- Nhanh ra tay đồng loạt, đánh nát cánh cửa bằng máu thịt này, đằng sau có cái gì đó đuổi theo!
Sau khi được kéo ra, đội trưởng lập tức hô to, bấm niệm pháp quyết chỉ một ngón tay về cánh cửa bằng máu thịt ở phía sau lưng.
Trương Tam biết rõ lúc này là thời khắc nguy cơ, nghiến răng ra tay, bốn phía lập tức có chấn động pháp thuật mãnh liệt, lực lượng của cả hai người đồng loạt ầm ầm đánh vào trên cánh cửa bằng máu thịt, khiến cho cánh cửa bằng máu thịt lập tức tan vỡ, chia năm xẻ bảy.
Bên trong mơ hồ có một tia phẫn nộ truyền ra.
Chỉ vẻn vẹn truyền ra một tia, nhưng đã khiến cho toàn bộ người của Trương Tam chấn động mãnh liệt, phun ra mấy ngụm máu tươi, trong lúc thân thể lùi lại liền truyền từng âm thanh rắc rắc, chí ít có hơn bốn mươi khối ngọc giản đã tan vỡ để hóa giải lực lượng của một tia này, nhưng vẫn khiến cho gã dính phải tổn thương và ngã xuống đất.
Giờ phút này gã lập tức vùng vẫy lấy ra đan dược nuốt vào, sau đó sắc mặt mới từ trắng bệch hiện ra một tia huyết sắc.
Đội trưởng cũng phun máu tươi ra, một nửa thân thể bị cuốn bay rơi vào một bên, nhưng tay phải của y vẫn nắm chặc khối máu thịt của Câu Anh như cũ, trong thần sắc lộ ra một tia phấn khởi, cười ha hả.
- Ai có thể so với ta chứ, kể từ khi ta biết lần thi đấu này sẽ đánh với Nhân Ngư Đảo, ta đã bắt đầu mưu đồ việc này rồi, rốt cuộc cũng để cho ta lấy được máu thịt của loại tồn tại Thần Thánh này, phát phát…phát tài lớn, lần này hoàn toàn phát tài rồi!
Đội trưởng hưng phấn vô cùng, trong lúc cười to bỗng tác động đến thương thế trên người, đau đến nhe răng trợn mắt, vội vàng thu hồi máu thịt của Câu Anh lại.
- Đáng giá không, nửa người của ngươi cũng đã không còn rồi.
Trương Tam cười khổ nhìn đội trưởng.
- Đáng giá! Một nửa thân thể mà thôi, ta chuyên môn tu luyện bí pháp khôi phục thân thể, phối hợp cùng một chút đại dược của tông môn, mấy tháng sẽ lại mọc ra mà thôi, hơn nữa, ta có máu thịt của Câu Anh, dung nhập luyện hóa Thần Tính của nó vào trong cơ thể, sẽ có thể khôi phục nhanh hơn nữa.
Nói đến đây, đội trưởng hưng phấn nhìn chung quanh.
- Đội phó của ta đâu?
- Ngươi kêu thủ hộ nơi này một nén nhang, cũng đã sắp hai canh giờ rồi, sau khi Hứa sư đệ thủ hộ ở nơi này hai nén nhang, thấy ngươi vẫn chưa về, hắn có việc khác cần làm cho nên đã nhanh chóng rời đi, trước khi đi cũng lưu lại cho ta rất nhiều phấn độc.
Trương Tam vừa ăn đan dược, vừa mở miệng.
- Không sao, ta cũng không ngờ sẽ đi lâu như vậy, xém chút nữa đã không về được.
Đội trưởng nói xong, lấy ra một quả táo từ trên thân trên, há miệng bắt đầu ăn, vừa muốn tiếp tục nói chuyện, nhưng vào lúc này đại địa liền vang lên một tiếng nổ lớn.
Toàn bộ đảo Câu Anh trong một cái chớp mắt liền chấn động mãnh liệt, tựa như đất rung núi chuyển vậy, đưa ánh mắt nhìn qua có thể thấy hết thảy các kiến trúc đang lập tức sụp xuống, từng sợi hắc khí từ trong những kiến trúc sụp xuống hiện lên, cũng từ bên trong hải tảo bay lên, từ bên trong hải quỳ chui ra.
Toàn bộ thế giới đáy biển vào trong thời khắc này, cùng với toàn bộ vật phẩm cũng đều nhanh chóng bốc lên rất nhiều hắc khí, những hắc khí này nhanh chóng hội tụ, hóa thành từng phiến khói đen ầm ầm khuếch tán về bát phương, như muốn tràn ngập toàn bộ thế giới dưới đáy biển vậy.
