Quang Âm Chi Ngoại
"Tên điên!! "
Hứa Thanh nhìn thấy một màn này thì lập tức hít sâu một hơi, trong ánh mắt
lộ ra tia chấn động.
Trong một cái chớp mắt, hắn bỗng thấy một màn như khi trước đội trưởng
đỏ mắt phóng tới đám máu thịt của Câu Anh.
Giờ phút này theo âm thanh răng rắc vang lên, đội trưởng đỏ mắt hung hăng
cắn một cái, trực tiếp gặm xuống một chút ngón chân của tượng thần!
Thậm chí còn lưu lại một dấu răng rõ ràng ở trên ngón chân này.
Chất liệu của cỗ tượng thần này rất đặc thù, bình thường mà nói rất khó bị
phá hư, mà lúc này hiển nhiên là đội trưởng mượn nhờ máu thịt của Câu Anh,
hoàn toàn kích phát ra Thần Tính bên trong nên mới cắn được một ngụm.
Không chờ bản thân tượng thần khôi phục, đội trưởng mắt đỏ ngầu, nhanh
chóng nuốt xuống chút thịt từ pho tượng mà mình vừa cắn được.
Đám tu sĩ Hải Thi Tộc chữa thương ở bốn phía lập tức nhao nhao đứng dậy,
tâm thần của từng tên đều vô cùng chấn động bởi biến cố bất thình lình này.
Còn có mấy chục tu sĩ cạnh những cây cột cũng nhao nhao mở mắt ra, mang
theo cảm xúc chấn động mãnh liệt nhìn về phía đội trưởng.
Cùng lúc đó, một cỗ khí tức kinh khủng của Kim Đan lập tức ầm ầm bộc
phát ra từ trên bàn tay trước ngực của cỗ Tượng Thần Tổ Thi.
Đồng tử tu vi Kim Đan ngồi trên đó mở hai mắt ra, biểu cảm mang theo vẻ
nghi hoặc nhìn về phía dưới.
Gã nhìn về phía Hứa Thanh.
Thân thể Hứa Thanh lập tức nổ vang, tâm thần dấy lên từng trận sóng lớn.
Đồng tử Kim Đan kia lại nhìn về phía đội trưởng, thân thể đội trưởng cũng
run lên và hối hả lui lại.
Tên đồng tử này không hề quan tâm tới đội trưởng đang thối lui, mà sự chú
ý của gã đặt trên ngón chân của pho tượng.
Gã nhìn thấy ngón chân của pho tượng đã thiếu khuyết một ít, thậm chí còn
lưu lại một dấu răng. Mặc dù bản thân pho tượng đang nhanh chóng khôi phục
lại, nhưng dấu răng đục ngầu vẫn hiển lộ ra rất rõ ràng.
"Rất lâu không có người bên ngoài xâm nhập vào đây rồi, có chút ý tứ, hai
người các ngươi muốn chết như thế nào?"
Đồng tử Kim Đan nhàn nhạt mở miệng, hiển nhiên gã cũng không đặt hai
tên đại tặc Trúc Cơ này vào trong lòng, giết chết kẻ xông vào là được, vì vậy
giờ phút này gã lập tức tản ra uy áp Kim Đan từ trên người.
Trong khoảng thời gian ngắn thì thiên lôi cuồn cuộn và bốn phương rung
động lắc lư, như có lực lượng diệt thế trấn áp chúng sinh.
Nhưng ngay khi lời gã vừa mới nói xong, trong lúc đứng dậy thì đồng tử
Kim Đan này vốn đang bình tĩnh, nhưng sắc mặt bỗng nhiên đại biến, chợt
nghiêng đầu nhìn về cỗ tượng thần ở bên cạnh.
Lúc này bên trong cỗ tượng thần đang có một mạch nước ngầm cực kỳ
không ổn định đang nhanh chóng tăng cao, khi chảy ngang qua vị trí tên đồng
tử này thì ngay lập tức nó mạnh mẽ vọt về phía đầu của cỗ tượng thần, trong
một cái chớp mắt khi tên đồng tử mở mắt là nó đã vọt đến chỗ mũi của cỗ tượng
thần rồi, sau khi đến mũi của tượng Thần thì nó liền nhẹ nhàng chạm vào…
Một tiếng nổ kinh thiên động địa lập tức vang vọng toàn bộ cấm địa, ngay
thời khắc này cái mũi của cỗ tượng thần này lập tức ầm ầm nổ tung.
Âm thanh của vụ nổ vô cùng lớn!
Toàn bộ không gian cấm địa đều chấn động, thậm chí còn ảnh hướng đến cả
bên ngoài.
Mà sức mạnh của vụ nổ này này quả thực quá lớn, vậy mà khiến cho cái mũi
của cỗ tượng thần thứ bảy này lập tức vỡ tan. Cả cái mũi chia năm xẻ bảy hóa
thành đá rơi xuống.
Vị đồng tử Kim Đan kia là người đứng gần vụ nổ nhất, đứng mũi chịu sào bị
xung kích của vụ nổ lan tới trên thân, điên cuồng phun máu tươi và thân thể
cũng bị lực chấn hất ngược lại, trực tiếp văng vào vách tường phía xa.
