Quang Âm Chi Ngoại

Chương 78: 78: Màu Đen Vĩnh Hằng 1




Hải Sơn Quyết vốn là một bộ công pháp rất tầm thường, trình độ phân tách dị chất cũng rất bình thường.

Công pháp như vậy ở Nam Hoàng Châu có rất nhiều, phần lớn là của gia tộc cùng thế lực nhỏ.

Coi như là tu luyện đến đại viên mãn, chiến lực cũng không hề cao, ở trên nội dung lại thường có những từ miêu tả khuyếch đại.
Như là một Tiêu có thể chuyển núi, một Khôi có thể chuyển biển, mấy lời này chính là khoa trương điển hình.
Nhưng ở trong tay Hứa Thanh, Hải Sơn Quyết lại bạo phát ra uy năng trước nay chưa từng có, chỉ sợ cũng ngay cả người sáng tạo công pháp này, cũng đều chưa từng đạt tới.
Lúc hắn ở tầng năm liền có hình ảnh của Tiêu, đã có thể so với những người tu hành Hải Sơn Quyết tầng sáu tầng bảy thông thường, mà bây giờ vừa đạt tầng sáu liền trực tiếp tạo thành hình ảnh của Khôi.
Tuy chỉ là Khôi hình còn non, nhưng uy lực của nó đã siêu việt hơn xa Tiêu.
Có thể tưởng tượng lúc Hứa Thanh tu Hải Sơn Quyết đến tầng thứ bảy, cái hình ảnh của Khôi này sợ là sẽ hoàn toàn biến đổi.
Đến lúc đó, đối với toàn bộ người tu hành Hải Sơn Quyết mà nói, cũng đã là đến bước cuối cùng.
Nhưng đối với hắn, nơi này vẫn còn đường có thể đi.
- Bên trong miêu tả của Hải Sơn Quyết, chỉ có đến tầng thứ mười, mới có thể hình thành ảnh của Khôi, sau khi đại viên mãn thì ảnh của Khôi mới biến đổi thành dạng thiếu niên.

Hứa Thanh ngồi bên trong nhà thuốc, trong mắt lộ ra quang mang kỳ dị.
- Mà dựa theo sự phát triển của ta, tầng thứ bảy có lẽ đã có thể khiến nó biến đổi hóa thành hình dạng thanh niên, như vậy tầng thứ tám? Tầng thứ chín cùng với tầng thứ mười thậm chí đại viên mãn thì sao?
Hứa Thanh tràn đầy chờ mong trong lòng, hắn cúi đầu nhìn thân thể của mình một chút.
Lần này không cần đi thử nghiệm tốc độ cùng sức mạnh, hắn rất rõ ràng cảm nhận được, lúc này từ trong thân thể của hắn có một luồng khí tức vượt xa khí tức tầng năm lúc trước đang nổi lên.

Cỗ lực lượng này rất mạnh, khiến cho ngay cả hắn cũng đều kinh ngạc.
Mà tốc độ cũng giống như vậy, Hứa Thanh có loại cảm giác, giờ phút này nếu hắn toàn lực chạy thật nhanh, sức cản của gió sẽ biến thành trở ngại duy nhất.
Hắn không biết bây giờ mình ở trong doanh địa nằm ở trình độ nào.
Nhưng hắn biết rõ, loại phép thuật mà ngưng khí tầng bảy như lão giả mặc hắc y vài ngày trước, giờ phút này coi như là hai cái cùng tới, hắn cũng có thể đánh chết.
Sau một lúc lâu, Hứa Thanh thở sâu, cúi đầu nhìn bốn phía mặt đất quanh mình.
Lúc này bên ngoài là ban đêm, trong phòng một mảnh đen nhánh, nhưng hắn vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của cái bóng.

Mình vừa đột phá, hình như cũng ảnh hưởng tới cái bóng, khiến cho nó hấp thu càng nhiều dị chất hơn nữa, quan hệ với hắn cũng trở nên càng thêm chặt chẽ cùng vi diệu hơn.
Trong trầm mặc, Hứa Thanh ngóng nhìn mặt đất, thời gian chậm rãi trôi qua, trời bên ngoài dần sáng, theo vài tia ánh mặt trời le lói chiếu vào bên trong cái nhà thuốc đơn gian, bên người Hứa Thanh, cái bóng từ mơ hồ dần hiện ra, càng ngày càng rõ ràng.
Ngay khi cái bóng hiện ra, ánh mắt Hứa Thanh lập tức ngưng tụ lại.
Hắn chính là đợi thời khắc này, theo tâm niệm truyền ra, hắn thấy rõ ràng cái bóng của mình hơi vặn vẹo.
Cánh tay phải của cái bóng, chậm rãi giơ lên.

