Quang Âm Chi Ngoại

Chương 602: Liên Minh Bát Tông (2)



Trong mặt gương của cổ kính thanh đồng, thân ảnh Lăng Vân lão tổ biến

thành vặn vẹo và bị xoay người, trên mặt còn mang nét vô cùng hung ác và dữ

tợn, dường như là một mặt tà ác khác của lão, không còn là bản thân Lăng Vân

lão nữa, nhưng thân thể đó cũng lập tức nổ tung tan vỡ!

Sau đó, con mắt khép kín lại.

Cùng lúc đó bên trong Thất Huyết Đồng, Lăng Vân lão tổ điên cuồng phun

máu tươi, thân thể oanh một tiếng, lại tương tự như những gì trên mặt kính hiện

ra, toàn thân tan vỡ hóa thành một mảnh huyết vụ.

Nhưng ở phía xa, Lăng Vân lão tổ lại lần nữa hội tụ thành hình, chỉ là lúc

này sắc mặt của lão đã trở nên trắng bệch, lưu quang trong mắt cũng trở nên cực

kỳ ảm đạm, thần sắc càng lộ ra vẻ không thể nào tin.

Mà lúc này, cái âm thanh lạnh như băng kia lại lần nữa vang vọng.

"Phán định thất bại, đợi mở lần phán định thứ hai."

Sắc mặt Huyết Luyện Tử trở nên dữ tợn và đang muốn động thủ, nhưng vào

lúc này sáu vị lão tổ khác của Liên Minh Thất Tông lập tức ngăn cản. Mà trong

nháy mắt tiếp theo, Huyết Luyện Tử nhe răng cười, hét lớn một tiếng.

"Cấm Kỵ cùng mở!"

Lập tức, bảy pho Tượng Thần Tổ Thi phía dưới cổ kính thanh đồng trên Hải

Thi tộc lập tức tràn ra từng luồng khí huyết cuồn cuộn, khí huyết xông thẳng lên

trời cao như muốn nuốt núi cuốn sông, giờ phút này sáu con mắt chưa mở ra

cùng với con mắt vừa mới khép kín, trong thời gian ngắn toàn bộ cùng mở ra!!

Từ bảy con mắt chiếu ra bảy tia sáng xuyên thẳng qua biển cấm, trực tiếp rọi

vào Thất Huyết Đồng, chiếu thẳng lên trên người bảy vị lão tổ Liên Minh Thất

Tông!

Toàn bộ thân thể của bảy vị lão tổ lập tức chấn động, sắc mặt từng người

đều gấp gáp và biến hóa.

Bọn họ phát hiện pháp bảo Cấm Kỵ của Thất Huyết Đồng, còn quỷ dị hơn

nhiều so với phán đoán lúc trước của bọn họ, nó không phải chỉ đơn giản là

phán định sinh tử, mà sau khi phán định thất bại còn có thể trọng kích bồi thêm

một phát.

Loại trọng kích này hiển nhiên có thể điệp gia, nói cách khác dù là vận khí

nghịch thiên gặp phải bảy lần phán định không chết, thì bản thân cũng sẽ bị

trọng thương bảy lần, lúc này cũng đã cách cái chết không xa.

Càng trọng yếu hơn chính là, nguồn động lực của cái pháp bảo Cấm Kỵ của

Thất Huyết Đồng vô cùng dồi dào, các ngươi vĩnh viên không biết pháp bảo

Cấm Kỵ này có thể liên tục mở ra bao nhiều lần. Điểm này mới là đáng sợ nhất,

bởi vì pháp bảo Cấm Kỵ của những tông khác đều là trong thời gian ngắn chỉ có

thể sử dụng một lần.

Tuy xác suất lớn là pháp bảo Cấm Kỵ của Thất Huyết Đồng cũng không thể

nào vận dụng liên tục nhiều lần, nhưng bọn họ cũng không dám đi đánh bạc,

cũng không cần thiết như vậy.

Vì vậy ngay khi lâm vào cảnh tiến thối lưỡng nan, lão tổ của Linh Hà Cốc

và Thiên Giám Bảo tông lập tức mở miệng.

"Tông ta đồng ý Thất Huyết Đồng, gia nhập liên minh!"

