Nơi Hứa Thanh lựa chọn là một địa phương dựa vào vách núi, cửa đá đang đóng của động phủ có màu xanh đen, bốn phía đều là cỏ dại, trên cửa cũng mọc đầy rêu xanh, một mùi ẩm ướt cũng theo gió tràn ngập khắp nơi này.
Sau khi kiểm tra nơi này một phen, Hứa Thanh đến gần cửa đá, lấy ra ngọc giản khống chế động phủ, tràn linh năng vào thì cửa động phủ lập tức lập lòe hiện ra phù văn, Hứa Thanh dựa theo phương pháp ghi chép trên ngọc giản, giơ tay lên đặt vào trên phù văn.
Tựa như dấu vết lạc ấn, theo phù văn lập lòe, động phủ hội tụ ấn ký của hắn, cánh cửa đá chậm rãi mở ra, lộ ra cảnh sắc bên trong.
Động phủ này không lớn, chỉ có hai gian phòng, bên trong không hề tối, trên đỉnh động được khảm minh châu, từng tia sáng nhu hòa tràn ra từ bên trên, chỉ có một điều là do rất lâu chưa từng sử dụng, cho nên bên trên tràn đầy bụi bặm.
Hứa Thanh phất tay, gió lập tức xuất hiện thổi qua quét sạch nơi đây một phen, sau khi cẩn thận kiểm tra và xác định không có gì đáng ngại, lúc này hắn lại đi ra bên ngoài, bố trí phấn độc ở bên ngoài động phủ.
Lần này hắn sử dụng rất nhiều phấn độc, cho đến khi bố trí xong toàn bộ khu vực bên ngoài, khi về tới động phủ thì hắn lại tiếp tục đổ thêm rất nhiều phấn độc, cuối cùng là xuất ra trận pháp phòng hộ đã mua, mở ra lớp phòng hộ.
Theo cánh cửa đá của động phủ đóng lại, trận pháp bản thân của động phủ cũng mở ra, rốt cuộc Hứa Thanh thở phào một hơi.
Ngồi ở trong này, hắn nhớ lại kiến thức ngày hôm nay, mơ hồ có một loại cảm giác như ngày đầu tiên đi đến Thất Huyết Đồng vậy, chỉ là lúc đó hắn mới Ngưng Khí, bây giờ đã là Trúc Cơ.
- Rốt cuộc cũng Trúc Cơ.
Hứa Thanh thì thào, sau khi nhớ lại đủ loại quyền lợi của Trúc Cơ ở Thất Huyết Đồng, hắn đổi một cái đạo bào màu tím mặc vào, cúi đầu nhìn áo bào, trong mắt Hứa Thanh lộ ra một tia thần thái.
Trên đạo bào này cũng có trận pháp, có sức phòng hộ nhất định, rất không tầm thường, sợ là để ở bên ngoài hoặc là dưới núi, sau đó sửa lại màu sắc thì lập tức sẽ khiến cho rất nhiều đệ tử tranh đoạt.
Sờ lên áo bào trên người, Hứa Thanh khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một khối ngọc giản.
Cái ngọc giản này là một trong những công pháp Trúc Cơ của ngọn núi thứ bảy mà hắn đổi được từ trong Kinh Pháp đường.
Nhìn ngọc giản trước mắt, Hứa Thanh tràn linh năng vào để bắt đầu xem xét.
Sau khi Trúc Cơ, hắn hiểu được bản thân phải nhanh chóng tu hành công pháp Trúc Cơ, như thế mới không lãng phí thời gian, có thể làm cho mình có thể thời thời khắc khắc tiến hành tu hành như ngày xưa.
Theo hắn xem xét, thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh ánh trăng bên ngoài đã chiếu khắp mọi nơi, cũng chiếu tới trên cửa đá của động phủ Hứa Thanh, từ xa nhìn lại giống như trăng sáng nhô lên cao tỏa ra ánh sáng xanh rực rỡ.
Khiến cho cánh cửa đá ở dưới ánh trăng lộ ra phong cách cổ xưa nồng đậm, mang theo một mùi vị năm tháng tang thương.
Trong động phủ, Hứa Thanh ngẩng đầu, trong mắt lộ ra ánh sáng sắc bén.
- Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh.
Công pháp Trúc Cơ của ngọn núi thứ bảy Thất Huyết Đồng, chính là Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh, chỉ nhìn từ tên cũng liền đã lộ ra cảm giác sát phạt thật mạnh, cũng có thể tưởng tượng ra công pháp này nhất định thiên về một loại tà công.
Nhưng mà điều này cũng tương xứng với phán đoán của Hứa Thanh, dẫu sao thì tên của tông môn cũng gọi là Thất Huyết Đồng.
Mà công pháp Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh này không có phân chia cấp độ, phương thức tu hành chủ yếu, và trọng điểm của nó là làm như thế nào để nhanh chóng mở ra pháp khiếu, theo nó thì đầu tiên sẽ tu ra một loại hỏa diễm tên là Sát Hỏa bên trong pháp khiếu của tu sĩ.
Loại hỏa diễm này còn giao hòa cùng khí tức của biển cấm, rất là quỷ dị, vả lại càng tu hành thì Sát Hỏa sẽ càng mãnh liệt.
Một phương diện thì Sát Hỏa này cũng có thể dùng làm pháp thuật công kích, một phương diện khác thì nó là hạch tâm nuốt hồn của công pháp này!
Rút ra hồn của địch nhân, biến nó thành củi để đốt, sau đó dùng nó làm một cỗ lực lượng trùng kích vào trong thể nội, đi mở ra pháp khiếu, loại phương pháp này cực kỳ tàn bạo, cũng rất trực tiếp.
