Quang Âm Chi Ngoại
Trước đó U Tinh Linh Tôn đang bận tiến hành cuộc chiến sinh tử ở trên
không trung, không chú ý tới tình hình trên mặt đất, vừa rồi hơi quét mắt nhìn
qua liền thấy có ba tên tiểu bối nhân tộc đang ở quanh phân thân của mình, mà
sắc mặt của phân thân có chút không đúng, giống như đang trở nên mơ hồ.
Phát hiện này lập tức khiến cho nội tâm của ả hơi hồi hộp, không tiếc bị
thương mà giãy giụa lao ra để nhìn cẩn thận, vừa nhìn rõ xuống bên dưới là thân
thể U Tinh Linh Tôn bỗng nhiên run rẩy, đôi mắt trợn to lộ ra vẻ không cách
nào tin.
Ả nhìn thấy sắc mặt phân thân của mình đã trở nên đen nhánh.
Thấy được ngũ quan đang tan rã.
Thấy được vẻ xấu xí khó có thể hình dung.
Đối với một nữ tử yêu sắc đẹp mà nói, một màn này đã tạo thành kích thích
cực lớn, có thể nói là kinh thiên động địa.
Thân thể U Tinh Linh Tôn run rẩy kịch liệt, hô hấp dồn dập và tâm thần dấy
lên phẫn nộ ngập trời, luồng phẫn nộ này có thể đốt cháy bầu trời, hủy diệt hết
thảy.
"Các ngươi!"
"Các ngươi!!"
"Tìm chết!!!" U Tinh Linh Tôn phát ra tiếng gào thê lương, lập tức phát điên
giơ hai tay lên, mắt thấy sẽ đập tới Hứa Thanh và đội trưởng, còn có nữ tử mặc
hồng y kia.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, hai trưởng lão Chấp Kiếm Giả từ trên bầu
trời đuổi theo.
Bọn họ cũng nhìn thấy gương mặt màu đen cùng với ngũ quan đang tan rã
của phân thân U Tinh trên mặt đất, đáy lòng cũng dâng lên cảm giác quái dị,
cũng nhìn thấy ba người Hứa Thanh đang bỏ chạy.
Mặc dù ba người đều che giấu tướng mạo, nhưng trong mắt đám bọn họ lại
rất rõ ràng.
Sau khi chú ý tới ba người đều là nhân tộc, bọn họ lập tức biết được ba
người này hẳn là những người hung ác dám cả gan làm loạn và có bối cảnh
không tâm thường trong Nghênh Hoàng Châu, mặt khác, nhất định cũng tồn tại
những mối liên quan mật thiết cùng Chấp Kiếm Đình.
Nếu không sẽ không thể nào biết được kế hoạch và thời gian Chấp Kiếm
Đình bọn họ tấn công nơi này, sau đó nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Nhưng mà cướp đoạt trên mặt của phân thân U Tinh Linh Tôn, việc này để
cho bọn họ cũng phải dở khóc dở cười.
Nhưng nếu đã là nhân tộc, bọn họ nhất định phải có nghĩa vụ đi che chở, vì
vậy lập tức ra tay, vận dụng thần thông mạnh mẽ để ngăn cản U Tinh Linh Tôn.
U Tinh Linh Tôn phát ra tiếng gào bén nhọn, nguy cơ ập đến nên ả chỉ có
thể tạm thời đè xuống phẫn nộ trong lòng, phải bỏ qua cơ hội xuất thủ với ba
người Hứa Thanh.
Lại bởi vì quần áo bản thân tàn phá, bảo y mất đi lực lượng phòng hộ, do
vậy liền giơ tay phải lên cách không một trảo, muốn lấy thêm bảo y của mình ra
để thay thế bảo y trên người để đối phó với địch.
Theo một trảo hạ xuống, bên phía động phủ lập tức vang lên tiếng nổ, từng
kiện từng kiện quần áo bay ra, phi thẳng đến vị trí của ả.
Nháy mắt khi tới gần, ánh mắt U Tinh Linh Tôn lần nữa trợn to, cả người
cũng sửng sốt một chút, ả xem những bộ quần áo rách rưới trước mặt, thần sắc
không thể nào tin nổi.
Bởi vì những bộ quần áo này bị phá hoại quá nghiêm trọng.
Tất cả trâm hoa và đồ tốt bên trên đều đã không còn.
Bộ dáng càng là biến đổi rất khác, có kiện giống như một cái rèm vải, có
kiện bên trên toàn lỗ thủng như là tổ ong.
Trên thực tế lúc này không chỉ U Tinh Linh Tôn sửng sốt, hai vị trưởng lão
Chấp Kiếm Giả xuất thủ ở một bên cũng đều ngơ ngác một chút khi nhìn thấy
một màn này.
Nhìn những bộ quần áo rách rưới kia, thần sắc hai người vô cùng cổ quái, ấn
tượng đối với ba người Hứa Thanh cũng cực kỳ khắc sâu, nhịn không được
truyền âm với nhau.