Cũng có không ít tu sĩ Trúc Cơ của Hải Thi Tộc bên dưới bị ảnh hướng đến,
nhao nhao phun máu tươi ra, trên mặt lộ ra thần sắc hoảng sợ cùng không cách
nào tin, đồng loạt nhìn cỗ tượng Thần hiện giờ đã không còn mũi.
Sau đó, một luồng phẫn nộ khiến cho toàn bộ ánh mắt của Hải Thi Tộc trở
nên đỏ thẫm ngay lập tức ầm ầm dựng lên, phong vân trong cấm địa lập tức
biến sắc, sát ý ngập trời.
Còn có một tiếng gào thét đinh tai nhức óc vang vọng toàn bộ cấm địa được
truyền ra từ trong miệng tên đồng tử Kim Đan bị văng vào trên vách tường đang
điên cuồng phun máu tươi.
"Ngươi đã làm cái gì!!! "
Tiếng gào kia siêu việt cả thiên lôi, khiến cho âm thanh nơi đây trở nên vù
vù, mà tất cả ánh mắt bây giờ đều đồng loạt nhìn hằm hằm về phía đội trưởng.
Sát ý ngập trời!
Thật sự là đội trưởng gặm một cái không tính là cái gì, chỉ là một khối nhỏ
mà thôi, nhưng cái mũi của tượng thần vỡ tung thì quá lớn, mức độ chênh lệch
của cả hai thật giống như trời và vực vậy.
Mà người khiến cho tất cả tu sĩ Hải Thi Tộc ở nơi này tập trung nhìn lại,
nhất định là có nguyên nhân.
Mọi người đều thấy là người giả dạng thành Tam công chúa này gặm ngón
chân tượng thần một cái, ngay sau đó cái mũi của tượng thần liền nổ tung, cho
nên việc này hiển nhiên là có liên quan mật thiết với người này!
Đội trưởng cũng ngây ngốc.
Một khắc này, đừng nói là Hải Thi Tộc cho rằng mọi việc là như vậy, coi
như là tự y cũng đều cảm thấy việc này hẳn là có quan hệ với bản thân, chắc là
do chính y cắn một cái này cho nên mới nổi lên phản ứng, làm cái mũi của cỗ
tượng thần này mới nổ tung.
"Nhưng khoảng cách cũng quá xa mà..."
Hô hấp của đội trưởng cấp tốc tăng cao, trong nháy mắt tên tu sĩ Kim Đan
gào thét thì Hứa Thanh không do dự chút nào, cầm lấy một khối mảnh vỡ của
mũi tượng thần rơi ở bên cạnh mình rồi lập tức quay người phóng ra ngoài.
Bây giờ hắn không phải là người bị tập trung chú ý, giờ phút này non nửa
những người điên cuồng và phẫn nộ đều đang bị đội trưởng hấp dẫn.
Theo đồng tử Kim Đan gào thét, thân ảnh của tên đồng tử này cũng lập tức
lao ra bay thẳng đến chỗ đội trưởng, đồng thời đối với hành động của Hứa
Thanh nơi đó, mặc dù không quá gây chú ý nhưng gã cũng sẽ không bỏ qua cho
Hứa Thanh.
"Đi, các ngươi đi chém tên còn lại cho ta!"
Ánh mắt đội trưởng trợn to, một tay thu hồi một mảnh mũi vỡ của tượng
thần ở bên người, sau đó lập tức ầm ầm bộc phát tốc độ, từng đạo phong ấn
trong cơ thể mở ra, trong nháy mắt từ hai đoàn mệnh hỏa lên đến ba đoàn mệnh
hỏa, sau đó còn bộc phát một lần nữa, vậy mà đến tận trình độ của Trúc Cơ bốn
đoàn mệnh hỏa, còn có Thần Tính ngập trời từ bên trong thân thể tràn ra, sau đó
lập tức chạy về phía xa.
Mặc dù tốc độ của đội trưởng rất nhanh, nhưng tốc độ của đồng tử Kim Đan
càng nhanh hơn nên trong nháy mắt liền đuổi tới, âm thanh nổ tung lập tức vang
vọng và đội trưởng phun ra máu tươi, nhưng không biết y đã sử dụng bí pháp gì,
vậy mà có thể lần nữa chạy thoát.
Con mắt của đồng tử Kim Đan trở nên đỏ thẫm và vô cùng phẫn nộ, trong
lúc gã trấn thủ vậy mà lại để xảy ra việc kinh khủng đến như vậy, đối với gã mà
nói thì chuyện này là sự nhục nhã cực lớn, cho nên sát ý của gã đối với đội
trưởng cũng trở nên mảnh liệt đến cực hạn.
Nhất là sự việc ngiêm trọng như thế này đã quá nhiều năm không xuất hiện
trong Hải Thi Tộc rồi, nếu như người tới chính là một cường giả thì cũng đành,
nhưng hết lần này tới lần khác người tới vẫn là… một tên tu sĩ Trúc Cơ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.