Quang Âm Chi Ngoại
Hứa Thanh không muốn đợi, mà sau khi nghe được lời của hắn, các đệ tử
nơi đây cũng lập tức tuân mệnh dẫn đường, rất nhanh Hứa Thanh liền được dẫn
tới chính giữa mười bốn pho tượng tổ thi.
Nơi đây có tầng tầng thủ hộ và khống chế cực kỳ sâm nghiêm, đồng thời
cũng có những đợt chấn động rất mạnh đến từ thần niệm của pháp bảo Cấm Kỵ
không ngừng quét ngang khắp nơi, khiến cho bất kỳ tình hình không bình
thường nào xuất hiện là pháp bảo Cấm Kỵ cũng có thể lập tức phát hiện.
Mặt khác nơi đây còn có rất nhiều trận pháp, càng có vô số pháp khí, tạo
thành vô số những đợt phong tỏa khiến cho hư vô cũng bị ngưng kết, sau khi
Hứa Thanh cảm giác qua một vòng, tâm thần cũng phải rung động.
Cho đến cuối cùng, ở chính giữa mười bốn pho tượng, cũng là phía dưới
cùng của cổ kính thanh đồng, Hứa Thanh nhìn thấy một tòa tế đàn bát giác cực
lớn.
Tám góc của cái tế đàn đều có tu sĩ đang ngồi, trong cảm giác của Hứa
Thanh, tu vi của bọn họ ít nhất cũng phải là Kim Đan từ hai tòa Thiên Cung trở
lên, ngay một khắc khi Hứa Thanh tiến gần, tám người này đồng thời mở mắt
ra.
Khi nhìn thấy Hứa Thanh, trong mắt bọn họ đều lộ ra kỳ mang, cũng không
quản thân phận hộ pháp của mình, đứng lên khách khí cúi đầu về phía Hứa
Thanh.
Tất cả bọn họ đều không xa lạ gì Hứa Thanh, cho nên cũng đều biết đối
phương có thể tùy thời bước vào Kim Đan, mà một khi bước vào sẽ lập tức hình
thành hai tòa Thiên Cung, người như vậy thì bọn họ không thể đối đãi giống
như đệ tử tầm thường được.
Hứa Thanh cũng khách khí đáp lễ, đi lên tế đàn.
Trên đường đến, hắn đã biết được phương pháp sử dụng pháp bảo Cấm Kỵ
của Thất Huyết Đồng từ trong ngọc giản mà Thất gia đưa cho, hắn cũng có thể
một mình tiến hành phương pháp này, nhưng nếu như muốn pháp bảo Cấm Kỵ
hoàn toàn mở ra, vậy thì cần phải có người khác hiệp trợ.
Lúc này Hứa Thanh hít sâu một cái, bước lên tế đàn đi vào đến vị trí chính
giữa, sau đó liền khoanh chân ngồi xuống, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn cổ kính
to lớn phía trên không trung, sau đó thu hồi ánh mắt, hai tay bấm niệm pháp
quyết rồi nhấn một cái về hai bên tế đàn.
Những vị hộ pháp tu vi Kim Đan ở bốn phía hiển nhiên cũng đều rõ nhiệm
vụ của mình, riêng phần mình bấm niệm pháp quyết và đồng thời nhấn tới.
Tế đàn lập tức nổ vang, một đạo ánh sáng chói lóa từ chỗ Hứa Thanh ngồi
lăng không kích xạ bắn lên, đạo ánh sáng này vô cùng mãnh liệt, khiến cho thân
ảnh Hứa Thanh bên trong cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, trong nháy mắt tiếp theo
đạo ánh sáng này liền bắn thẳng đến bầu trời.
Ngay sau đó theo tám vị hộ pháp ở tám góc bấm niệm pháp quyết, chỗ vị trí
của bọn họ cũng bắt đầu bắn ra những tia sáng, tám đạo ánh sáng đều là màu đỏ,
sau khi giao hòa cùng với đạo ánh sáng của Hứa Thanh trên không trung thì
màu sắc các tia sáng trộn lẫn lại với nhau, hóa thành một đạo huyết quang trực
tiếp chiếu vào trên cổ kính ở trên không trung.
Cổ kính bỗng nhiên chấn động, không còn xoay tròn nữa mà chậm rãi dựng
thẳng lên, dần dần chuyển thành nằm ngang, chiếu mặt kính thẳng vào Hứa
Thanh bên dưới.
Sau khi đạo huyết quang tràn vào, trong nháy mắt tiếp theo liền có ánh sáng
chiết xạ ra từ mặt kính, bỗng nhiên hạ xuống trùng lặp cùng đạo ánh sáng ở
dưới đại địa, lại bao phủ trên người Hứa Thanh.
Thân thể Hứa Thanh chấn động mãnh liệt, hắn cảm nhận được một cỗ uy
lực động trời, đồng thời vào thời khắc này thân thể của hắn hình như cũng đã
trở nên trong suốt, 120 đạo pháp khiếu trên người lập tức hóa thành từng đạo
quang điểm, vô cùng rõ ràng.