Hô hấp của Hứa Thanh nặng hơn một chút, nhìn chằm chằm cái bóng, khống chế cái tay kia di chuyển trên mặt đất, lúc nó di chuyển tới chỗ bóng tối, cái bóng liền dung nhập vào bóng tối, không nhìn thấy nữa.
Nhưng thần sắc của Hứa Thanh rất bình tĩnh, hắn có thể cảm nhận được cái bóng vẫn còn tồn tại như cũ.
Cho đến khi hắn khống chế tay của cái bóng đến chỗ của một ô vuông, chậm rãi thò vào, bắt lấy một cây dược thảo.
Ngay khi cái bóng lấy được cây dược thảo, gốc dược thảo trong nháy mắt tràn đầy dị chất, trực tiếp hóa thành màu xanh đen.
Mà lực khống chế của Hứa Thanh vào thời khắc này cũng đã đến cực hạn, theo tiếng nổ vang trong đầu, một phần cái bóng đang lan tràn ra trong nháy mắt thu hồi lại, hóa thành nguyên dạng.


Thật lâu sau, Hứa Thanh ngẩng đầu, trong ánh mắt có chút tơ máu, đầu đau như muốn nứt, hắn lập tức nhắm mắt lại điều tức.
Cho đến một lúc lâu sau, Hứa Thanh mở đôi mắt, cơn đau nhức trong đầu cũng khôi phục lại.
- Vẫn không thể khống chế linh hoạt.
Hứa Thanh nhìn cái bóng thật sâu, sau đó thu hồi tâm thần.
Hắn không vội, cứ phát triển như này, mình sớm muộn gì có cũng một ngày có thể hoàn toàn khống chế nó.
Lúc đó, cái bóng... 
Sẽ trở thành đòn sát thủ nhất của hắn.
Giờ phút này hắn thoáng nghỉ ngơi, Hứa Thanh giơ tay trảo một cái, gốc thảo dược dị hoá kia lập tức bay tới, rơi trong tay , sau đó Hứa Thanh cúi đầu cẩn thận quan sát.
- Giống như đúc khi Thần Linh mở mắt ra, dược thảo bên trong nhà thuốc cũng giống hệt như vậy.
- Cho nên, năng lực của cái bóng là có thể khiến cho dị chất xâm nhập vào trong vật mà nó chạm vào?
Hứa Thanh thì thào, lần nữa thử nghiệm điều khiển cái bóng.
Thời gian cứ như vậy trôi qua, hai canh giờ sau, Hứa Thanh đại khái hiểu rõ năng lực của cái bóng.

Đối phương cũng không phải lúc nào cũng có thể tràn ra dị chất xâm nhập vào vật nó chạm tới, chỉ có khi hắn khống chế, thì đồ vật bị chạm tới mới có thể bị dị hoá.
Loại đặc tính này, trong lúc xuất kỳ bất ý, sẽ có lực sát thương kinh người, nhưng trong lòng Hứa Thanh thủy chung có phòng bị đối với cái bóng.
Giờ phút này hắn nhìn một chút nơi khối thủy tinh màu tím nằm ở trong ngực, Hứa Thanh có thể cảm nhận được, khối thủy tinh màu tím này, có thể tạo thành giam cầm và trấn áp với cái bóng.
Hồi lâu, Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, bỏ dược thảo trong tay xuống, vừa nhìn về phía những ô vuông ở bốn phía, dược thảo bên trong bây giờ mười không còn một, mà hết thảy đều đang chồng chất ở bên trong cái chậu đá.


Quét mắt qua chậu đá, Hứa Thanh thở dài.

Ném đi có chút không nỡ, sau khi hắn suy nghĩ, hắn cảm thấy loại nước thuốc màu đen này nếu được dùng tốt, cũng là một loại vũ khí.
Vì vậy hắn suy nghĩ một chút, lấy tay miết nước thuốc bên trong chậu đá lại thành từng viên đan dược, bề ngoài được bao bọc bởi một tầng chất lỏng của Thất Diệp Thảo tạo thành lớp ngăn.
Cuối cùng chế tạo ra hơn mười viên đan dược bên trong đen nhánh, bề ngoài lại có màu xanh.
- Kêu mày là hắc đan đi.
Hứa Thanh thu hồi mấy viên hắc đan lại, đi ra khỏi nhà thuốc, hắn chuẩn bị lại ra ngoài thu thập dược thảo mang về, đồng thời cũng nghĩ biện pháp bắt một con hắc lân lang.
Trong khoảng thời gian này hắn bắt hắc lân lang làm vật thí nghiệm đã vô cùng thuận tay, giờ phút này vừa rời khỏi hạp cốc, hắn đi thẳng đến khu thần miếu, rất nhanh đã đến nhưng hắn cũng không dừng lại, mà lao thật nhanh vào chỗ sâu bên trong rừng rậm.

Thảo dược ở bên trong, còn nhiều hơn nhiều so với bên ngoài.
Vả lại Hứa Thanh cũng không phải là lần một lần hai thăm dò trong khu vực nơi sâu, mặc dù phạm vi không phải rất lớn, nhưng mỗi một lần đều có thu hoạch không nhỏ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.