Quang Âm Chi Ngoại

Chương 744: Lão đệ chạy mau (2)



Sau khi nữ tử mặc hồng y chém một đao, lập tức chợt vung vẩy, lần nữa

quét ngang một đao, mục tiêu vẫn là cổ Hứa Thanh như cũ.

Trong mắt Hứa Thanh chớp động hàn mang, vừa lui ra phía sau tránh đi,

vừa đè tu vi hỗn loạn xuống vừa quan sát cây liêm đao kia, dần dần nhìn ra cây

đao này đúng là nhìn qua giống như chân thật, nhưng trên thực tế lại ẩn chứa

lực lượng pháp thuật hình thành bên trong.

Cho đến khi đối phương vung vẩy ra đao thứ năm, rồi chớp mắt khi liêm

đao quét tới lần thứ sáu, mắt Hứa Thanh lóe lên ánh sáng, trong mắt có tia hiểu

ra, bỗng nhiên giơ tay lên ngăn cản liêm đao chém tới trước người.

Lưỡi đao lập tức tới gần, trong một nháy mắt, tay phải Hứa Thanh đột nhiên

từ máu thịt biến thành trong suốt.

Chính là Quỷ U Đoạt Đạo Công của hắn.

Biến cánh tay phải thành trạng thái quỷ u.

Mà trong trạng thái quỷ u, cánh tay của hắn có thể coi thường lực lượng

pháp thuật, đây là một trong thiên phú của Quỷ U tộc, đương thời ít có, sự thật

cũng đúng là như thế, trong nháy mắt tiếp theo, liêm đao của nữ tử mặc hồng y

liền trực tiếp xuyên thấu qua tay phải trong suốt của Hứa Thanh.

Trong mắt Hứa Thanh lóe lên sát cơ, trong khi nữ tử mặc hồng y sững sờ,

Quỷ U Thủ lập tức bắt được cán cây liêm đao.

Một khắc cầm được, Hứa Thanh liền dùng sức kéo một cái, mượn lực khiến

bản thân chợt tiến về phía trước.

Khoảng cách giữa bọn họ, chính là chiều dài của một cây liêm đao.

Giờ phút này theo Hứa Thanh túm liêm đao và mượn lực, hai người lập tức

đến gần sát nhau, trong khi sắc mặt nữ tử mặc hồng y biến hóa kịch liệt, Hứa

Thanh ngẩng đầu hung hăng đập tới, trực tiếp đập vào trên mặt nạ của cô gái

này.

Phịch một tiếng trong miệng nữ tử truyền ra tiếng kêu rên, mặt nạ vỡ vụn

một đạo khe hở, đồng thời Hứa Thanh dùng tay trái bấm niệm pháp quyết, bốn

phía lập tức biến ảo ra biển khơi, Khiếu Hải Cửu Điệp bỗng nhiên bộc phát.

Biển khơi bốn phía hình thành sóng lớn, theo tay trái Hứa Thanh vung lên,

đợt sóng thứ nhất ở sau lưng gào thét ập đến, xuyên qua người Hứa Thanh,

hung hăng vỗ vào trên người nữ tử mặc hồng y.

Thân thể của ả run lên, bên ngoài thân thể lập tức xuất hiện lớp màn phòng

hộ, ngăn cản lớp sóng thứ nhất ập đến.

Hứa Thanh cũng không ngoài ý muốn, nhìn qua liền biết thân phận của đối

phương trong Ly Đồ Giáo nhất định không hề tầm thường, có loại che chở này

cũng là tất nhiên.

Cho nên hắn cũng không vội, lúc này đợt sóng thứ hai, thứ ba, thứ tư cũng

đã lần lượt ập đến, trong một luồng sóng nổ vang, lớp phòng hộ của nữ tử mặc

hồng y này cũng bắt đầu vặn vẹo.

Mà lúc này lực chú ý của ả đều đã đặt trên từng đợt sóng biển cùng với liêm

đao bị Hứa Thanh gắt gao nắm chặt, chưa từng chú tới bên ngoài tầng phòng hộ

của mình, giờ phút này theo sóng biển che lấp, bên ngoài lớp phòng hộ của ả đã

có rất nhiều những con sâu nhỏ nằm sấp ở bên trên, bọn chúng đang không

ngừng phun ra độc tố, toàn lực ăn mòn màn phòng hộ.

Ả không hề biết Hứa Thanh, cũng không biết thủ đoạn công kích của Hứa

Thanh, càng không biết sự hung tàn của Hứa Thanh, nhưng ả có thể cảm thụ giờ

khắc này Hứa Thanh hoàn toàn không giống cùng với lúc trước, cánh tay phải

cầm lấy liêm đao tựa như kìm sắt, khiến cho ả toàn lực vùng vẫy cũng đều

không thể chấn khai.