Trong đó ẩn chứa dị chất nồng đậm, có thể ăn mòn hết thảy, đồng thời giống như cũng có ẩn chứa thứ quỷ quái gì đó, nó khiến cho toàn bộ thi thể tàn phế tử vong trong thế giới dưới đáy biển vào thời khắc này đều bắt đầu chuyển động, Phảng phất như đang phục sinh vậy.
Vả lại theo hắc khí không ngừng hình thành, phạm vi khói đen cũng càng lúc càng lớn, trong lúc cuộn mình tản ra bao phủ khắp bát phương, khiến cho thần sắc của toàn bộ đệ tử Thất Huyết Đồng ở thế giới dưới biển của đảo Câu Anh lập tức biến hóa, giờ phút này mọi người đều lập tức bay nhanh, chạy vội về phía cửa ra.
Đại địa rung động lắc lư tựa như Địa Long trở mình, khiến cho một nửa thân thể của đội trưởng cũng bị lắc nẩy lên.
Quả táo trong miệng cũng xém chút nữa không cắn trúng, thần sắc của y cũng lập tức biến đổi, nhanh chóng bò tới trên lưng Trương Tam.
- Cái này là đòn sát thủ cuối cùng của nhân ngư tộc, ta ra chậm mất rồi, nhanh, chúng ta phải nhanh chóng chạy tới cửa ra rồi đi ra ngoài.
Sắc mặt Trương Tam biến hóa, trong khi sương mù hiện lên ở bốn phía, nhanh chóng chạy như điên, lao thẳng đến phía cửa ra của thế giới dưới biển.
Cùng lúc đó, ở trong một khu thần miếu khác, Hứa Thanh đang mượn nhờ thủy tinh màu tím khiến cho bản thân khôi phục một chút cũng nhanh chóng mở mắt ra, hắn cảm nhận được đại địa nổ vang, cũng nhìn thấy khói đen từ xa xa đang cuồn cuộn bay tới khắp nơi, đôi mắt co rụt lại.
Không chút do dự, Hứa Thanh vùng vẫy nhảy lên, thu hồi Pháp Chu không cách nào phi hành, nghiến răng chạy thật nhanh về phía trước, mà ngay khi hắn rời khỏi không lâu, bốn phía lập tức có khói đen bao phủ đến, tràn ngập địa phương hắn chữa thương lúc trước, đồng thời cũng xâm nhập vào tòa thần miếu đổ nát trước đó Hứa Thanh đi vào.
Chỉ là bên trong tràn ngập sương mù nên không ai có thể thấy, bức tranh trên bức tường tràn ngập lỗ hổng của tòa thần miếu đổ nát đang không ngừng lập lòe, giống như muốn hình thành lại, nhưng cuối cùng vẫn là thất bại.
Duy chỉ có khi tấm hình trên bức tường hiện ra, một khắc khi tấm hình tàn lụi rồi chậm rãi phong hoá, toàn thân Hoàng của nhân ngư tộc bên trong tấm hình đã tiêu tan.
Giờ phút này, khi toàn bộ tu sĩ Thất Huyết Đồng ở dưới đấy biển đều đang chạy như điên về phía khu vực cửa ra, khu vực bên ngoài cũng xuất hiện biến cố tương tự.
Không chỉ có đảo Câu Anh xuất hiện khói đen, đảo Y Mỹ Kỳ cùng với đảo U Tàng, còn có đảo Di Ách, đều cùng lúc bộc phát ra loại sương mù có thể thôn phệ hết thảy này.
Từ xa nhìn lại, rất nhiều khói đen đang từ khắp nơi trên bốn hòn đảo bay lên, tràn ngập bát phương, phảng phất cái này chính là thủ đoạn cuối cùng của nhân ngư tộc vậy.
Trên bầu trời, Thất gia ở trên Đại Dực cũng cúi đầu nhìn về phía đảo nhân ngư tộc bị lồng trận pháp bao trùm, tuy bên trên có trận pháp che khuất ánh mắt, nhưng lão vẫn là có thể cảm nhận được biến hóa xuất hiện trong đó.
Chỉ là biến hóa này chẳng những không khiến cho thần sắc của lão ngưng trọng lại, ngược lại còn khiến lão nở nụ cười đối với lão tổ nhân ngư tộc ở một bên.
- Không tệ, rốt cuộc cũng đã có một chút thủ đoạn dùng được, trước đó ta còn đang suy nghĩ, lần thí luyện lần này hình như rất đơn giản với đám sói con kia.
- Nơi đây có chỗ nào gọi là thí luyện đâu hả, đây rõ ràng là đang tặng tài nguyên cho bọn chúng thôi, cũng may cuối cùng ngươi cũng không chịu thua kém, tạo cho bọn chúng thêm một chút khó khăn, để cho đám sói con âm hiểm này không còn thong dong như vậy nữa.
.