Quang Âm Chi Ngoại

Chương 561: Sói quay đầu, tất có nguyên do (1)



Lúc này sắc trời đã sáng ngời, hết thảy quỷ dị cũng đều tan biến, Hứa Thanh

nhảy lên tìm một cây đại thụ khoanh chân đả tọa để điều dưỡng một phen.

Cho đến khi mặt trời lên cao, hắn mở mắt ra nhìn về phương hướng tòa quỷ

thành xuất hiện đêm qua, vẻ hung ác trong mắt mỗi lúc một nhiều, một lúc sau

không nói một lời, nhảy xuống bắt đầu dạo lướt trong rừng.

Hứa Thanh không có ý định tìm kiếm hung thú mà hôm qua hắn đã định ra,

lúc này hắn di chuyển thật nhanh bên trong cấm địa, mỗi một khu vực đi qua

hắn đều quan sát vô cùng cẩn thận, cho đến nửa canh giờ sau, Hứa Thanh thấy

được một cái sơn cốc.

Mở ra Huyền Diệu Thái, Hứa Thanh tiến vào trong sơn cốc kiểm tra một

phen.

Nếu nhìn bao quát từ trên xuống dưới, cái sơn cốc này giống như một cái

núi lõm vào bên trong, chỉ có một cửa vào mà không có cửa khác thông ra.

Sau khi xác định nơi đây không có gì đáng ngại, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn

lên bên trên, lại nhìn hai bên một chút, tay phải đột nhiên giơ lên rồi hạ một

quyền xuống núi đá bên cạnh.

Âm thanh nổ tung vang lên, rất nhiều đá vụn tróc ra, thân núi lập tức lộ ra

một cái động lớn.

Hứa Thanh quét mắt thay đổi phương hướng, tiếp tục xuất quyền.

Một lát sau, vách núi hai bên của cái sơn cốc này bị Hứa Thanh đánh ra hơn

mười cái động lớn.

Sau khi làm xong những thứ này, hắn lại liên tục oanh kích mặt đất của cái

sơn cốc này, sau khi tạo thành thêm mười cái động lớn nữa thì mới dừng lại.

Hắn tính toán thời gian một cái, sau đó liền không hề trì hoãn chui vào bên

trong một cái động lớn trong số đó, lấy ra một cái hộp sắt từ trong túi trữ vật.

Cái hộp này chính là chiếc hộp nguyện vọng chứa khỏa độc đan kia.

Sau khi đi vào trong động, Hứa Thanh mở hộp nguyện vọng ra, thả trên mặt

đất.

Khí độc của khỏa độc đan bên trong hộp nguyện vọng lập tức tràn ra bốn

phía.

Hứa Thanh nhanh chóng lui ra, không để ý tới độc đan đang bộc phát, nhặt

lấy đá vụn ở dưới đất chồng chất vào trước cửa động đặt khỏa độc đan, tạo

thành một bức tường.

Mặc dù bức tường kia không cách nào hoàn toàn phong bế khí độc, nhưng

Hứa Thanh rất hiểu khỏa độc đan này, chỉ cần không có gió, vậy thì thời gian

khí độc do khỏa độc đan tản ra có thể tồn tại ít nhất một ngày.

Thế nên sau khi bức tường bằng đá gần hình thành, Hứa Thanh đợi một hồi

rồi đứng ở ngoài động trảo một cái, hộp nguyện vọng lập tức bay tới sau đó lập

tức bị hắn đập nắp lại, tiếp theo liền bịt kín cửa động sau đó đi tới hang động

thứ hai.

Trong từng động bao gồm cả những hố sâu trên mặt đất, Hứa Thanh đều dự

định để cho khí tức của khỏa độc đan này tràn ngập khắp nơi, kể từ đó, với hoàn

cảnh đặc thù của cái sơn cốc này thì rất nhanh nơi đây sẽ tràn ngập khí độc.

Hứa Thanh tiếp tục hành động.

Lão tổ Kim Cương Tông ở bên cạnh nhìn thấy Hứa Thanh tự mình động thủ

bố trí, cùng với hung quang trong mắt càng lúc càng nồng đậm, trái tim lão

không khỏi run lên và thầm nghĩ gây ai không gây, không nên đến gây chuyện

với Hứa ma đầu...

Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Hứa Thanh một mực tiến hành bố trí, cho đến khi đêm tối phủ xuống, vào

khi giờ Tý sắp tới thì rốt cuộc Hứa Thanh đã hoàn thành bố trí nơi này.

Bây giờ trong đây cộng lại có tới hơn sáu mươi cái động, từng cái đều bị

Hứa Thanh che đậy đơn giản một chút, với cả trong từng cái động hắn đều thả

khỏa độc đan vào trong một hồi để cho nó tản ra khí độc.

