Quang Âm Chi Ngoại

Chương 406: Động biển phong long! (1)



Biển khơi nổ vang.

Theo từng gợn sóng khuếch tán, Hứa Thanh khoanh chân ngồi trên Pháp

Thuyền, lúc này thân thể của hắn chậm rãi run rẩy, hô hấp của hắn cũng càng

lúc càng dồn dập, đôi mắt của hắn cũng từ lạnh lẽo như băng rồi rất nhanh hóa

thành điên cuồng.

Bởi vì, hắn đói!

Một cảm giác đói khát trước đó chưa từng có!

Nguồn gốc của loại đói khát này là do giờ phút này thân thể hắn vô cùng

khô héo, cần đại lượng chất dinh dưỡng để bổ sung mới có thể khôi phục lại

như thường, mà điểm này thì coi như là thủy tinh màu tím cũng không cách nào

trợ giúp hắn được.

Thủy tinh màu tím có thể tăng tốc chữa trị tổn thương. Tuy nó có thể khôi

phục, nhưng không thể từ không mà sinh có, không thể cung cấp chất dinh

dưỡng cho hắn khôi phục khí huyết được.

Mà đầu nguồn khác của sự đói khát, chính là sau lưng Hứa Thanh!

Lúc này phía sau của hắn là một mảnh trống trải, thoạt nhìn không thấy cái

gì, nhưng vô luận là lão tổ Kim Cương Tông hay là cái bóng, bây giờ cả hai đều

vô cùng căng thẳng, trong cảm giác của bọn nó, hình như sau lưng của Hứa

Thanh đang ẩn giấu một thứ nào đó vô cùng nguy hiểm và dữ tợn.

Nhưng Hứa Thanh biết rõ, đúng là phía sau của hắn không phải không có

vật gì.

Chuẩn xác mà nói, thứ để cho lão tổ Kim Cương Tông và cái bóng cảm thấy

kiêng kị và căng thẳng mãnh liệt, là bởi vì Kim Ô mở mắt, ở dưới lớp quần áo

sau lưng của hắn đã tạo thành một bức đồ đằng.

Hình dáng của bức đồ đằng này chính là một con Kim Ô, từ trên người nó

tản ra từng trận khí tức vô cùng kinh tâm động phách.

Đây cũng là giai đoạn mở ra bước truyền thừa kế tiếp!

Lúc trước Hứa Thanh đã có thời gian 10 ngày để nghiên cứu tìm hiểu về

công pháp Kim Ô Luyện Vạn Linh được truyền vào trong đầu, hắn rất rõ ràng

mở ra truyền thừa Kim Ô Luyện Vạn Linh cần hai bước.

Bước đầu tiên là kích hoạt hạt giống truyền thừa, để hóa thành đồ đằng khắc

ở trên thân thể.

Bước thứ hai, là để cho đồ đằng hiện ra bên ngoài, hình thành hư ảnh bằng

khí huyết, kể từ đó mới coi như là hoàn toàn mở ra truyền thừa!

Mà bước thứ hai cũng cần một lượng lớn khí huyết để bồi dưỡng, cho nên

hắn mới có cảm giác rất đói khát!

Lúc này Hứa Thanh thở hổn hà hổn hển, trong mắt tràn ngập tơ máu, quay

đầu nhìn lão tổ Kim Cương Tông.

Lão tổ Kim Cương Tông lập tức run run, vừa bị Hứa Thanh nhìn qua thì lão

liền có một loại cảm giác dường như đối phương muốn cắn nuốt chính mình,

trong lúc run rẩy lão nhanh chóng hiện ra thân hình, còn cố ý biến mình trong

suốt một chút, ý bảo mình không có khí huyết.

Hứa Thanh chuyển mắt, nhìn qua cái bóng.

Cái bóng cũng lập tức run rẩy dưới ánh mắt này của hắn.

"Đưa chúng nó lên đây."

Bởi vì thân hình héo rũ, cho nên lúc này thanh âm của Hứa Thanh cũng trở

nên vô cùng khàn khàn, cái bóng cũng không hề chần chờ chút nào mà lập tức

kéo một bộ phận thân thể đã hóa thành dây trói dung nhập dưới biển của nó lên,

một con Thiết Giáp Ngư cực lớn lập tức phá vỡ mặt nước đưa đến trước mặt

Hứa Thanh.

Hứa Thanh nhìn kỹ con Thiết Giáp Ngư, đồ đằng phía sau lưng bỗng nhiên

nóng lên, hình như muốn huyễn hóa ra ngoài, nhưng bây giờ nó vẫn không cách

nào làm được, chỉ có thể ở huyễn hóa ra từng mảnh lông vũ màu vàng như lông

Phượng ở bốn phía của Hứa Thanh.

Những chiếc lông vũ này bay nhanh và xoay tròn chung quanh hắn, đồng

thời tạo thành hấp lực cuốn tới con Thiết Giáp Ngư.

