Quang Âm Chi Ngoại
Nơi truyền ra tiếng hát hí khúc, là một cái tác phường u ám.
Chủ quán là một con quỷ quái nhiều mắt, trôi lơ lửng ở phía trên tác
phường, trên khắp toàn thân đều là những con mắt.
Theo Hứa Thanh nhìn chăm chú, non nửa con mắt trên người con quỷ quái
nhiều mắt kia nhìn lại Hứa Thanh.
Hứa Thanh không quan tâm mà vẫn bình thản cất bước đi tới, cúi đầu nhìn
qua một cái bình nhỏ bằng thanh đồng trong đông đảo vật phẩm trên mặt đất.
"Bắt Âm Bình."
Hứa Thanh lập tức nhận ra lai lịch của thứ này.
Hắn từng nhận được một cái Bắt Âm Bình, về sau hắn đã dùng nó để thu lại
khúc hát của bách quỷ dạ hành, sau đó lại dùng âm thanh này để thu hút người
khổng lồ kéo loan giá mặt trời, từ đó lấy được công pháp Kim Ô Luyện Vạn
Linh.
Nhưng dưới uy áp của người khổng lồ, cái Bắt Âm Bình kia của hắn cũng
đã tan vỡ không còn.
Mà lúc này nơi truyền ra tiếng hát hí khúc kia, chính là từ trong cái bình
này.
Hứa Thanh trầm ngâm một chút, giơ tay lên chỉ một ngón vào Bắt Âm Bình,
lại nhìn con quỷ quái nhiều mắt kia, sau đó ném ra một cái túi, bên trong chứa
một số linh hồn.
Sau khi con quỷ quái nhiều mắt nhận lấy liền nhìn qua một chút, tất cả con
mắt đều nheo lại giống như đang suy tư, rất nhanh sau đó liền lắc đầu.
Hứa Thanh liếc mắt nhìn con quỷ quái trước mặt.
Hắn biết phần lớn đám quỷ quái trong phường thị đều rất tham lam, vì vậy
lại ném thêm một cái túi ra, nhưng mà lần này, bên trong ánh mắt của hắn lại
nhiều thêm một tia âm lãnh mà đối phương có thể cảm giác rõ ràng được.
Có lẽ là do số lượng linh hồn đã đủ, hoặc cũng có lẽ là do một tia âm lãnh
kia, con quỷ quái nhiều mắt kia hơi suy tư một hồi liền nhẹ gật đầu.
Hứa Thanh cầm lấy Bắt Âm Bình, đậy nắp lại, theo tiếng hát hí khúc biến
mất, hắn cũng quay người rời khỏi nơi đây.
Một đường trở lại khách sạn, trong khi chờ đợi bình minh, Hứa Thanh cúi
đầu nhìn qua cái bình nhỏ bằng thanh đồng trong tay, trong lòng dâng lên nồng
đậm nghi ngờ.
"Thanh âm này, đích đích xác xác chính là tiếng hát của nữ tử ở căn nhà gỗ
ngũ giác bên trong Quỷ Động kia."
"Hiển nhiên là có người dùng Bắt Âm Bình thu lại tiếng hát của nàng....."
Trong đầu Hứa Thanh lại hiện ra một màn trong Quỷ Động hôm ấy, theo nữ
tử cất lên tiếng hát, con mắt của Thần Linh ở chỗ sâu trong Quỷ Động cũng
chậm rãi khép kín.
Hắn không biết là hí khúc này nhắm riêng vào vị Thần Linh kia, hay là do
bản thân của âm thanh này ẩn chứa một vài lực lượng không cách nào cân nhắc,
có thể khiến cho Thần Linh nhắm mắt.
Nhưng vô luận như thế nào, Hứa Thanh cảm thấy mua cái Bắt Âm Bình này
rất đáng.
Không lâu sau theo thời gian xuất phát tới gần, khi bên ngoài gian phòng
truyền đến tiếng bước chân, Hứa Thanh thu hồi bình nhỏ, sửa sang lại quần áo
rồi đẩy cửa phòng đi ra bên ngoài.
Bên trong khách sạn, phần lớn đệ tử Liên Minh Bát Tông đã đến, nhưng đội
trưởng lại không có ở đây.
Hứa Thanh cũng không ngoài ý muốn, có lẽ những người khác sẽ do dự khi
quỷ phường xuất hiện, nhưng đội trưởng nhất định sẽ không nhịn được.
Nhưng hiển nhiên là đi tới Quận Đô mới là chuyện lớn trong lòng đội
trưởng, cho nên hầu như ngay khi thời gian tới gần, thân ảnh của đội trưởng liền
hấp tấp từ bên ngoài chạy về, một đường đi thẳng đến bên người Hứa Thanh,
bên trong ánh mắt của y còn mang theo vẻ phấn khởi.
"Tiểu Thanh, ngươi có đi quỷ phường không, ta nói với ngươi nà nha, trong
đó có thứ tốt."