Nhất là cách mà tay phải Hứa Thanh bỏ qua công kích của liêm đao càng

làm cho tâm thần của ả dấy lên sóng lớn.

Thật sự là từ khi ả đi theo trong giáo, sau đó có được nhận thức cùng truyền

thừa từ cây liêm đao này, những người ác độc trong giáo chết ở trong tay ả

nhiều vô số kể, dẫu sao thì Ly Đồ Giáo cũng không phải là một vùng đất hiền

lành, trong đó có đủ loại người hoang tưởng và những tên điên, chỗ nào cũng

có.

Muốn sống sót ở trong đó, dù ả có thân nhân trong giáo, địa vị cũng còn có

thể, nhưng cũng không thể thời khắc bảo hộ, cho nên đa số thời điểm, ả đều

phải dựa vào chính mình.

Mà những năm nay ả đích xác cũng đều làm như vậy.

Dựa vào bản thân cố gắng và giết chóc, từng bước lấy được địa vị cùng tôn

trọng tương ứng ở trong giáo, cũng dần có được tự do tương đối và có thể ra

ngoài.

Mặc dù vẫn còn cách mơ ước của mình có chút xa xôi, nhưng bất kể như thế

nào mà nói, cây liêm đao này cũng đã trợ giúp ả cực lớn.

Mà càng như vậy thì trái tim của ả lại càng chấn động, cũng càng không thể

buông tay.

Cho đến trong nháy mắt tiếp theo, dưới sự xâm nhập của tiểu hắc trùng,

trong đợt sóng oanh kích thứ chín thì lớp phòng hộ ngoài thân thể của ả bỗng

nhiên tan vỡ, nháy mắt chia năm xẻ bảy, trong mắt Hứa Thanh lập tức lóe lên

sát cơ, chợt duỗi tay phải ra, hồn hỏa trong tay biến ảo thành một con dao găm

màu đen, hung hăng cắt một cái về cái cổ trắng như tuyết của nữ tử mặc hồng y.

Máu tươi phun ra, nhưng không có đầu người bay lên.

Chớp mắt khi con dao găm của Hứa Thanh tới gần định cắt qua, trong lòng

hắn lập tức ầm ầm bộc phát một cỗ cảm giác nguy cơ sinh tử vô cùng kinh

khủng, thậm chí mỗi một tấc máu thịt trên thân thể của hắn cũng đều rung động

lắc lư.

Ngay cả đội trưởng xem trận chiến ở xa xa cũng đều trợn mắt thật to, hít vào

một hơi thật sâu, la thất thanh.

"Trời ạ!!"

"Lão đệ chạy mau, ả này có vấn đề, đó chính là ý cảnh khó có thể cảm ngộ

nhất của Thái Ti Tiên Môn, Thái Ti Huyết Ý Cảnh! Dù là tiểu thành cũng đều

vô cùng khó khăn, nghe nói người cảm ngộ ra Huyết Ý Cảnh đều có hai nhân

cách trở lên!"

"Mà mỗi lần nhiều thêm một loại nhân cách, thế giới trong mắt sẽ thiếu

khuyết một loại sắc thái, cho đến khi có mười một loại nhân cách, trong mắt sẽ

chỉ còn lại huyết sắc, cũng là đại thành!"

"Rốt cuộc người này là người của Ly Đồ Giáo hay là Thái Ti Tiên Môn đây

hả, quá tà môn rồi!!"

Trong khi đội trưởng truyền ra tiếng kinh hô, Hứa Thanh cũng không chần

chờ chút nào, chợt buông liêm đao trong tay ra, càng không chút do dự mà nháy

mắt rút lui.

Hầu như chớp mắt ngay khi hắn thối lui, trên người nữ tử mặc hồng y bỗng

nhiên bộc phát huyết quang ngập trời.

Huyết quang kích xạ ra khắp bốn phía, tựa như trở thành huyết ngục.

Một tiếng cười quỷ dị từ trong miệng nữ tử mặc hồng y đứng đó truyền ra.

"Ha ha ha."

Trong tiếng cười mang theo một loại cảm giác vô cùng dọa người, khi tiếng

cười truyền ra thì nữ tử cũng ngẩng đầu.

Cổ của ả vẫn còn máu tươi chảy xuống, nhưng miệng vết thương không hề

nguy hiểm đến tánh mạng, ả giơ tay sờ lên, nhìn qua máu tươi đầy tay, trong

mắt lộ ra một tia mờ mịt, nhìn về phía Hứa Thanh.

"Là ngươi, làm ta bị thương?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.