Hàng ngày nhóm dịch vẫn cố gắng dịch kịp chương mới nhất của tác giả nhé mọi người, đây là chương mới nhất của hôm rồi.
Mong mọi người hãy luôn theo dõi và ủng hộ nhóm.
Hứa Thanh nheo mắt lại, hắn biết rõ trên hòn đảo này còn có một người tương tự với mình tiếp nhiệm vụ này, vì vậy thân thể lập tức sáng ngời lao thẳng đến tòa thành trì gần đây nhất.
Cửa đi thông tới thế giới dưới lòng đất của bất kể hòn đảo nào đều nằm ở bên trong thành trì, điểm này Hứa Thanh đã có kinh nghiệm từ cuộc thi đấu lần trước.
Mà phần lớn thành trì của nhân ngư tộc đêu đã trở thành phế tích, nhưng mà bên trong ngọc giản mà Hoàng Nham đưa cho ngày đó, đã miêu tả rất kỹ càng về tình hình bên trong của đảo Di Ác, cho nên hắn nhớ rất kỹ, cách nơi này không xa chính xác có một cái thông đạo đi xuống thế giới dưới lòng đất.
Vì vậy Hứa Thanh triển khai tốc độ bay thật nhanh trên không trung, một đường bay thẳng đến chỗ mục đích, trong lúc hắn bay nhanh thì núi lửa nơi đây vẫn thi thoảng bộc phát, đại địa chấn động, trong tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, bông tuyết màu đen không ngừng tung bay.
Sau một nén hương, Hứa Thanh liền thấy được một tòa thành trì đã trở thành phế tích từ xa, hắn không dừng lại chút nào mà lập tức bay tới, trên đường bay cũng thấy một số đệ tử Thất Huyết Đồng, nhưng hai bên đều không chào hỏi gì với nhau, chỉ vội vàng bay lướt qua nhau mà đi.
Rất nhanh, Hứa Thanh đã tìm được cửa vào, bốn phía chỗ đó đã bị cô lập, trong thông đạo phía dưới tản ra từng trận khí lạnh, đồng thời cũng có từng luồng máu tanh từ đó tản ra, mà nước biển nguyên bản phải ở dưới sâu, nhưng bây giờ cũng đã dâng lên không ít, đứng từ bên ngoài cũng có thể nhìn thấy nước biển ở bên trong.
Hứa Thanh nheo mắt lại, hắn đứng ở biên giới cửa vào cúi đầu nhìn một chút, sau đó trực tiếp lấy ra một túi chứa độc dược ném vào bên trong, sau khi đợi chất độc hòa tan thì hắn mới nhoáng một cái trực tiếp nhảy vào bên trong.
Trước khi chìm vào trong nước, thân thể của hắn khẽ động, cầm lấy một túi độc dược và phóng về phía bên trên thông đạo, toàn bộ quá trình xâm nhập vào bên trong cũng chỉ mất tám đến mười hơi thở, Hứa Thanh đã nhanh chóng tiếp cận tới cửa ra.
Mà càng đi xuống thì xung quanh lại càng im lặng, dường như những tiếng huyên náo ồn ào bên ngoài đã bị nước biển ngăn cách, đồng thời ngay cả tiếng núi lửa bộc phát ầm ầm cũng trở nên rất nhỏ khi ở trong này.
Nhưng Hứa Thanh vẫn bảo trì sự cảnh giác như trước, ngay khi hắn tới gần cửa ra liền ném ra thêm một túi độc dược, làm cho nó nổ tung, sau khi chờ độc dược tràn ngập khắp nơi này thì thân thể của hắn mới nhoáng một cái xông ra bên ngoài.
Nhìn hoàn cảnh chung quanh, những kiến trúc bên ngoài nơi này cũng đều đã sụp xuống, san hô và hải quỳ đều đã bị hư thối, nghĩ lại thì có lẽ sau màn sương mù màu trắng hôm ấy, có lẽ đã khiến cho tất cả những thứ bên trong nơi này sụp đổ hết.
- Ta phải tìm ra truyền tống trận cỡ lớn của Hải Thi Tộc, càng nhanh càng tốt.
Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt mở miệng.
Một lát sau, mắt thấy không có phản ứng, pháp lực trong cơ thể Hứa Thanh liền tràn vào thủy tinh màu tím, tràn ra một tia lực lượng trấn áp, trong một cái chớp mắt, cái bóng ở dưới chân hắn liền nhanh chóng bay tới một phương hướng.
Sở dĩ hắn tiếp nhận cái nhiệm vụ này, chính là bởi vì hắn biết cái bóng của mình vô cùng nhạy cảm đối với dị chất, người khác có lẽ không dễ dàng gì mà tìm được khu dị chất dùng để khởi động truyền tống trận, thận chí còn cần một chút pháp khí đặc thù mới có thể tìm ra.
Nhưng hắn không cần, thậm chí Hứa Thanh cảm thấy, pháp khí gì gì đó cũng đều không nhạy cảm bằng cái bóng của hắn.
