Nhìn qua chiếc Pháp Thuyền hình hải tích trước mặt, tâm thần của Hứa Thanh bỗng dấy lên từng đợt gợn sóng.
Hắn đã gặp qua hải tích Trúc Cơ.
Cũng bởi vì đã gặp qua, cho nên khi nhìn thấy Pháp Thuyền của mình được Trương Tam luyện thành bộ dạng của hải tích, hắn cũng dùng cảm giác của mình để kiểm tra qua xem sao, kết quả hắn cảm thấy Pháp Thuyền của hắn mặc dù còn có chút khác biệt với hải tích chân chính, nhưng trên khí tức thì lại không hề chênh lệch nhiều.
Thân thuyền lớn 50 trượng, bốn chi mang theo móng vuốt sắc bén, trên đỉnh đầu còn có một cái sừng mọc ra cùng với ở phía sau có một cái đuôi đang hơi lắc lư.
Phải nói là những thứ này giống hải tích như đúc.
Chỗ không giống chính là con thuyền này nhiều hơn một đôi cánh bằng thịt.
Đôi cánh bằng thịt kia rất lớn, theo những gì Hứa Thanh nhìn thấy thì sau khi triển khai ra thì đôi cánh này ít nhất cũng phải dài tương tự thân hình của con thuyền, có thể tưởng tượng một khi mở cánh ra, chắc chắn sẽ khiến cho cuồng phong chung quanh gào thét.
Mà vị trí khoang thuyền, chính là phần lưng của hải tích, ở đó có một căn lầu nhỏ ba tầng, thoạt nhìn không có gì đẹp đẽ, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác rất chắc chắn.
- Pháp Chu của ngọn núi thứ bảy chia làm bốn loại Chu, Thuyền, Hạm, Luân.
Chiếc thuyền này của ngươi đã hoàn toàn tấn thăng đến trình độ Pháp Thuyền, cũng đạt đến tam giai, nhưng bởi vì có da hải tích có Thần Tính cùng với máu thịt của Câu Anh, cho nên bộ phận cấu tạo đã vượt xa mặt ngoài.
Trương Tam đứng bên cạnh, sau khi gã nhìn thấy vẻ chấn động từ trong mắt Hứa Thanh, đáy lòng lập tức vô cùng sảng khoái dễ chịu, không nhịn được mà hất cằm lên, nhìn qua kiệt tác trước mặt rồi nói.
- Chỗ còn kém là long cốt và một chút chất liệu của bản thân Pháp Thuyền.
Còn nguồn động lực hạch tâm, mặc dù máu thịt Câu Anh rất đắt và quý, nhưng đội trưởng cho một miếng khá nhỏ, vả lại trong đó không có Thần Tính, cho nên ta thấy, nếu như ngươi có thể nghĩ biện pháp lấy được một trái tim của tồn tại Thần Thánh thay vào, thì giá trị của chiếc Pháp Thuyền này sẽ càng lớn hơn nữa.
- Nhưng mà giá cả tài liệu Pháp Thuyền của Trúc Cơ vượt qua tài liệu Pháp Chu của Ngưng Khí lúc trước rất nhiều, mà tất cả linh kiện của Pháp Thuyền cũng càng phức tạp hơn Pháp Chu, trên cơ bản nếu lấy tất cả tài liệu Trúc Cơ cấp thấp nhất để làm chuẩn, thì khi tấn thăng toàn bộ lên một cấp liền cần phải tốn 3 đến 5 vạn linh thạch.
- Nếu đổi hết thành tài liệu cao giai như da hải tích Trúc Cơ của ngươi, vậy thì ít nhất cũng phải 15 vạn trở lên, nếu như tăng cao hơn nữa thì ta đáp ứng không nổi, đây là giá trên trời đấy, cho nên nếu muốn cho Pháp Thuyền của ngươi tấn chức, ngươi cần phải kiếm nhiều tiền hơn nữa nha.
- Mặt khác, sở dĩ Pháp Thuyền của Trúc Cơ kinh người, là bởi vì sau khi đạt đến bát giai thì nó sẽ có được một cái năng lực đặc thù, cũng liên quan tới Huyền Diệu Thái của tu sĩ, chẳng qua tác dụng của nó là để áp chế Huyền Diệu Thái của kẻ địch, tài liệu chế tạo thuyền càng tốt thì hiệu quả áp chế lại càng lớn!
Hứa Thanh vừa nghe đến đó, tâm thần liền khẽ động.
Lúc đội trưởng mở ra Huyền Diệu Thái liền khiến cho hắn có cảm giác cấp bách mãnh liệt, bây giờ nghe thấy Pháp Thuyền cũng có thể làm được, trong mắt của hắn lập tức lộ ra một tia tinh mang.
- Rất giật mình phải không, nói cách khác, tại sao sau khi tu sĩ của ngọn núi thứ bảy đạt đến Trúc Cơ, đều sẽ cố gắng tấn chức Pháp Thuyền của mình lên, ngươi phải biết trong mắt của người ngoài, ngọn núi thứ bảy chúng ta được bọn họ gọi là thuyền tu nha.
Trương Tam cười mở miệng.
