Quang Âm Chi Ngoại
Một cái chớp mắt vừa rồi, theo hạt châu từ bên trong chiếc thuyền hắc mộc
hạ xuống, Hứa Thanh cảm nhận được trên bầu trời có một tia dị chất của Hải
Thi Tộc chấn động.
Việc này cũng khiến hắn có phán đoán nhất định trong lòng, khả năng đại
khái là ba chiếc thuyền này thuộc về Hải Thi Tộc.
Hứa Thanh vốn không có hảo cảm gì với Hải Thi Tộc, hắn cũng đã giết qua
rất nhiều Hải Thi Tộc.
Chuyện hôm nay đối với hắn mà nói cũng chỉ là tai bay vạ gió, tuy hạt châu
màu đen không tạo được bất cứ tổn thương nào với hắn, nhưng thực tế thì uy
lực ẩn chứa trong đó không hề tầm thường.
Nó có thể so với một kích toàn lực của tu sĩ mở ra một đoàn mệnh hỏa!
Nhất là phù văn phong ấn bên trong hình như càng thêm huyền diệu.
Trong đầu Hứa Thanh hiện ra hình của tấm phù văn lúc trước, tấm phù văn
kia chỉ lóe lên một cái, vậy mà có thể khiến cho hạt châu màu đen như được
thuấn di, lập tức xuất hiện ở trên Pháp Thuyền của hắn.
Biến hóa bất ngờ như thế, mới khiến cho Hứa Thanh căn bản là không cách
nào kịp thời phản ứng, không thể tránh đi.
"Nếu như uy lực của hạt châu kia đạt tới hai đoàn mệnh hoả, thậm chí ba
đoàn, thì nó đúng là một cái bảo vật!"
Đôi mắt Hứa Thanh co rụt lại, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Hắn biết tu sĩ có có thể tùy ý ném ra bảo vật dùng một lần duy nhất như thế
này, thì hoặc là tu vi của người này không đơn giản cho nên dư thừa bảo vật.
Hoặc là tu vi của người này bình thường, nhưng thân phận không tầm
thường.
Hắn cảm thấy xác suất của vế sau lớn hơn.
"Cho nên rất có thể sẽ tồn tại người vệ đạo."
Hứa Thanh vẫn không thu hồi ánh mắt, điều khiển Pháp Thuyền hải tích vọt
nhanh dưới biển, truy kích theo ba chiếc thuyền đã biến thành điểm đen trên bầu
trời.
Trước lúc chưa rõ ràng trên ba chiếc thuyền này có tồn tại cường giả cao
tầng hơn hay không, thì Hứa Thanh không có ý định tùy tiện ra tay.
Hắn có thói quen tiềm phục đi theo đối phương, cũng đã quen việc lặng lẽ
quan sát, giờ phút này nhìn hắn giống như là một người thợ săn đang tìm kiếm
nhược điểm và phán đoán thực lực của con mồi vậy.
Cùng lúc đó bên trong ba chiếc thuyền hắc mộc đang bay về phía chân trời,
trong chiếc thuyền dẫn đầu, tên Hải Thi Tộc mặc áo bào trắng bỗng thở dài một
cái.
Gã đứng ở bên mép thuyền nhìn về mặt biển phía dưới, trong mắt mang theo
vẻ chán nản.
Gã mơ hồ cảm nhận được mặt biển phía dưới có một cỗ khí tức đã khóa chặt
ba chiếc thuyền này của bọn họ.
Mà gã còn rất quen thuộc cái khí tức này.
"Hứa Thanh ca ca, ngươi đừng mất hứng nha, ta cũng đã hạn chế ra tay rồi,
lúc nãy ta vốn định ném ra ba khỏa thần lôi cơ, nhưng cuối cùng ta cũng chỉ
ném ra có một khỏa...."
Tam công chúa len lén liếc mắt nhìn tên tu sĩ mặc áo bào trắng của Hải Thi
Tộc, mắt thấy đối phương không để ý tới mình, vì vậy tiến lên vài bước giữ chặt
cánh tay của gã, lắc lư vài cái.
"Được rồi được rồi, tiếp theo ta sẽ không ném đồ trên đường đi nữa được
không?"
"Hứa Thanh ca ca, ngươi đừng tức giận nha, ngươi làm gì mà nhíu mày thế,
đang suy nghĩ gì vậy?"
Tên tu sĩ mặc áo bào trắng Hải Thi Tộc nghe thấy cái tên Hứa Thanh thì lần
nữa thở dài, quay đầu nhìn Tam công chúa.
"Ta đang suy nghĩ làm sao để cho tên kia không giết ngươi, lại còn phải làm
thế nào để cho tên kia không biết việc ta đang lén lút làm, nói không tốt thì hắn
liền nổi đóa."