"Tiểu bối nhà ai? Ngoan độc như vậy!"
Về phần U Tinh Linh Tôn..... Ả nhìn qua những kiện bảo y bị tàn phá, sắc
mặt trắng bệch, thân thể run rẩy, nội tâm rỉ máu, mỗi một kiện bảo y này đều là
vật mà ả vô cùng âu yếm, mà giờ khắc này lại biến thành bộ dạng thê thảm như
thế.
Đau nhức tê tâm liệt phế trong lòng đã vượt qua hết thảy, hóa thành một
tiếng kêu thê lương, bỗng nhiên truyền ra từ trong miệng ả.
"Ta muốn nghiền xương ba người các ngươi thành tro, khiến các ngươi hình
thần câu diệt!!"
Âm thanh vô cùng bén nhọn, triệt vang cửu tiêu, trong đó ẩn chứa oán hận
vô cùng mãnh liệt.
Trong khi cảm xúc trở nên phát điên, U Tinh Linh Tôn gần như đã mất đi lý
trí, mang theo sát ý động trời phi thẳng đến phía Hứa Thanh và đội trưởng.
Mà một cỗ phân thân khác trên bầu trời của ả cũng phát ra âm thanh tuyệt
thảm, liều lĩnh phóng về phía nữ tử mặc hồng y đang bỏ chạy.
Ả muốn giết ba tên tiểu tặc này, không tiếc đại giới!
Nhưng đối với ba trưởng lão Chấp Kiếm đang giao thủ với ả mà nói, trạng
thái và hành động lúc này của ả chính là một cái cơ hội cực kỳ hiếm có đối với
bọn họ.
U Tinh càng mất lý trí thì bọn họ càng thuận lợi ra tay trấn áp, cho nên trong
nháy mắt tiếp theo, ba người bọn họ bộc phát toàn bộ tu vi, toàn lực ngăn cản.
Dưới sự ngăn trở của bọn họ, căn bản U Tinh Linh Tôn không cách nào đạt
thành mong muốn, khó có thể chính tay chém giết thủ phạm, mà càng như thế
nội tâm của ả lại càng thêm điên cuồng, điều này khiến cho ba vị trưởng lão
Chấp Kiếm Giả càng trấn áp thẳng tay hơn.
Mà ba người đang bỏ chạy trên mặt đất tự nhiên cũng thấy được những màn
này.
Da đầu của đội trưởng và Hứa Thanh run lên, triển khai tốc độ nhanh hơn,
mà nữ tử mặc hồng y thì vô cùng tức giận, càng có vô vàn nghẹn khuất, dẫu sao
thì việc trộm cắp trong động phủ không phải là do ả làm.
Nhưng giờ phút này mở miệng nói rõ cũng đã vô dụng, nữ tử mặc hồng y
nghiến răng, cũng không quay đầu lại mà cấp tốc chạy trốn.
Ba người đều triển khai tốc độ bản thân đến cực hạn, cho nên Hứa Thanh và
đội trưởng rất nhanh đã đến chỗ Ngôn Ngôn.
Trong khi vẻ mặt và tim Ngôn Ngôn đập nhanh vì hoảng sợ, song phương
không có cả thời gian nói chuyện, Hứa Thanh một phát bắt được Ngôn Ngôn và
lấy ra Pháp Hạm bước lên, đội trưởng theo sát phía sau.
Nháy mắt tiếp theo Pháp Hạm lập tức hóa thành một đạo cầu vồng, dấy lên
âm thanh gào thét, oanh một tiếng bay thẳng đến phía chân trời, trực tiếp rời
khỏi khu vực trung tâm Tam Linh Trấn Đạo Sơn, càng lúc càng bay nhanh, bỏ
chạy rất hốt hoảng.
Phía sau tiếng gào thét của U Tinh Linh Tôn vẫn mãnh liệt như cũ, trong
tiếng thét mang theo sự bén nhọn, mang theo nỗi thống hận, mang theo cơn điên
cuồng, truyền khắp bát phương.
Đối với ả mà nói, hôm nay chính là hạo kiếp lớn nhất cả đời này của ả,
chẳng những bị Chấp Kiếm Đình trấn áp, phân thân của mình còn bị hủy dung
nhan, đạo huyết cũng đều bị lấy mất, mà những bảo y trân ái cả đời lại bị người
khác cắt xé thành từng mảnh.
Loại việc này, dù có tu vi cao thâm nhưng đối với người yêu cái đẹp như ả
mà nói, kích thích quả thật vô cùng lớn, cả đời này ả cũng chưa từng trải qua.
Thậm chí tương đối mà nói, ả còn không hận những tên Chấp Kiếm Đình
đang trấn áp quá lớn, ả hận nhất chính là ba tên tiểu tặc to gan phát rồ kia!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.