- Còn nữa, ta cân nhắc đến việc Pháp Chu của ngươi lần trước đã hỏng mất một nửa, cho nên lần này ta đã tăng thêm không ít vào phương diện chắc chắn và phòng hộ cho nó, nếu so chiếc Pháp Thuyền này với chiếc lúc trước thì nó thật sự lợi hại hơn rất nhiều.
- Bất kể là chạy trên biển, phi hành hay lặn dưới biển, đều thể hiện ra lực lượng kinh người.
- Cuối cùng, ta lại tăng thêm một tầng vỏ ngoài cho chiếc Pháp Thuyền này của ngươi, linh cảm của việc này cũng đến từ da hải tích của ngươi, một khi Pháp Thuyền của ngươi gặp phải một kích không thể chống đỡ đánh vào, vỏ ngoài của nó sẽ giống như Thiên Nữ Tán Hoa, chia năm xẻ bảy vỡ ra, thoạt nhìn muốn thê thảm bao nhiêu liền thê thảm bấy nhiêu, như vậy thì ta nghĩ người khác cũng sẽ không lãng phí pháp lực mà ra tay lần thứ hai với Pháp Thuyền của ngươi nữa.
- Nhưng trên thực tế thì sao, chỉ cần ngươi dùng ý nghĩ một cái, những mảnh vỡ kia hoàn toàn có thể tổ hợp lại, nhưng bây giờ ta vẫn còn chưa thuần thục kỹ thuật này cho lắm, cho nên cũng không thể sử dụng được nhiều lần, ta đã tính toán một chút, chiếc Pháp Thuyền này của ngươi chỉ có thể giải thể lớp vỏ hai lần rồi gây dựng lại mà thôi.
- Đến lúc đó, vô luận là ngươi giả vờ thất bại hay là muốn phản kích, sẽ đều có tác dụng xuất kỳ bất ý.
Hứa Thanh nhìn Trương Tam, lại nhìn Pháp Thuyền của mình một chút, hắn có thể cảm giác được Trương Tam đã thật sự rất tận tâm để luyện chế Pháp Thuyền giúp mình, điểm này ở trong hoàn cảnh tàn khốc của Thất Huyết Đồng thật sự rất là đáng quý.
Hứa Thanh chắp tay, cúi đầu cảm ơn.
- Đa tạ Trương Tam sư huynh!
- Khách khí cái gì, ta cũng là đang đầu tư nha, riêng nhìn ngươi và đội trưởng bây giờ thì ta cảm thấy mình đã đầu tư đúng chỗ rồi, cho nên ta cũng hy vọng khả năng còn sống của các ngươi sẽ lớn hơn một chút.
- Mặc dù ta nghĩ hai người các ngươi đều rất điên cuồng, nhưng ta dự tính đội trưởng có thể sẽ chết nhanh hơn so với ngươi một chút.
Trương Tam hít một hơi.
Hứa Thanh cũng hơi chần chờ một chút, sau đó hắn bỗng hỏi một câu.
- Tài liệu làm quan tài cho đội trưởng vẫn còn ở bên trong Pháp Thuyền của ta sao?
- Vẫn còn, cái nguyên liệu kia đúng là đồ tốt, lần trước bị hủy non nửa, nhưng còn dư lại cũng không thể lãng phí nha.
Trương Tam ho khan một tiếng, cười cười nhìn Hứa Thanh.
Hứa Thanh không nói chuyện, lần nữa chắp tay, sau khi suy nghĩ một chút liền lấy ra 2 vạn linh thạch từ trên người, đưa cho Trương Tam.
Trương Tam cũng không khách khí, lần này luyện chế gã cũng không chỉ dùng những tài liệu này, sau khi thu hồi linh thạch liền phất phất tay với Hứa Thanh, hai người tạm thời tạm biệt.
Hứa Thanh thu hồi Pháp Thuyền của mình, nhìn biển khơi xa xa, trong lòng tràn đầy chờ mong.
- Sáng mai, ra biển!
Hứa Thanh lập tức quyết định, rời khỏi Vận Chuyển ti, trên đường đi về cũng tính toán linh thạch của mình.
- Tu luyện của Trúc Cơ tiêu hao thật nhiều, bây giờ bên trong túi trữ vật của ta còn có chưa tới 5 vạn linh thạch, còn có Linh Tức Đăng, phải nhanh chóng bán nó đi, bán xong liền giàu có.
Hứa Thanh trầm ngâm, một đường bay về phía ngọn núi thứ bảy, giờ phút này sắc trời đã tối, bên trong chủ thành đã không hề còn người đi đường nữa, thoạt nhìn cả tòa thành trì vô cùng trống rỗng, chỉ có sự đề phòng lẫn nhau giữa những đệ tử dưới núi đang làn tràn ra trong đêm tối.
Nhưng mà những thứ này không còn liên quan gì tới Hứa Thanh bây giờ nữa rồi, coi như là những tên tội phạm truy nã hỗn tạp cũng chưa đủ cho hắn giết nữa rồi, nhưng trong khi hắn vừa bay được một nửa khu vực chủ thành, hắn bỗng nhiên dừng lại ở giữa không trung.
Hắn cúi đầu, nhìn qua một người đang nằm ở trên con đường trống trải phía dưới..