Quang Âm Chi Ngoại

Chương 516: Độc động chúng sinh, cấm diệt muôn đời (1)



Hứa Thanh ngưng mắt nhìn vào trong hộp nguyện vọng, trong mắt bắn ra

quang mang kỳ lạ.

Lúc trước hắn đã từng nghe Ngô Kiếm Vu nói qua, bên trong hộp nguyện

vọng có thể xuất hiện bất kỳ loại vật phẩm gì, nếu may mắn có thể mở ra truyền

thừa Hoàng cấp, kém may mắn thì chỉ có thể mở ra một chiếc lá cây héo rũ.

Cuối cùng có thể mở ra cái gì, toàn bộ phải xem vận khí.

Mà Hứa Thanh lần đầu tiên mở, thế mà bên trong có cả đan dược lẫn ngọc

giản, lấy hiểu biết của Hứa Thanh từ trước tới nay thì cái này đã được coi như là

có vận khí vô cùng tốt rồi.

Lúc này hắn hít sâu một hơi, bình phục lại nỗi lòng một chút, ngay lúc vừa

mới chuẩn bị cầm ngọc giản lên để kiểm tra một chút.

Nhưng vào lúc này Hứa Thanh bỗng nhiên biến sắc, hắn chợt vung tay …

rặc rặc một tiếng, trực tiếp đóng hộp nguyện vọng lại ngăn cách khí tức trong

đó, đồng thời dùng mắt thường cũng có thể thấy được toàn thân của hắn đang

nhanh chóng biến thành màu đen.

"Độc?" Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ lại.

Không chỉ là thân thể như thế, vào thời khắc này ngay cả lục phủ ngũ tạng

của hắn cũng đều như vậy, tựa như lập tức sẽ trở nên hư thối, mà thứ khiến cho

Hứa Thanh giật mình nhất, là rõ ràng hắn không hề có bất kỳ cảm giác đau đớn

nào.

Vô luận là bên trong cơ thể hay là máu thịt, tất cả đều không hề truyền đến

nửa điểm dị thường, giống như loại độc đen nhánh và héo rũ này đến tận bây

giờ chỉ đều là ảo giác mà thôi, thậm chí bản năng và pháp lực trong cơ thể cũng

đều không có bất luận phát hiện gì.

Nhưng vô luận là nhìn bằng mắt thường hay là lấy hiểu biết của Hứa Thanh

đối với độc đạo, hắn xác định rõ ràng rằng độc mà hắn trúng không phải là

chuyện đùa.

"Đây là loại độc gì..." Trong lúc Hứa Thanh thì thào, từng khối thịt trên

mặt bắt đầu tróc ra và chảy rất nhiều máu loãng, từng khối từng khối rớt xuống,

không chỉ trên mặt mà giờ phút này toàn thân của hắn đều xảy ra tình trạng như

vậy.

Nhưng cho dù thế, hắn vẫn không hề có bất kỳ cảm thụ gì như trước.

Hứa Thanh cúi đầu trầm ngâm, dựa vào mắt thường nhìn khắp toàn thân,

toàn bộ quá trình kéo dài thời gian trọn vẹn một nén nhang, dưới sự khôi phục

của thủy tinh màu tím, mặc dù toàn thân Hứa Thanh hư thối nhưng sức khôi

phục cũng rất nhanh.

Cứ như vậy sau một nén nhang thì dấu hiệu hư thối dần tiêu tán, lại trôi qua

một nén nhang là toàn thân Hứa Thanh lượn lờ những ánh sáng tím bắt đầu khôi

phục từng chút, cho đến nửa canh giờ sau thì toàn bộ thân thể của hắn đã khôi

phục lại như lúc ban đầu.

Hứa Thanh ngừng thở cúi đầu nhìn hộp nguyện vọng, trong mắt lộ ra mang

mang âm u.

"Cái này là một khỏa độc đan?"

"Một khỏa độc đan phong ấn vô số năm, chỉ tràn ra chút khí tức liền có thể

khiến cho người ta hình thần câu diệt...." Sau khi Hứa Thanh suy tư, hắn lại mở

chiếc hộp nguyện vọng này ra.

Dù có thủy tinh màu tím nhưng hiệu quả của khỏa độc đan này quả thực quá

mức kinh người, Hứa Thanh cũng không dám thử trực tiếp cầm lấy khỏa độc

đan này để kiểm tra, hắn lo lắng khi mình đụng vào, chỉ cần tốc độ khôi phục

của khối thủy tinh màu tím hơi chậm một chút so với tốc độ độc tố phát ra, đến

lúc đó hết thảy sẽ biến thành rất nguy hiểm.

Nhưng tạo nghệ độc đạo của hắn cũng không kém, biết cách xử lý loại sự

tình này như thế nào, cho nên sau khi trầm ngâm suy tư một lúc thì hắn cúi đầu

nhìn qua hộp nguyện vọng, mở ra và một lát sau lại đóng lại, mà thân thể cũng

lần nữa bắt đầu hư thối.

"Nói như vậy, một khi bị một loại độc xâm nhập nhiều lần, chắc chắn thân

thể sẽ sinh ra được năng lực kháng độc nhất định."