"Hứa Thanh ca ca, ta có chút không hiểu những lời này của ngươi..."
Tam công chúa nở nụ cười thanh thuần ngọt ngào, một bộ dạng ta nghe
không có hiểu gì hết.
Tên tu sĩ mặc áo bào trắng Hải Thi Tộc khoát khoát tay, cũng lười nói nhiều.
Đáy lòng của gã cũng cảm khái, chỉ là gã phát hiện ra dường như rất khó
kiếm được điểm cống hiến, cho nên muốn dùng một chút thủ đoạn, vì vậy đã
nhận cái nhiệm vụ đưa Tam công chúa trở về này, lại thành công tìm được và
thu hút được đối phương.
Tiếp đến chỉ cần đưa người trở về Hải Thi Tộc, cống hiến của gã chẳng
những đủ để đổi một khối tâm thi đẳng cấp cao, thậm chí còn lấy được sự tín
nhiệm của Tam công chúa, sau đó gã còn có thể đi tới tổ tàng của Hải Thi Tộc,
hoàn thành kế hoạch thứ hai của mình.
Mà phương án đầu tiên của gã cũng đã tiến hành được hơn phân nửa, bây
giờ chỉ kém lộ trình chưa tới một tháng là có thể từ cách thức này để đi vào lãnh
địa Hải Thi Tộc.
Nhưng hết lần này tới lần khác Tam công chúa của Hải Thi Tộc này, lại
thường ném những khỏa thần lôi ra ngoài.
Tên Hải Thi Tộc mặc áo bào trắng đang cảm khái, bỗng nhiên khẽ di một
tiếng, cúi đầu nhìn về dưới biển.
Gã cảm giác khí tức Hứa Thanh khóa chặt đã bỏ qua, không có đi theo nữa
rồi.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ tên tiểu tử này sửa đổi tính tình rồi sao?
Hay là có chuyện gì khác quan trọng hơn?"
Tên Hải Thi Tộc mặc áo bào trắng kinh ngạc, sau khi quan sát một lát, gã
điều khiển thuyền hắc mộc rời xa cái mảnh hải vực này, lại trôi qua ba ngày, rốt
cuộc gã đã xác định là Hứa Thanh không đi theo nữa rồi.
"Kỳ quái."
Mặc dù trong lòng gã rất hiếu kỳ, nhưng cũng lại nhẹ nhàng thở ra, cũng
không phải vì gã sợ Hứa Thanh biết được kế hoạch đi đến Hải Thi Tộc của gã,
mà là gã chột dạ, sợ đối phương biết được việc mình giả mạo thân phận của đối
phương.
"Cũng không có gì, ta làm như vậy cũng là vì muốn tìm đạo lữ cho hắn thôi
mà, đúng, không sai, ta thân là cấp trên, quan tâm tới tương lai của cấp dưới, tự
thân xuất mã tìm tình nhân cho hắn, có lẽ chuyện này hắn còn phải cảm tạ ta đó
nha!"
Tên Hải Thi Tộc mặc áo bào trắng ho khan một tiếng, càng nghĩ càng thấy
có đạo lý, nhưng vẫn truyền ra mệnh lệnh, tăng tốc đi về phía trước.
Cùng lúc đó ở chỗ sâu dưới đáy biển, Hứa Thanh vẫn điều khiển Pháp
Thuyền hải tích truy kích theo như trước!
Chỉ bất quá lần này cả chiếc Pháp Thuyền của hắn được bao phủ bởi một
đoàn bóng đen, chính là cái bóng.
Ba hôm trước khi Hứa Thanh truy kích đối phương, hắn đồng dạng cảm
nhận được bản thân đã bị phát hiện, vì vậy mới bày ra một màn rời đi, trên thực
tế lại bí mật điều khiển cái bóng bao phủ cả Pháp Thuyền lại, hoàn toàn dung
hợp khí tức của bản thân cùng với dị chất của biển cấm lại với nhau.
Sau đó vẫn tiếp tục đi theo và tiếp tục quan sát, lần này hắn nhận thấy bản
thân đã không còn bị phát hiện ra nữa, coi như là đã chân chính ẩn nấp.
Đồng thời từ trong chuyện này cũng đã khiến cho hắn tra ra được một chút
tin tức, ví dụ như ba chiếc thuyền hắc mộc này có khả năng không có tu sĩ Kim
Đan, thậm chí có thể không có cả tu sĩ mở ra ba đoàn mệnh hỏa.
Nói cách khác ba ngày trước đối phương đã phát hiện khí tức của hắn khóa
chặt, đáng lẽ đối phương phải lập tức trấn áp phủ đầu mới đúng, làm sao có thể
bỏ mặc chính mình rời đi dễ dàng được chứ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.