"Tông ta tán thành!"

Hai tông môn này vừa đồng ý, nhìn như là do tình thế dẫn đến, nhưng trong

mắt của Lăng Vân lão tổ lại thấy không phải như vậy, lão nhớ tới lúc trước

mình uy hiếp Thất Huyết Đồng, lúc lão mở ra pháp bảo Cấm Kỵ của tông mình,

mà khi đó mục tiêu của liên minh lại là Thiểu Ti tông.

Nhìn mặt ngoài thì đây là dùng để uy hiếp Thất Huyết Đồng, nguyên bản kế

hoạch chỉ là tông của lão mở ra, nhưng lúc ấy lại xuất hiện chuyện ngoài ý

muốn, thế mà Linh Hà Cốc và Thiên Giám Bảo tông cũng mở ra pháp bảo Cấm

Kỵ.

Mặc dù sau đó đối phương cũng đã có giải thích với lão, nhưng nhìn tình

hình lúc này, rõ ràng khi ấy hai tông đó chính là đang phòng ngừa vạn nhất, lo

lắng lão không dựa theo kế hoạch của cả liên minh, thật sự đánh tới Thất Huyết

Đồng.

"Bọn họ đã cấu kết từ sớm!" Sắc mặt Lăng Vân lão tổ trắng bệch, theo Linh

Hà Cốc và Thiên Giám Bảo tông đồng ý, bốn lão tổ của tông khác cũng đều có

ý muốn tán thành.

Mắt thấy như thế, nội tâm của Lăng Vân lão tổ bi thương và muốn ra tay,

thế nhưng loại cảm giác sinh tử chỉ trong chớp mắt khiến cho lão cũng không có

kiên định với suy nghĩ trong lòng, nhưng thể diện hôm nay đã vượt qua giá trị

của mệnh đăng rồi, bây giờ lão đâm lao thì phải theo lao. Mà đúng lúc này, trên

bầu trời bỗng nhiên truyền tới một âm thanh ung dung và tràn ngập tang

thương.

"Đều là người trong nhà, hà tất phải gây chiến, hết thảy đều là hiểu lầm."

"Lăng Vân đạo hữu trở về đi, mấy vị đạo hữu khác cũng nên quay lại. Huyết

Luyện Tử đạo hữu, bổn minh hoan nghênh ngươi gia nhập Nguyên Lão Viện,

cũng hoan nghênh Thất Huyết Đồng gia nhập liên minh, ngươi cũng có thể đến,

cùng bọn ta thương nghị chi tiết việc di chuyển Thất Huyết Đồng."

"Đây là lời thề, Vọng Cổ chứng kiến, sau khi thương nghị thì Liên Minh

Thất Tông sẽ chính thức đổi thành …Liên Minh Bát Tông."

"Huyết Luyện Tử đạo hữu, ý của ngươi thế nào?"

Thanh âm này mang một cảm giác ôn hòa, theo gió phiêu tán thì phía trên

bầu trời bỗng hiện ra một gương mặt cực lớn, khí tức vô cùng kinh người, mới

vừa xuất hiện liền hình thành một cỗ trấn áp, bao phủ xuống trên người Huyết

Luyện Tử.

Nhưng lại không hề tản ra chút uy áp nào tới đệ tử bên trong sơn môn Thất

Huyết Đồng.

Gương mặt này là một tu sĩ trung niên, nhìn tựa như một người thư sinh,

không hề có chút lệ khí nào và vô cùng bình tĩnh nhìn về phía Huyết Luyện Tử.

Cùng lúc đó, phía trên gương mặt này thình lình còn có một gương mặt nữa

càng to lớn hơn, giống như đúc với gương mặt bên dưới.

Nhưng sau đó lại chồng chất lên thành từng tầng, ở trên còn có cái thứ ba,

thứ tư, thứ năm… Một cái lớn hơn một cái, liên tiếp nhau lan tràn đến tầng hư

vô không thể xét dò, số lượng nhiều tới mức không cách nào tính toán. Bởi vì

càng lúc càng cao khiến người khác không thể thấy rõ cực hạn, thậm chí còn có

một loại ảo giác, trên bầu trời của Nam Hoàng Châu đều là gương mặt của

người này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.