựa theo sự hiểu rõ của hắn đối với Đội trưởng, bình thường đối phương
làm việc sẽ không chậm chạp như thế, phần lớn là tốc chiến tốc thắng, vậy mới
phù hợp tâm tính của Đội trưởng.
Nhưng hôm nay, thời gian có hơi lâu.
“Người bạn kia của ngươi, có thể đã xảy ra chuyện…”
Mắt thấy sắp hừng đông, nữ tử thần bí kia chần chờ một chút, phát ra âm
thanh.
Nhưng trong nháy mắt lời nói của nàng vang lên, ngọn núi lóng lánh mà
phân tông Tinh Đế tọa lạc kia, ánh sáng của nó bỗng nhiên cấp tốc lấp lánh, một
bóng dáng xông ra từ bên trong.
Toàn thân hắn rách rách rưới rưới, rất là chật vật, trên người có không ít vết
thương, đều là từng lỗ thủng, máu tươi rơi thành dòng, nhưng nét mặt lại phấn
chấn vô cùng.
Sau khi xuất hiện, hắn chỉ nhìn Hứa Thanh một chút, Hứa Thanh đã hiểu ý.
Không chần chờ chút nào, Hứa Thanh nâng ba mươi mốt vạn sợi hồn trong tay
bùng nổ hướng ra bên ngoài, hình thành một con Địa Tử thần tính mênh mông.
Dùng hết sức phóng thích.
Con bọ cánh cứng to lớn này, toàn thân trên dưới tràn ra uy áp kinh khủng,
bề ngoài có dao động thần tính, bản chất bên trong lại thuộc về lực lượng của tu
sĩ. Nó ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào thét im ắng, uy phong lao về phía
ngọn núi lóng lánh sau lưng Đội trưởng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.