Vì vậy dưới mắt, khí độc của khỏa độc đan trong sơn cốc này đã rất nồng

đậm, trong quá trình này dù là bản thân Hứa Thanh lấy kháng tính của hắn cũng

đều có chút không chịu nổi, trong lúc bố trí hắn còn phải đi ra bên ngoài mấy

lần để hòa hoãn một chút lượng độc, sau đó dựa vào thủy tinh màu tím chậm rãi

khôi phục lại.

Giờ phút này sau khi hoàn thành bố trí, hắn đưa mắt nhìn cả cái sơn cốc này,

trong mắt lộ ra tia thoả mãn.

Hứa Thanh cảm thấy ngay cả hắn với kháng tính trên người ở cũng chỉ có

thể dừng lại ở trong đó với thời gian nửa nén hương, sau khi vượt qua hắn cũng

không nắm chắc thủy tinh màu tím có thể cứu mình trở về hay không.

Như vậy, những người khác trúng phải độc này nhất định càng thêm khó

chịu.

"Để xem cái đầu to kia có thể kiên trì bao lâu!" Hứa Thanh rời khỏi sơn cốc,

khoanh chân ngồi ở trong rừng cách sơn cốc không xa, nơi đây có ba gốc cây

đại thụ đã bị hắn chặt từ trước, cũng đã bố trí thành một hình tam giác.

Trên thân cây còn có ba ngọn nến màu trắng.

Hứa Thanh lo tối nay cái đầu to trong quỷ thành sẽ không chủ động đến, cho

nên hắn đã chuẩn bị trước, nếu nó thật không tới thì hắn sẽ triệu hoán nó tới.

Ở trong chờ đợi, rốt cuộc cũng tới nửa đêm.

Sự thật chứng minh Hứa Thanh lo lắng quá rồi, không cần hắn triệu hoán,

ngay một khắc khi thời gian vừa đến hắn liền cảm nhận được không khí bốn

phía trở nên băng hàn quen thuộc, hơi thở cũng biến thành sương trắng.

"Đến rồi!" Hứa Thanh nheo mắt lại, ngẩng đầu nhìn hướng xa xa.

Rất nhanh rừng rậm phía trước tràn ngập sương mù, trong nháy mắt tiếp

theo, tòa quỷ thành quen thuộc kia lại phủ xuống.

Lần này, ở giữa quỷ thành thì xiềng xích bốn phía chung quanh cái đầu tăng

nhân rõ ràng nhiều hơn đêm qua không ít, rõ ràng quỷ thành đã trấn áp nó mãnh

liệt hơn so với trước kia.

Nhưng hiển nhiên tòa quỷ thành này vẫn bị cái đầu kia kia ảnh hưởng, tòa

quỷ thành đã chủ động xuất hiện, như vậy cũng nói lên một điều, đó là trình độ

trấn áp của tòa quỷ thành này vẫn là không đủ.

Mà chớp mắt khi vừa xuất hiện, cái đầu tăng nhân kia lập tức mở mắt ra trực

tiếp khóa chặt Hứa Thanh, trong miệng lần nữa nổ vang ra thanh âm.

"Kim Ô phải chết!"

Vừa nói lời này thì cái đầu người này lại nhảy lên như ngày hôm qua, bỏ

qua những cái xiềng xích bằng cánh tay quấn quanh trên người, trực tiếp lao về

phía Hứa Thanh với tốc độ cực nhanh, ầm ầm lăn đến.

Trong nháy mắt tiếp theo, phía trước Hứa Thanh cây cối tan vỡ và đại địa

nứt toái.

Hứa Thanh đã sớm lao ra một bước, mở ra Huyền Diệu Thái để bộc phát tốc

độ toàn diện, bỏ chạy thẳng đến xa xa, trên thần sắc cũng hiện ra vẻ hoảng sợ và

kinh hoảng.

"Âm hồn bất tán, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào!!"

Dù đối phương thần trí không rõ, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất nên trong

miệng Hứa Thanh vẫn truyền ra một tiếng gầm nhẹ, sau đó liền toàn lực chạy

nhanh.

Cái đầu tăng nhân phía sau vừa rơi xuống đất liền cuộn mình lăn về phía

trước, trong miệng càng truyền ra tiếng cười quỷ dị, tốc độ càng lúc càng nhanh,

càng lúc càng tới gần.

Mà tòa quỷ thành phía sau cũng đang chấn động, bên trong bộc phát ra càng

nhiều quỷ thủ hơn nữa, tức tốc đuổi theo cái đầu tăng nhân kia, một màn đêm

qua như lần nữa được trình diễn lại, mà lúc này Hứa Thanh đã xông vào bên

trong tòa sơn cốc kia

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.