Hứa Thanh thì thào, hắn không quan tâm toàn thân đang hư thối mà giơ tay

lên trảo một cái, thuốc trên kệ ở bên cạnh lập tức bay tới rất nhiều dược thảo,

bắt đầu dựa theo trạng thái của thân thể vào giờ phút này để điều phối đan dược

nhằm vào đúng bệnh trạng.

Hứa Thanh không biết chủ dược của loại độc này là gì, cho nên chưa nói tới

giải độc, điều hắn có thể làm chỉ là đúng bệnh hốt thuốc, nếu như tác dụng của

loại độc này là làm cho cơ thể hư thối, vậy thì liền chế tạo ra thuốc có tác dụng

hòa hoãn và khôi phục sinh cơ khí huyết là được.

Rất nhanh dịch thuốc dạng lỏng hình thành, Hứa Thanh uống vào một hơi,

cho đến khi độc lúc trước tiêu tán hắn lại làm lại như cũ, sau khi nhiều lần mở

ra hộp nguyện vọng thử nghiệm, cuối cùng qua một đêm khi bầu trời tảng sáng,

rốt cuộc cơ thể Hứa Thanh đã sinh ra một chút lực lượng kháng độc.

Lúc này hắn mới mang theo bao tay để cẩn thận lấy khối ngọc giản ở bên

trong ra, dung nhập pháp lực vào để xem xét, rất nhanh, một âm thanh tang

thương mang theo cảm giác suy yếu từ bên trong khối ngọc giản lập tức vang

vọng ở trong tâm thần Hứa Thanh.

"Như thế nào là đại đạo?"

"3000 đại đạo, đều có thể thành Thánh, trong đó còn có độc đạo?"

"Thế nhân khinh thường âm hiểm, khinh thường độc tà, cho rằng con đường

này chỉ là một con đường nhỏ, khó thành châu báu?"

"Ta cũng từng cho rằng như thế, phỉ nhổ loại phương pháp độc tà này, cho

đến ngày đó, khi chém giết một dị tộc đi ra từ Thần Vực, chiến lực của tu sĩ dị

tộc này mạnh tới động trời, đạo sở tu âm tà vô cùng, trước khi chết dùng mắt

phóng độc khiến cho tu vi của ta mỗi ngày giảm một đại cảnh giới, sau 10 ngày

liền hóa thành phàm nhân, trải qua 60 năm với phàm trần, nhận hết đau khổ

hành hạ, hao phí vô số thiên tài địa bảo, cuối cùng cố gắng sống tạm, lại luyện

hóa loại độc này từ ở trong thể nội ra ngoài, hóa thành một khỏa độc đan."

"Từ đó ta đã nghiên cứu về đan dược này, cho đến khi hạo kiếp phủ xuống

vẫn thủy chung không có kết quả, chỉ lưu lại cho hậu nhân một bán thành

phẩm."

"Đan này, là độc, cũng là cấm kỵ! Nếu như tu sĩ đẳng cấp cao thu được thì

không thể sử dụng cho bản thân, nếu không vạn kiếp bất phục, hẳn phải chết

không thể nghi ngờ, cần tìm Thiên Cung của một tu sĩ Kim Đan cấp thấp, dùng

khỏa độc đan này thay thế Thiên Cung bên trong Kim Đan, trở thành tu sĩ có

độc đan không giống người thường."

"Chỉ có như thế mới có thể cải biến thần hồn, khiến cho bản thân có thể đi

được trên con đường của khỏa cấm đan này!”

"Lấy sự thôi diễn của ta, con đường của khỏa cấm đan này sẽ lấy độc lay

động chúng sinh, lấy cấm diệt muôn đời, đáng sợ và kinh khủng vô cùng, là

phương pháp khó lường của Thần Vực, mà cuối cùng Thần Vực nhất định sẽ trở

thành đại địch của vạn tộc!”

Tâm thần Hứa Thanh dấy lên từng gợn sóng cực lớn, nhìn kỹ ngọc giản

trong tay và đôi mắt co rút lại, lúc này thân thể của hắn lại lần nữa xuất hiện dấu

hiệu hư thối.

Hứa Thanh nhắm mắt lại, lặng lẽ nhấm nháp dư vị của nội dung bên trong

ngọc giản, đồng thời thủy tinh màu tím cũng phát ra từng tia sáng lập lòe để đối

kháng lại chất độc trong cơ thể.

Cứ như vậy, ban ngày trôi qua rồi ban đêm phủ xuống, lúc trăng sáng lại lần

nữa nhô lên cao thì Hứa Thanh mở đôi mắt ra.

Thân thể của hắn đang không ngừng đối kháng kỳ độc bên trong chiếc hộp

nguyện vọng này, đồng thời năng lực kháng độc của hắn lại đề cao thêm một

chút, vì vậy hắn lại lần nữa cẩn thận mở hộp nguyện vọng ra nhìn tới khỏa hắc

đan kia.

Dù có mang theo bao tay, nhưng Hứa Thanh cũng không dám đụng vào nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.