Như thế này sẽ khiến hắn có thể dễ dàng đi tìm đạo pháp khiếu thứ một 121
hơn, thế là hắn lập tức tập trung thần niệm, nhanh chóng tìm kiếm trong người.
Nhưng quá trình này cũng không hề thuận lợi, ngay sau thời gian hơn hai
mươi hơi thở, tia sáng chiếu xuống trở nên ảm đạm rồi dần dần tiêu tán, Hứa
Thanh nhắm mắt khoanh chân ngồi ở chỗ kia, một lát sau liền mở ra, trong mắt
lộ ra vẻ tiếc nuối.
Hắn vẫn chưa tìm được.
"Làm phiền chư vị hộ pháp, lại tới một lần." Hứa Thanh khách khí mở
miệng.
Tám người ở bốn phía mỉm cười gật đầu, lần nữa bấm niệm pháp quyết, rất
nhanh lại một chùm ánh sáng hình thành, cổ kính bên trên cũng chiết xạ ánh
sáng ngược lại, cảm giác quen thuộc lại ập đến, Hứa Thanh lập tức bắt đầu tìm
kiếm vị trí đạo pháp khiếu 121.
Nhưng vẫn như lần trước, vẫn là thất bại.
Hứa Thanh nhíu mày, theo tia sáng tiêu tán hắn nghĩ tới lời sư tôn nói, từ
trước tới giờ những người mở ra đạo pháp khiếu thứ 121, phần lớn đều tìm
được vị trí của pháp khiếu vào trong thời khắc sinh tử.
"Quả nhiên, vẫn thiếu thời khắc sinh tử." Hứa Thanh thì thào trong lòng,
trong đầu hiện ra kế hoạch đã từng nghĩ tới.
Kế hoạch này có chút điên cuồng, cũng tồn tại nguy cơ sinh tử, nhưng lúc
này Hứa Thanh không hề chần chừ nữa, hắn đứng lên cúi đầu về phía bầu trời.
"Tam gia, đệ tử Hứa Thanh, thân thỉnh sử dụng..... Chuyển đổi sinh tử của
Hải Thi tộc!"
Lời Hứa Thanh vừa ra, tám người hộ pháp ở bốn phía lập tức nhao nhao
biến đổi thần sắc.
Bí pháp chuyển đổi của Hải Thi tộc, có thể khiến cho người chết phục sinh,
nhưng người phục sinh và người trước đó sẽ không còn cùng là một chủng tộc
nữa, ngay cả ký ức cũng sẽ trở nên mơ hồ và biến thành một người vô cùng
hung tàn, tu vi khởi điểm cũng sẽ không bằng với khi còn sống, cần có ý chí cực
kỳ cường đại cùng với chăm chỉ không ngừng tu hành, mới có thể đạt thành một
điểm cân bằng.
Loại chuyển đổi này cũng chỉ là một loại phương pháp thông thường, còn có
một loại chuyển đổi càng thêm nghịch thiên, đó là một loại thủ đoạn chỉ sử
dụng với người có tương lai trở thành Hoàng tộc, hoặc là phải có kỳ vọng thật
lớn.
Đó chính là..... Chuyển đổi người sống!
Phương pháp này cực kỳ thống khổ, đồng thời cũng sẽ giữ lại hoàn mỹ ký
ức, tu vi tổn thất cũng sẽ nhỏ hơn, nhưng cần một phương diện đó là tự nguyện,
còn một phương diện khác đó là khả năng thất bại cũng cực cao.
Lợi và hại mỗi bên một nửa, không phải tất cả Hoàng tương lai hoặc những
người được kỳ vọng thật lớn đều lựa chọn phương pháp này.
Hứa Thanh hiểu rất rõ Hải Thi tộc, bởi vì Thất Huyết Đồng và Hải Thi tộc
là kẻ thù truyền kiếp, tự nhiên sẽ điều tra rành mạch về đối thủ của mình, cho
nên hồ sơ trong tông môn đã ghi chép vô cùng rõ ràng.
Đây cũng chính là kế hoạch hiện ra trong đầu Hứa Thanh lúc đó.
Hắn muốn tự tạo ra một loại nguy cơ sinh tử trái ngược có thể khống chế,
thế là hắn liền nghĩ tới biện pháp để mình bị chuyển hóa, một khắc sắp hoàn
thành chuyển hóa thành Hải Thi tộc, hắn sẽ nghĩ biện pháp ngưng kết trạng thái
của mình lại, làm cho mình lâm vào trạng thái thời khắc sinh tử, như thế liền có
thể mượn pháp bảo Cấm Kỵ của Thất Huyết Đồng, lần nữa tìm kiếm đạo pháp
khiếu cuối cùng của bản thân.
Chỗ nguy hiểm của việc này là, một khi thất bại, vậy thì hắn sẽ chân chính
chuyển hóa thành Hải Thi tộc, thậm chí có tỷ lệ tử vong.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.