Duy chỉ có một việc để cho hắn cảm thấy không vui, đó là cái bóng lại không hề chủ động đi làm việc này, vì vậy hắn vội vàng mở miệng.
- Thời kỳ khảo sát của ngươi, giảm 10 ngày.
Cái bóng run rẩy, cảm giác càng lúc càng bay nhanh hơn, bên trong que sắt màu đen truyền ra thanh âm âm u của lão tổ Kim Cương Tông.
- Chủ tử không nên tức giận, cái bóng quả thực không hề hiểu ngài, nhưng ta lại biết rõ bình thường chủ tử rất mệt mỏi nha, cần đám chúng ta chủ động tới chia sẻ ưu sầu và khổ cực cho chủ tử, lo lắng cho chủ tử!
Cái bóng nghe nói như thế, lập tức xuất hiện sát khí.
Hứa Thanh thì lại cảm thấy lão tổ Kim Cương Tông nói lời này rất có đạo lý, vì vậy nóng mắt, vừa thấy cái bóng hiện lên thì lập tức trấn áp tám lần.
- Ta ghét sát khí của ngươi.
Cái bóng run rẩy, hình như cực kỳ ủy khuất, thành thành thật thật ra sức chỉ dẫn, lão tổ Kim Cương Tông lại vô cùng đắc ý trong lòng.
Hứa Thanh đi theo cái bóng một đường bay nhanh, rất nhanh liền đến chỗ cái bóng tìm đến, chỗ này là một khu vực đất lõm xuống, hẳn là đã từng bị pháp thuật đánh qua, cho nên thoạt nhìn giống như một mảnh hỗn loạn.
Hứa Thanh cẩn thận đề phòng và tìm được một cái truyền tống trận được ẩn giấu bên trong tầng đất ở nơi này, bên trên không hề có bất cứ dấu hiệu pháp thuật hay chấn động nào, rất khó bị phát hiện, duy chỉ có dị chất ở nơi đây là thoáng dày đặc hơn một chút so với bên ngoài.
Hứa Thanh vừa nhìn tới, liền phát hiện trận pháp này hình như vẫn chưa được mở ra, dựa theo nhiệm vụ miêu tả thêm bên ngoài, hắn tìm đến vị trí mắt trận rồi giơ chân trái lên, hung hăng đạp mạnh xuống dưới, oanh một tiếng và trận pháp này liền tan vỡ.
Theo Hứa Thanh mở miệng, cái bóng lại nhanh chóng dò xét, chỉ dẫn đến từng chỗ một.
Hứa Thanh một đường bay nhanh, cứ như vậy phá hủy từng tòa truyền tống trận, ngay trước khi hắn định phá hủy tòa truyền tống trận thứ bảy, thì trong khoảng thời gian ngắn, trận pháp trên tòa truyền tống trận này!
Rõ ràng có tia thành lập lòe hiện lên.
Hứa Thanh lần nữa ồ một tiếng, lập tức dùng tinh thần cảm thụ, rất nhanh hắn liền nhận ra một tia khí tức Trúc Cơ từ bên trong trận pháp đang lập lòe, hình như có người ở một chỗ trận pháp khác đang truyền tống tới đây.
Trong nhận thức của Hứa Thanh, khí tức này không phải rất mạnh, hình như còn chưa đạt tới trạng thái mệnh hỏa, vì vậy hắn hơi nheo mắt lại, không có lập tức phá huỷ trận pháp mà nhanh chóng lấy ra phấn độc, dùng tốc độ nhanh nhất bố trí từng tầng chất độc quanh bốn phía trận pháp này.
Trong thời gian mười hơi thở, Hứa Thanh một hơi bố trí trên trăm loại độc, hỗn hợp cùng một chỗ, bao phủ khắp trận pháp, đồng thời que sắt màu đen cũng bỗng nhiên bay ra, ẩn nấp ở một bên.
Trên que sắt còn được buộc một cái chuông lục lạc.
Một khi sử dụng chuông này, linh hồn mà có đầy đủ máu thịt đều sẽ bị nó ảnh hưởng, nhưng khí linh sẽ không bị làm sao, cho nên hắn cột nó vào phía trên que sắt màu đen.
Mà lão tổ Kim Cương Tông bên trong que sắt rõ ràng cũng rất phấn khởi, dường như cảm thấy thời điểm biểu hiện giá trị của mình lại đến.
Cái bóng cũng rất gấp gáp, không cam lòng yếu thế nên nó tản ra xung quanh, cũng đã làm xong chuẩn bị lập tức đánh tới, Hứa Thanh lấy ra Pháp Thuyền để phòng ngừa vạn nhất, bản thân thì rút lui vài bước sau đó ngồi chồm hổm xuống, trong mắt lập lòe hàn mang, hắc hỏa trong cơ thể bốc lên, trong tay cũng huyễn hóa ra một thanh dao găm.
- Tới rồi.
Ngay một khắc Hứa Thanh thì thào, tia sáng trên tòa truyền tống trận này bỗng nhiên lập lòe, dị chất lập tức trở nên nồng đậm dị thường, một đạo thân ảnh tu sĩ Hải Thi Tộc chậm rãi hiện ra.
.