Quang Âm Chi Ngoại

Chương 718: Hạ Cửu Tuyền (2)



Hứa Thanh cũng không thèm nhìn tiếp, mặc kệ Kim Ô thôn phệ, thân thể

chợt xông về phía trước, tay phải đưa ra và hồn hỏa lập tức bao phủ biến thành

một con dao găm, bay nhanh tới gần một đại hán tu vi Kim Đan một cung khác,

chớp mắt khi tới gần. Trong khi thần sắc của đại hán này biến hóa và nhanh

chóng rút lui, một tu sĩ tu vi Kim Đan hai cung ở phía xa cũng đang cấp tốc tiếp

cận, Hứa Thanh ầm ầm bộc phát tốc độ.

Tốc độ của hắn lập tức tăng vọt siêu việt lúc trước, trong chớp mắt liền đuổi

theo tên đại hán Kim Đan một cung, dao găm trong tay không chút dừng lại,

hung hăng cắt một cái trên cổ đối phương.

Âm thanh quen thuộc truyền đến, đầu người bay lên!

Trong nháy mắt tiếp theo lão giả Kim Đan hai cung tới gần, tung ra một

kích toàn lực, nhưng Hứa Thanh ngẩng đầu trong mắt lóe lên sát cơ, Tử Thiên

Vô Cực Quan trên đỉnh đầu tản ra lớp che chở, trực tiếp ngăn cản công kích của

đối phương, đồng thời giơ hắn tay phải lên, đập một quyền tới!

Bát phương rung động lắc lư, lão giả Kim Đan hai cung điên cuồng phun

máu tươi, tu vi của lão và Hứa Thanh tương đối nhau, nhưng thân thể của lão lại

không bằng Hứa Thanh, mà khi Kim Ô hung hăng gào thét nhảy vào, sắc mặt

của lão lại càng đại biến cấp tốc lui về phía sau …nhưng đã chậm.

Hứa Thanh cười dữ tợn một tiếng, một phát bắt được lão giả Kim Đan hai

cung này, khoảnh khắc nguy cơ ngay ở trước mắt thì lão giả Kim Đan hai cung

này cũng có vật bảo vệ tính mạng, một luồng lực lượng che chở tản ra, nhưng

Hứa Thanh không thèm để ý chút nào, dùng đầu của mình đập tới rất hung

hăng.

Đập tới một đập, hai đập, ba đập!

Đồng thời cũng có kỳ độc nhanh chóng tản ra, tiểu hắc trùng mang theo lực

lượng của độc đan tràn tới bốn phía của lão giả, khiến cho lớp che chở của lão

ngay lập tức bị ăn mòn, cuối cùng ầm ầm tan vỡ, đầu của Hứa Thanh cũng trực

tiếp đập vào mặt của lão giả này.

Huyết nhục văng tung tóe, trong khi tiếng kêu thảm thiết của lão giả vang

vọng khắp chiến trường, Hứa Thanh đưa tay phải ra, xâm nhập vào Thiên Cung

trong thức hải của lão giả, lấy ra Kim Đan, sau đó cắt cổ lão giả đang kêu gào

vô cùng thê lương và nhanh chóng hư thối, đầu thân chia lìa.

Vẫn không kết thúc, tốc độ của Hứa Thanh lại trở nên nhanh hơn nữa, gào

thét lao về phía trước ở trên chiến trường, những nơi đi qua hễ là thành viên

Chúc Chiếu gặp phải hắn, mặc kệ tu vi gì, chỉ cần không vượt qua Kim Đan ba

cung thì đều là mục tiêu săn giết của hắn.

Một đường giết chóc, máu tươi tràn ngập, dao găm trong tay của hắn cũng

đã cắt qua hơn mười cái cổ, từng chiếc đầu người lăn lông lốc ở trên mặt đất

phía sau hắn, vô số cỗ thi thể không đầu, nhìn thấy mà giật mình.

Dần dần trên người Hứa Thanh tràn ngập một cỗ huyết khí, sát khí kinh

người, va chạm đơn giản một cái sẽ trực tiếp khiến thân thể của một tên Trúc

Cơ ba đoàn mệnh hỏa tan vỡ, biến thành huyết vụ.

Trong huyết vụ, Hứa Thanh giống như Tu La, bay thẳng tới phía trước, bước

chân không chút nào dừng lại, lần nữa đánh tới những thành viên Chúc Chiếu

vòng ngoài ngăn cản ở trước đường của hắn.

Mà nếu gặp phải những thành viên Chúc Chiếu có tu vi vượt qua ba tòa

Thiên Cung, Hứa Thanh sẽ lập tức tránh đi, những người này tự nhiên sẽ có hộ

pháp của Thất Huyết Đồng ra tay, trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ chiến

trường tràn ngập chém giết, đại địa vô cùng hỗn loạn.

Nhưng trong mắt Hứa Thanh, mục tiêu của hắn từ đầu đến cuối đều không

hề hỗn loạn hay bị phân tâm, chỉ có một mình Thánh Quân Tử.

Tất cả những lần ra tay trước đó chỉ đơn giản là thuận tay mà làm, giờ phút

này hầu như hắn đã đi ngang qua chiến trường, nhanh chóng tiếp cận về phía

Thánh Quân Tử bị hắn khóa chặt ngay từ đầu.

Sát cơ, càng lúc càng lớn.

Sắc mặt Thánh Quân Tử biến hóa, vẫn lui lại như trước.