Hứa Thanh vừa muốn mở miệng, nhưng trong nháy mắt tiếp theo hắn lập
tức biến sắc, mà toàn bộ các đệ tử trong khách sạn cũng đều như thế.
Trong một cái nháy mắt, bên ngoài khách sạn bỗng truyền đến một cỗ uy áp
vô cùng kinh người.
Luồng uy áp này hiện ra một loại âm lãnh không cách nào hình dung, khiến
cho khách sạn dường như đặt thân vào trong hàn băng vạn cổ, còn có một cỗ
cảm giác vô cùng kinh khủng, không cách nào khống chế dâng lên trong tâm
thần của tất cả mọi người.
Hứa Thanh cũng không xa lạ gì với loại cảm giác này, khi hắn lần đầu tiên
gặp phải quỷ dị, cũng có loại cảm giác như thế.
Đồng thời trong khi trở thành người chưởng bảo ba tháng, hắn thông qua
pháp bảo Cấm Kỵ nhìn tới những chỗ sâu trong cấm khu, khi đó hắn cũng có
cảm giác tương tự thế này.
Trong lúc tâm thần mọi người đang chấn động, thân ảnh Tử Huyền Thượng
Tiên từ trong khách sạn đi ra, một bước đi đến trước cửa lớn của khách sạn, giơ
tay lên nhẹ nhàng đẩy về phía trước.
Theo cửa lớn mở ra, hết thảy phía ngoài... Đều trở nên bất đống với tất cả
những gì Hứa Thanh nhìn thấy lúc trước
Quỷ phường vẫn còn, nhưng phường thị bình thường cũng xuất hiện ở trong
đó.
Thời khắc này, tựa như trắng và đen, âm cùng dương …đồng thời xuất hiện,
hai cái phường thị chồng lẫn lên nhau, hóa thành một loại cảm giác mơ hồ.
Mà trong mơ hồ, trên bầu trời... Một con thuyền màu đen lớn mấy ngàn
trượng, không một tiếng động xuất hiện từ giữa hư vô, trôi lơ lửng ở trên bầu
trời.
Con thuyền màu đen này không khác gì tổ ong cả, cực kỳ tàn phá, từng cánh
buồm bên trên cũng đều rách tung tóe, lộ ra cảm giác năm tháng mục nát, đồng
thời cũng mang theo tử khí nồng đậm đến cực hạn.
Nó vừa đến liền tràn ra vô tận áp lực, áp lực hóa thành băng hàn, dường như
có thể đóng băng hết thảy.
Đây là một chiếc Quỷ Thuyền.
Nó dừng lại ở giữa không trung, dường như cái phường thị bên dưới chính
là một cái bến cảng, thế nên chiếc Quỷ Thuyền kia tạm thời đỗ lại ở nơi này,
chờ đợi người lên thuyền...
"Lên thuyền!" Giọng nói bình tĩnh của Tử Huyền Thượng Tiên vang vọng,
một bước đi ra, trực tiếp đạp đi lên bầu trời đi vào trong chiếc Quỷ Thuyền âm
u vô tận kia.
Hứa Thanh và đội trưởng nhìn nhau một cái, đồng thời cất bước bay thẳng
lên bầu trời, những người khác cũng đều bất chấp bay lên, rất nhanh một đoàn
người của Liên Minh Bát Tông đều bay thẳng đến Quỷ Thuyền.
Theo bọn họ bước lên, cái loại cảm giác âm lãnh kia lại càng trở nên rõ
ràng, mà sự tàn phá của chiếc Quỷ Thuyền này cũng lớn hơn lúc trước rất
nhiều, tất cả rõ ràng chiếu vào trong mắt Hứa Thanh.
Boong tàu mục nát hơn phân nửa, rất nhiều nơi đều là lỗ thủng, thậm chí vị
trí đuôi thuyền đã tàn phá tới mức gần như muốn giải thể rồi vậy, đồng thời bên
trong Quỷ Thuyền cũng không có bất kỳ bóng dáng quỷ quái nào.
Nhưng sự âm u ở nơi đây lại cực kỳ mãnh liệt.
Mặt khác Hứa Thanh cũng phát hiện, không chỉ người Liên Minh Bát Tông
lên thuyền, vào lúc này bên trong phường thị còn có vài chục người tu sĩ cũng
lựa chọn lên thuyền, Hứa Thanh còn thấy trong đó có hai vị Chấp Kiếm Giả đã
gặp trên đường kia.
Sau khi hai người này bước lên Quỷ Thuyền, cũng nhìn Hứa Thanh và đội
trưởng.
Lần nữa nhìn thấy nhau thì hai bên đều có cảm giác ngoài ý muốn, hai vị
Chấp Kiếm Giả nhẹ gật đầu về phía Hứa Thanh và đội trưởng, cũng không
nhiều lời, đi vào khoang thuyền.
Bên trong khoang thuyền cũng vô cùng tàn phá.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.