Dựa theo miêu tả trên công pháp, hồn của một tu sĩ Trúc Cơ không hình thành mệnh hỏa, đủ để cho đệ tử tu hành Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh mở ra một đạo pháp khiếu, nếu là hồn của tu sĩ Ngưng Khí, vậy thì cần phải trên trăm, thậm chí nhiều hơn mới có thể miễn cưỡng đạt tới hiệu quả cùng loại, vả lại càng về sau thì nhu cầu càng lớn.
- Vô luận là hải thú hay là dị tộc, cũng đều có thể trở thành củi đốt cho là Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh, trong đó thì hiệu quả của hồn dị tộc là tốt nhất, nhất là Hải Thi Tộc, bởi vì quá trình hình thành của chúng nó có tương quan với linh hồn, cho nên hiệu quả cũng cực kỳ kinh người.
Những lời trong ngọc giản công pháp này lộ ra một mùi máu tanh nồng đậm.
Công pháp này vô cùng đơn giản và rất trực tiếp, không có chỗ xinh đẹp nào, mà lại cuồng bạo tới cực hạn.
Sau khi Hứa Thanh xem xong liền thở sâu, nhất là khi tu luyện Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh đến mức cuối cùng, khi Sát Hỏa đạt đến trạng thái cuối cùng, lúc đó không dùng hồn để trùng kích từng đạo pháp khiếu tồn tại trong người nữa, mà sẽ biến thành gi3t chết kẻ địch rồi hồn rút ra, trấn áp vào bên trong pháp khiếu của chính mình.
Sau đó đốt cháy ngày đêm, từ đó khiến cho pháp lực của bản thân càng trở nên nồng đậm hơn.
Có thể nói, bất kỳ một đệ tử nào tu hành Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh, đều là những Sát Thần sống sờ sờ.
Nhưng cũng không phải tất cả đệ tử đều tu công pháp này, ngọn núi thứ bảy có ba loại công pháp Trúc Cơ, trong đó có một loại tên là Hải Vương Sách.
Công pháp này lại hoàn toàn đối lập với Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh, nó tương đối ôn hòa, chủ yếu là thu lấy hải thú, dùng phương pháp đặc thù nuôi dưỡng chúng ở bên trong pháp khiếu, sau đó đạt tới mục đích bồi dưỡng, công pháp chia làm 10 tầng, mỗi một lần tu hành đều có thể lập tức mở ra bảy tám đạo pháp khiếu.
Trọng điểm tu hành chính là cần không ngừng bắt hải thú và luyện hóa.
Lúc ra tay cũng rất kinh người, pháp khiếu toàn thân mở ra thì tất cả hải thú đều có thể khiến cho pháp lực trong cơ thể của đệ tử tu hành công pháp này trở nên hùng hậu.
Loại công pháp thứ nhất hung tàn, tốc độ tu hành lại rất nhanh, nhưng mà lại phải giết chóc rất nhiều, hơi một chút lơ là sơ suất liền sẽ chết.
Mà loại thứ hai phần lớn là lấy hải thú để tu hành, pháp lực bản thân sẽ càng ngày càng hùng hậu, năng lực tự vệ cũng sẽ tăng lên, chỉ là tương đối mà nói thì chiến lực yếu đi rất nhiều.
Về phần loại thứ ba, thì có tên là Dưỡng Sinh Quyết.
Công pháp này lại càng ôn hòa hơn nữa, không cần dùng ngoại lực để đột phá, chỉ cần bản thân không ngừng tu luyện, cho nên người tu luyện công pháp này phần lớn thời gian đều ở trong trạng thái bế quan, tốc độ tu luyện vô cùng chậm rãi, nhưng chỗ tốt cũng rất lớn, bọn họ sẽ cực ít khi phải ra ngoài, cho nên cũng cực ít khi bị giết.
Bởi vì bọn họ hầu như không ngoài, đồng thời khi ra tay cũng thường thường lấy phối hợp và phụ trợ là chủ yếu, vì vậy an toàn hơn nhiều.
Căn cứ tính cách khác biệt, lựa chọn của mỗi người đều không giống nhau.
Sau khi Hứa Thanh suy tư cũng không có cách nào phân biệt là cái nào tốt nhất, nhưng mà Hải Vương Sách ở giữa đã bị hắn loại bỏ đầu tiên, về phần Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh và Dưỡng Sinh Quyết, hai cái công pháp này lại thuộc về hai thái cực khác biệt.
Trong lúc Hứa Thanh cân nhắc công pháp ở đây, thì trên Vô Tận Hải ngoài Thất Huyết Đồng, Đại Dực trên bầu trời ngửa mặt gào thét, Thất gia đứng trong lầu các trên thân Đại Dực đang nhìn về phía Thất Huyết Đồng xa xa.
- Thất gia, tiểu hài tử đã Trúc Cơ.
Tên tôi tớ trung niên đứng bên người Thất gia chính là người hôm ấy đã đưa lệnh bài cho Hứa Thanh, giờ phút này gã đang cầm một quả ngọc giản nhìn qua một chút, sau đó liền thấp giọng mở miệng báo cáo với Thất gia.
- Sau khi trở về ngài có muốn an bài triệu kiến hắn một lát hay không?
Tôi tớ nhìn qua Thất gia.
Thất gia lắc đầu.
- Không cần.
- Chiến tranh đã bắt đầu, việc này để chiến tranh xong lại nói sau, mặc dù hắn là người đầu tiên đi lên trong 100 lệnh bài mà ta phát ra, nhưng phía sau nhất định còn có những người khác nữa, chúng ta cũng cần đi so sánh một chút.
- Mặt khác, cho đến hôm nay hắn còn chưa đủ tư cách để trở thành lão Tứ..