Trong nháy mắt tiếp theo, thân thể con Thiết Giáp Ngư trọn vẹn 100 trượng

này lập tức run rẩy, tất cả khí huyết trong cơ thể của nó đều tràn hết ra ngoài.

Sau khi tràn ra thì những tia khí huyết này liền hội tụ lại cùng một chỗ, tạo

thành một khối huyết cầu to hơn mười trượng, lúc này khối huyết cầu này

không ngừng co rút lại, không ngừng bị rèn luyện, cho đến cuối cùng sau khi

tiêu tán hết 9/10 phần, nó liền tạo thành một giọt huyết dịch màu vàng nhạt.

Lông vũ màu vàng chợt bay tới bao phủ, đồng thời hấp thu giọt huyết dịch

màu vàng này, Hứa Thanh cũng phất tay, một đoàn hắc hỏa lập tức bay ra bao

phủ con Thiết Giáp Ngư này lại, rút linh hồn nó ra.

Mà cái bóng cũng nhịn không được hít vào một hơi, khiến cho con Thiết

Giáp Ngư đã mất đi linh hồn, đã mất đi khí huyết, nhưng linh năng tràn ngập dị

chất còn thừa lại trên người nó cũng không hề bị lãng phí, bị cái bóng nuốt

xuống.

Tựa như ăn cơm vậy, cái bóng rất nhanh liền đưa con hải thú thứ hai tới, tiếp

theo là con thứ ba, con thứ tư…

Trong mười ngày, lúc Hứa Thanh đang nghiên cứu Kim Ô Luyện Vạn Linh

thì hắn đã nuôi nhốt một số hải thú, cho nên đồ đằng sau lưng biến thành lông

Phượng rất nhanh liền hấp thu được 20-30 con hải thú.

Theo những chiếng lông Phượng hấp thu khí huyết, nó chẳng những càng

lúc càng hiển lộ nhiều bộ phận hơn, đồng thời còn phản hồi lại lực lượng bồi

dưỡng cho thân thể Hứa Thanh, khiến cho thân thể khô héo của Hứa Thanh

cũng được hôi phục một chút.

Mà hắn cũng cảm nhận rõ ràng được lực lượng nhục thể của mình đang từ

trạng thái đình trệ trở nên tinh tiến hơn một chút, tốc độ nhanh hơn và sức mạnh

cũng lớn hơn, đồng thời hắn cũng có một chút cảm giác kỳ dị.

Loại cảm giác này dường như là hắn vừa cộng minh cùng một vài loại pháp

thuật nào đó, hắn cũng mơ hồ cảm giác mình giống như có thể không cần bấm

niệm pháp quyết cũng có thể trực tiếp hình thành một chút pháp thuật mà chính

hắn còn chưa bao giờ học qua.

Nhưng sau khi hắn thử nghiệm, lại không cách nào làm được việc này.

"Chẳng lẽ đây chính là năng lực cướp lấy thiên phú của Kim Ô Luyện Vạn

Linh trong miêu tả sao, nhưng mà do bây giờ ta mới luyện hóa quá ít, cho nên

không cách nào sử dụng thiên phú của nó ra được!"

Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, nhưng giờ phút này cảm giác đói khát của

hắn chỉ mới thoáng giảm bớt một chút mà thôi, hắn vẫn còn rất đói, điều này

khiến cho hắn không có thời gian để suy tư quá nhiều, ánh mắt hắn tràn ngập tơ

máu. Hắn dứt khoát đứng lên rồi thu hồi Pháp Thuyền, trực tiếp nhảy vào trong

nước.

Chớp mắt khi hắn lao xuống dưới biển, thân thể của hắn liền vang lên một

tiếng nổ tung, trực tiếp mở ra trạng thái Huyền Diệu Thái, đồ đằng phía sau

cũng tràn ra khí tức chấn nhiếp về bát phương, khiến cho trên người Hứa Thanh

tràn ra uy áp rất lớn.

Toàn thân lão tổ Kim Cương Tông bên cạnh hắn liền tràn ngập tia sét, lôi

văn trên que sắt màu đen cũng phát ra những tia sáng lập lòe, gào thét đi theo

bên trái Hứa Thanh.

Cái bóng cũng khuếch tán ra bốn phía, có thể mơ hồ thấy được trên trăm

ảnh nhãn của nó trải rộng ra khắp bốn phương, từng con mắt mở ra theo đường

nét cây đại thụ, nhìn thấy mà giật mình.

Giờ khắc này chiến lực tổng hợp của Hứa Thanh đã rất mạnh, sớm đã siêu

việt trước đây, mặc dù vẫn không thể không kiêng nể chút nào hoạt động trong

biển cấm, nhưng trong trình độ nhất định thì coi như hắn cũng đã có thể quát

tháo một phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.