Quang Âm Chi Ngoại
Trước đó Hứa Thanh cảm thấy loại người thế này rất hiếm thấy, nhưng sau
khi nghĩ đến đại lục Vọng Cổ lớn như vậy, vạn tộc như rừng, cho dù có gặp phải
tu sĩ mở ra bốn đoàn mệnh hỏa thì cũng không có gì ngoài ý muốn.
Mà Hứa Thanh cũng rất rõ ràng trước đó hắn có thể đánh cùng đối phương,
là do hắn đã cướp được tiên cơ trước.
Hơn nữa còn có cái bóng và lão tổ Kim Cương Tông cùng ra tay đồng loạt,
còn có Kim Ô Luyện Vạn Linh phụ trợ thân thể, cuối cùng mới có thể trấn áp
được đối phương.
Nhưng lần gặp nhau tiếp theo thì chắc chắn đối phương đã có cảnh giác và
đề phòng mình, muốn tiếp tục trấn áp thì khó khăn sẽ vô cùng lớn.
Nhưng mà Hứa Thanh cũng đã phân tích, nếu như đối phương muốn trấn áp
hắn, vậy thì đồng dạng cũng rất khó.
"Bốn đoàn mệnh hỏa..."
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra một tia khát vọng, giờ phút này hắn đã hoàn
toàn bước vào Trúc Cơ trung kỳ, phối hợp mệnh đăng đã có thể trấn áp tu sĩ ba
đoàn mệnh hỏa, tăng thêm Kim Ô Luyện Vạn Linh phụ trợ thân thể thì hắn có
thể đánh một trận với tu sĩ bốn đoàn mệnh hỏa.
Loại chiến lực này đã khiến cho hắn gần như đã đứng ở đỉnh phong của
Trúc Cơ, thậm chí có thể chạy trốn từ trong tay tu sĩ Kim Đan và hóa giải tổn
thương của đối phương, đối với những người khác mà nói hiển nhiên hắn đã rất
mạnh.
Nhưng Hứa Thanh vẫn cảm thấy chưa đủ.
"Còn thiếu 25 đạo pháp khiếu là có thể mở ra đoàn mệnh hỏa ba... Đến lúc
đó ở trong Trúc Cơ, trừ phi gặp phải tu sĩ cũng có mệnh đăng, bằng không thì ta
có thể trấn áp tất cả. Mà tới lúc đó hẳn là ta có thể khiến cho cuộc sống của
mình trở nên tốt hơn một chút rồi."
"Cho nên nếu cứ từng bước từng bước mở ra pháp khiếu, vậy quá chậm."
Hứa Thanh trầm ngâm, sau khi thì thào vài câu thì bỗng nhiên hắn lại hy
vọng đội trưởng trở về nhanh một chút.
Bởi vì với sự điên cuồng của đội trưởng, Hứa Thanh cảm thấy chỉ cần mình
tham dự thêm mấy lần sự kiện giống như Hải Thi tộc lần này, vậy thì cũng
không quá khó khăn liền mở ra đoàn mệnh hỏa thứ ba.
"Đợi đội trưởng trở về, ta liền đến hỏi một chút xem dạo gần đây y còn địa
phương nào có thể đi kiếm lời một vố nữa hay không."
Hứa Thanh lập tức quyết tâm.
Về phần suy nghĩ không muốn tiếp tục điên cuồng trong đầu lúc trước, giờ
phút này đã hoàn toàn bị hắn ném qua một bên.
"Không có biện pháp, chỉ vì ta tu luyện quá chậm, để mở ra pháp khiếu đành
phải tìm cơ hội liều thêm một lần, chờ ta mở ra toàn bộ pháp khiếu rồi… ta sẽ
không liều mạng nữa."
Hứa Thanh suy tư sau đó liền tự mình đồng ý, tự gật nhẹ đầu tán thành.
Cứ như vậy thời gian ngày lại ngày trôi qua, cho đến năm ngày sau, khi chỉ
còn cách Thất Huyết Đồng ba ngày lộ trình, rốt cuộc lệnh bài thân phận của
Hứa Thanh xuất hiện chấn động.