Mắt thấy Hứa Thanh càng ngày càng gần, trong mắt của gã lộ ra một tia

điên cuồng, Kim Ô sau lưng ngửa mặt lên trời gào thét, mà phong thái của Kim

Ô phía sau của Hứa Thanh lại càng thêm uy mãnh, hình thái càng thêm khổng

lồ, cũng bộc phát ở trên bầu trời bao quát đại địa, cũng đồng thời lao xuống,

trực tiếp trấn áp đến phía Thánh Quân Tử.

Trong thời gian ngắn Hứa Thanh hoàn toàn đi ngang qua chiến trường, lúc

này khoảng cách của hắn với Thánh Quân Tử chỉ còn chưa tới hai trăm trượng.

Đối với Kim Đan mà nói, hai trăm trượng chỉ là trong một cái nháy mắt liền

vượt qua.

Giờ phút này thân thể của Hứa Thanh lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh

không nhìn thấy bộ dạng, ngay lập tức biến mất, trong một cái hô hấp liền đến

phụ cận Thánh Quân Tử.

Loại tốc độ này khiến cho bên ngoài lập tức vang lên tiếng xé gió bén nhọn,

sau khi truyền vào trong tai có thể hóa thành một cảm giác hãi hùng khiếp vía.

Sắc mặt Thánh Quân Tử biến hóa, thần sắc dữ tợn, gã biết mình đã không có

cách nào né tránh, giờ phút này chỉ có thể bộc phát, Thiên Cung hiện ra sau

lưng và Kim Ô gào thét phía sau, bấm niệm phát quyết tung ra một kích toàn

lực về phía Hứa Thanh.

Trên người gã bộc phát ra vô số kiếm quang, hình thành một mảnh kiếm hải

phóng thẳng đến phía Hứa Thanh.

Hứa Thanh không thèm quan tâm tất cả những thứ này, một quyền hạ xuống

phá vỡ kiếm hải mênh mông, đánh vỡ vô số phi kiếm, một quyền này bẻ gãy và

nghiền nát tất cả những thứ trước mặt, trực tiếp nện vào ngực của Thánh Quân

Tử.

Bên ngoài thân thể của Thánh Quân Tử nháy mắt xuất hiện một lớp phòng

hộ, ngăn cản một quyền này của Hứa Thanh.

Trong mắt Hứa Thanh bộc phát sát cơ, hắn nghĩ tới Lục gia tử vong, nghĩ tới

từng màn trong đêm mưa, tuy người trước mắt không phải là Tử Thanh Thái

Tử, nhưng sát ý trong lòng Hứa Thanh quá nồng đậm, hắn muốn phát tiết, hắn

muốn bộc phát, hắn muốn giết người.

Ánh mắt của Hứa Thanh đỏ lên, một quyền lại một quyền đánh xuống, ba

quyền, tư quyền, năm quyền...

Mỗi một quyền đều bộc phát toàn bộ lực lượng, mỗi một quyền đều được

toàn bộ sức mạnh thân thể và tu vi gia trì, còn có rất nhiều tiểu hắc trùng tản ra

nhanh chóng ăn mòn lớp phòng hộ.

Âm thanh oanh oanh vang vọng khắp trời, thân hình Thánh Quân Tử không

ngừng rút lui, dù gã có lớp phòng hộ nhưng mỗi một quyền đến từ Hứa Thanh

đều khiến lớp phòng hộ này vặn vẹo, hình thành lực lượng cộng hưởng khiến

cho tình trạng của gã cũng không ổn cho lắm, không ngăn được mà tràn ra từng

ngụm máu tươi, một ngụm lại một ngụm.

Mà Hứa Thanh ra tay tựa như mưa bão vậy, không dừng lại một khoảnh

khắc nào, thậm chí còn phất tay gọi ra Thiên Đao hung hăng chém xuống, còn

có Khiếu Hải Cửu Điệp, một tầng sóng lại một tầng sóng hiện ra, bốn phía đều

là nước biển, cuồng bạo tột cùng.

Trong âm thanh nổ vang, thần sắc của Thánh Quân Tử hiện ra vẻ hoảng sợ,

cuối cùng trong khi mắt của Hứa Thanh hình thành tơ máu, theo một quyền cuối

cùng của hắn đánh ra, dưới sự hỗ trợ của tiểu hắc trùng, rốt cuộc lớp phòng hộ

của Thánh Quân Tử xuất hiện dấu hiệu sụp đổ.

Một quyền của Hứa Thanh bỗng nhiên hạ xuống.

Phòng hộ chấn động mãnh liệt, âm thanh răng rắc vang lên, lập tức chia năm

xẻ bảy bị Hứa Thanh trực tiếp phá vỡ, một quyền vẫn không ngừng lại, trực tiếp

ầm ầm nện vào ngực Thánh Quân Tử.

Đây là một quyền cuối cùng của Hạ Cửu Tuyền!

Trong nháy mắt tiếp theo toàn thân Thánh Quân Tử chấn động mãnh liệt,

phun ra máu tươi và phát ra âm thanh thảm thiết thê lương, thân thể truyền ra

một loạt những âm thanh nổ tung oanh oanh oanh.

Đạo pháp khiếu thứ 121 của gã …trực tiếp tan vỡ!

Tòa Thiên Cung hư ảo thứ tám …lập tức sụp đổ!

Một quyền đánh xuống, chấn động bát phương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.