Hắn lấy ra nhìn qua, những dòng nhiệm vụ vô cùng quen thuộc ở bên trong
nhanh chóng chuyển động.
Chợt nhìn không có cái nào giống nhau, Hứa Thanh xem qua một vòng sau
đó liền chú ý thấy chỗ trên cùng của rất nhiều nhiệm vụ, có một Anh Hào bảng.
Hứa Thanh biết cái bảng này, đó là bảng truy nã tất sát của Hải Thi tộc đối
với Thất Huyết Đồng.
Bên trong đều ghi chép thứ tự treo giải thưởng của Hải Thi tộc, chỉ là muốn
xem thì phải mất phí, cho nên Hứa Thanh một mực không mua.
Giờ phút này hắn nhìn lướt qua, đáy lòng hơi có chút do dự.
Hắn cảm thấy việc mình và đội trưởng làm ở trong Hải Thi tộc không đến
nỗi lớn những cũng không quá nhỏ, hắn chỉ cảm thấy xác suất bị truy nã khá
cao thôi.
Cho nên hắn muốn nhìn một cái, nhưng lại phát hiện cần mất một trăm linh
thạch, điều này khiến cho Hứa Thanh cảm thấy không đáng.
Mà trong nháy mắt khi Hứa Thanh muốn bỏ qua việc này, theo Thương
Long càng lúc càng tiếp cận gần phạm vi của Nhân Ngư đảo, bên trong lệnh bài
thân phận của hắn càng xuất hiện nhiều chấn động hơn nữa.
Đó là toàn bộ người quen biết của hắn đang phát ra những tin nhắn riêng,
từng tin cùng một lúc thống nhất ập đến.
"Hứa Thanh sư huynh, ngươi trở về rồi sao?"
"Hứa Thanh sư huynh, thật uy vũ!!!
Quá nhiều tin tức gửi đến liên tiếp, Hứa Thanh hơi kinh ngạc nhìn qua.
"Hứa Thanh sư huynh, ta nghĩ hiện giờ ngươi nhất định có rất nhiều tin
nhắn, không nhất định có thể nhìn thấy tin này của ta, nhưng sư huynh ơi, hiện
giờ ta rất là kích động, sau khi ta nhìn thấy tên của ngươi cùng với đại sự mà
ngươi làm được, suốt nhiều ngày ta đều ngủ không yên, vừa phấn khởi cho
ngươi mà cũng lo lắng cho ngươi, thiên ngôn vạn ngữ, hóa thành bảy chữ."
Một đoạn tin nhắn này, là do Đinh Tuyết gửi tới.
Sau khi đảo qua bảy chữ Đinh Tuyết gửi tới phía trước, Hứa Thanh không
quá để vào trong lòng.
Bởi vì chữ ‘đại sự’ đã tràn ngập tinh thần của hắn, hắn cũng đã hoàn toàn
hiểu ra, sự tình hắn làm trong Hải Thi tộc đã bị truyền ra, sau đó hắn lập tức mở
xem những tin nhắn khác.
Phía sau còn có rất người, người nào cũng có.
Sau khi Hứa Thanh tăng tốc đảo qua tất cả tin nhắn, hắn không do dự chút
nào mà trực tiếp bỏ ra một trăm linh thạch để mua quyền xem danh sách Anh
Hào bảng.
Vừa mở ra nhìn, hắn lập tức chú ý tới bài danh thứ hai của mình, đôi mắt lập
tức co rút lại.
Sau đó hắn tiếp tục nhìn vị trí đệ nhất.
"Trần Nhị Ngưu?"
Hứa Thanh trầm ngâm, hắn có một loại cảm giác rõ ràng người này chính là
đội trưởng, nhưng hắn vẫn bị cái tên này làm cho sửng sốt một chút.
Hắn bỗng nhiên đã hiểu được tại sao đội trưởng chưa bao giờ nói tên của
mình ra, có lẽ có liên quan tới cái tên có chút quê mùa này.
Tiếp đó Hứa Thanh cẩn thận xem xét bảng danh sách truy nã, sau một lúc
lâu hắn liền hít sâu một cái, lông mày hơi nhíu một chút rồi lại cúi đầu nhìn
mảnh vỡ của cái mũi trong túi trữ vật của mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.